古诗词

墨梅

方蒙仲

补之敕谥村,简斋致公辅。bǔ zhī chì shì cūn,jiǎn zhāi zhì gōng fǔ。
未必画惭诗,只为遇不遇。wèi bì huà cán shī,zhǐ wèi yù bù yù。

方蒙仲

宋兴化军莆田人,初名澄孙,字蒙仲,以字行。方大东子。理宗淳祐七年进士。历邵武军教授,泉州通判。知邵武军,表倡儒术,请立樵川书院,以广教学,治以最闻。官至秘书丞。始以文字见知于贾似道。及似道相,独求外补。有《女教》、《通鉴表微》、《洞斋集》。 方蒙仲的作品>>

猜您喜欢

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

雪裹空身无庇叶,风前妙质忽飞尘。xuě guǒ kōng shēn wú bì yè,fēng qián miào zhì hū fēi chén。
一襦不著中寒去,莫是陈三辈行人。yī rú bù zhù zhōng hán qù,mò shì chén sān bèi xíng rén。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

扫空习气尚馀狂,岂不怀思拾众芳。sǎo kōng xí qì shàng yú kuáng,qǐ bù huái sī shí zhòng fāng。
花里素王真足贵,橘中皓叟更无香。huā lǐ sù wáng zhēn zú guì,jú zhōng hào sǒu gèng wú xiāng。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

玉英瑶圃美人家,宝璐琼芳兴绝佳。yù yīng yáo pǔ měi rén jiā,bǎo lù qióng fāng xīng jué jiā。
此是梅花真实相,谁云骚不品梅花。cǐ shì méi huā zhēn shí xiāng,shuí yún sāo bù pǐn méi huā。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

不慕清官况热官,竹篱纸帐睡差安。bù mù qīng guān kuàng rè guān,zhú lí zhǐ zhàng shuì chà ān。
却愁帝敕梅龙去,第一瑶台分外寒。què chóu dì chì méi lóng qù,dì yī yáo tái fēn wài hán。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

忍寒宁死饿宁僵,不去偷它贾女香。rěn hán níng sǐ è níng jiāng,bù qù tōu tā jiǎ nǚ xiāng。
感叹怀铅成底事,辛勤餐玉竟无方。gǎn tàn huái qiān chéng dǐ shì,xīn qín cān yù jìng wú fāng。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

无色无香应是画,雨珠雨玉柰何穷。wú sè wú xiāng yīng shì huà,yǔ zhū yǔ yù nài hé qióng。
素餐终老坐成晚,白业它生扫未空。sù cān zhōng lǎo zuò chéng wǎn,bái yè tā shēng sǎo wèi kōng。

采芹亭

方蒙仲

百年亭子一朝新,三舍先生遇拂尘。bǎi nián tíng zi yī cháo xīn,sān shě xiān shēng yù fú chén。
城里看花多处所,此中只待采芹人。chéng lǐ kàn huā duō chù suǒ,cǐ zhōng zhǐ dài cǎi qín rén。

采芹亭

方蒙仲

叹息西湖湖上峰,几人看得少从容。tàn xī xī hú hú shàng fēng,jǐ rén kàn dé shǎo cóng róng。
任他万马群中走,还我闲身伴雨龙。rèn tā wàn mǎ qún zhōng zǒu,hái wǒ xián shēn bàn yǔ lóng。

采芹亭

方蒙仲

宜月宜风还宜雪,烟雨冥蒙景更宜。yí yuè yí fēng hái yí xuě,yān yǔ míng méng jǐng gèng yí。
说与客来休剥啄,先生长是倚阑时。shuō yǔ kè lái xiū bō zhuó,xiān shēng zhǎng shì yǐ lán shí。

采芹亭

方蒙仲

便好时时具小槎,遍游水北水南涯。biàn hǎo shí shí jù xiǎo chá,biàn yóu shuǐ běi shuǐ nán yá。
游时要拣山深处,恐有山人处士家。yóu shí yào jiǎn shān shēn chù,kǒng yǒu shān rén chù shì jiā。

采芹亭

方蒙仲

年时桂子例先开,新岁芙蓉手自栽。nián shí guì zi lì xiān kāi,xīn suì fú róng shǒu zì zāi。
不惜一春风雨过,许多好事待秋来。bù xī yī chūn fēng yǔ guò,xǔ duō hǎo shì dài qiū lái。

采芹亭

方蒙仲

短帽轻衫亦复家,前村后陌柳初花。duǎn mào qīng shān yì fù jiā,qián cūn hòu mò liǔ chū huā。
不须多学舞雩兴,随分春光管领些。bù xū duō xué wǔ yú xīng,suí fēn chūn guāng guǎn lǐng xiē。

采芹亭

方蒙仲

洲墅楼前眼界新,杜园池馆更回萦。zhōu shù lóu qián yǎn jiè xīn,dù yuán chí guǎn gèng huí yíng。
是中一景偏真率,觉得溪山却浑成。shì zhōng yī jǐng piān zhēn lǜ,jué dé xī shān què hún chéng。

采芹亭

方蒙仲

侧畔颓垣且莫支,也须别相草堂基。cè pàn tuí yuán qiě mò zhī,yě xū bié xiāng cǎo táng jī。
要知风月无边处,不著亭台更自奇。yào zhī fēng yuè wú biān chù,bù zhù tíng tái gèng zì qí。

采芹亭

方蒙仲

老山代出买山钱,更贴前头碧玉环。lǎo shān dài chū mǎi shān qián,gèng tiē qián tóu bì yù huán。
报答风光无一句,不知更看几州山。bào dá fēng guāng wú yī jù,bù zhī gèng kàn jǐ zhōu shān。