古诗词

旋开梅

方蒙仲

邻笛不须吹,惊喷枝头雪。lín dí bù xū chuī,jīng pēn zhī tóu xuě。
主人日日来,长见开时节。zhǔ rén rì rì lái,zhǎng jiàn kāi shí jié。

方蒙仲

宋兴化军莆田人,初名澄孙,字蒙仲,以字行。方大东子。理宗淳祐七年进士。历邵武军教授,泉州通判。知邵武军,表倡儒术,请立樵川书院,以广教学,治以最闻。官至秘书丞。始以文字见知于贾似道。及似道相,独求外补。有《女教》、《通鉴表微》、《洞斋集》。 方蒙仲的作品>>

猜您喜欢

江路梅

方蒙仲

翁仲为余泣,江头负月明。wēng zhòng wèi yú qì,jiāng tóu fù yuè míng。
一从少陵死,此路断人行。yī cóng shǎo líng sǐ,cǐ lù duàn rén xíng。

春梅

方蒙仲

青皇手一陶,苦要牢笼去。qīng huáng shǒu yī táo,kǔ yào láo lóng qù。
不敢受恩多,桃李休相妒。bù gǎn shòu ēn duō,táo lǐ xiū xiāng dù。

亭前梅

方蒙仲

相彼一长须,赤脚亦无有。xiāng bǐ yī zhǎng xū,chì jiǎo yì wú yǒu。
二梅侍侧焉,岂不差胜不。èr méi shì cè yān,qǐ bù chà shèng bù。

寄驿梅

方蒙仲

春色满梢头,所思尚千里。chūn sè mǎn shāo tóu,suǒ sī shàng qiān lǐ。
京洛贵人多,谁欤堪寄似。jīng luò guì rén duō,shuí yú kān jì shì。

隔墙梅

方蒙仲

寂寂度年光,坚贞玉雪香。jì jì dù nián guāng,jiān zhēn yù xuě xiāng。
冶容谁氏子,终日傍垂杨。yě róng shuí shì zi,zhōng rì bàng chuí yáng。

墙角梅

方蒙仲

整整复攲攲,微微褪玉肌。zhěng zhěng fù qī qī,wēi wēi tuì yù jī。
娇羞说不尽,露下月低时。jiāo xiū shuō bù jǐn,lù xià yuè dī shí。

孤梅

方蒙仲

墙角老槎牙,槎牙阅岁华。qiáng jiǎo lǎo chá yá,chá yá yuè suì huá。
谁知槁欲死,解出背时花。shuí zhī gǎo yù sǐ,jiě chū bèi shí huā。

探梅

方蒙仲

短褐一枝筇,穿花云几重。duǎn hè yī zhī qióng,chuān huā yún jǐ zhòng。
日边花鸟使,定不到山中。rì biān huā niǎo shǐ,dìng bù dào shān zhōng。

四望梅

方蒙仲

摽梅其实七,此特损其三。biāo méi qí shí qī,cǐ tè sǔn qí sān。
风赋久不作,有诗谁共谈。fēng fù jiǔ bù zuò,yǒu shī shuí gòng tán。

见梅

方蒙仲

平生空四海,红紫委如尘。píng shēng kōng sì hǎi,hóng zǐ wěi rú chén。
梅处生新敬,宁非具限人。méi chù shēng xīn jìng,níng fēi jù xiàn rén。

爱梅

方蒙仲

谩言同一嗜,世尽爱梅人。mán yán tóng yī shì,shì jǐn ài méi rén。
亦有行歌者,腰镰采作薪。yì yǒu xíng gē zhě,yāo lián cǎi zuò xīn。

笑坐金鞍歌落梅

方蒙仲

谪仙豪放甚,小妾伴金鞍。zhé xiān háo fàng shén,xiǎo qiè bàn jīn ān。
未可将穷相,诗人一例看。wèi kě jiāng qióng xiāng,shī rén yī lì kàn。

问梅

方蒙仲

夜月玉堂前,春风紫盖边。yè yuè yù táng qián,chūn fēng zǐ gài biān。
想君都看破,宁与我周旋。xiǎng jūn dōu kàn pò,níng yǔ wǒ zhōu xuán。

梅答

方蒙仲

人言是金屋,我见即柴门。rén yán shì jīn wū,wǒ jiàn jí chái mén。
但认安身处,区区何足论。dàn rèn ān shēn chù,qū qū hé zú lùn。

折梅

方蒙仲

看梅如看画,由我不由他。kàn méi rú kàn huà,yóu wǒ bù yóu tā。
千树江头少,一枝瓶里多。qiān shù jiāng tóu shǎo,yī zhī píng lǐ duō。