古诗词

后元祐行上辨章乔益公

岳珂

正月二日天气清,六符两两三阶平。zhèng yuè èr rì tiān qì qīng,liù fú liǎng liǎng sān jiē píng。
閤门催班报麻案,珂马玎玲万人看。gé mén cuī bān bào má àn,kē mǎ dīng líng wàn rén kàn。
押麻参政拆玺封,宣词舍人来殿东。yā má cān zhèng chāi xǐ fēng,xuān cí shě rén lái diàn dōng。
鞠躬一声百寮听,军国平章乔益公。jū gōng yī shēng bǎi liáo tīng,jūn guó píng zhāng qiáo yì gōng。
天心果与人心同,大哉圣断天与通。tiān xīn guǒ yǔ rén xīn tóng,dà zāi shèng duàn tiān yǔ tōng。
本朝太平说元祐,五岳三光浑未剖。běn cháo tài píng shuō yuán yòu,wǔ yuè sān guāng hún wèi pōu。
当年一日三制颁,吕范堂堂分左右。dāng nián yī rì sān zhì bān,lǚ fàn táng táng fēn zuǒ yòu。
虔中大老更魁杰,申国勋名比韩富。qián zhōng dà lǎo gèng kuí jié,shēn guó xūn míng bǐ hán fù。
民生是时非汉唐,亲见至治跻羲皇。mín shēng shì shí fēi hàn táng,qīn jiàn zhì zhì jī xī huáng。
一尘不起四夷服,轨顺星躔蕃五谷。yī chén bù qǐ sì yí fú,guǐ shùn xīng chán fān wǔ gǔ。
士皆有造百姓宁,官僚彻底清似冰。shì jiē yǒu zào bǎi xìng níng,guān liáo chè dǐ qīng shì bīng。
桁杨毕空戈革偃,天街镜净无搀枪。héng yáng bì kōng gē gé yǎn,tiān jiē jìng jìng wú chān qiāng。
彼何人斯阶启厉,九县回飙八纮沸。bǐ hé rén sī jiē qǐ lì,jiǔ xiàn huí biāo bā hóng fèi。
高皇疋马开东南,王业中兴今五世。gāo huáng pǐ mǎ kāi dōng nán,wáng yè zhōng xīng jīn wǔ shì。
穷荒靺鞨何自来,中原万里吹黄埃。qióng huāng mò hé hé zì lái,zhōng yuán wàn lǐ chuī huáng āi。
数殚剥复回否泰,胚腪元气钟奇才。shù dān bō fù huí fǒu tài,pēi yùn yuán qì zhōng qí cái。
耆明寿隽轶千古,吕望鹰扬称尚父。qí míng shòu juàn yì qiān gǔ,lǚ wàng yīng yáng chēng shàng fù。
便教旦奭居东西,穆穆迓衡今再睹。biàn jiào dàn shì jū dōng xī,mù mù yà héng jīn zài dǔ。
官家即日开天章,貂冠玉佩游岩廊。guān jiā jí rì kāi tiān zhāng,diāo guān yù pèi yóu yán láng。
一都一俞一吁咈,四海春风已披拂。yī dōu yī yú yī xū fú,sì hǎi chūn fēng yǐ pī fú。
圣贤自昔难相逢,巨鱼纵壑鸿遇风。shèng xián zì xī nán xiāng féng,jù yú zòng hè hóng yù fēng。
舆人欢呼争诵说,元祐嘉熙莫分别。yú rén huān hū zhēng sòng shuō,yuán yòu jiā xī mò fēn bié。
君不见徂徕处士歌一夔,浓墨大字庆历诗。jūn bù jiàn cú lái chù shì gē yī kuí,nóng mò dà zì qìng lì shī。
生民至今受其赐,千载万载生光辉。shēng mín zhì jīn shòu qí cì,qiān zài wàn zài shēng guāng huī。
陋儒笔研久不治,安得椽笔摹英辞。lòu rú bǐ yán jiǔ bù zhì,ān dé chuán bǐ mó yīng cí。
两朝庆祐俱盛时,众贤一念犹西陲。liǎng cháo qìng yòu jù shèng shí,zhòng xián yī niàn yóu xī chuí。
天心愿化光明烛,先望分辉照荆蜀。tiān xīn yuàn huà guāng míng zhú,xiān wàng fēn huī zhào jīng shǔ。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

病中午后登山闲步遥见园亭有翠帟张栏处久而识之为张孝显成趣轩盖与缇屏油幕高会予病不得冲宴怅惘移时因以中孚泽所网鲜鳊侑以棠漪家酝并成四绝呈在席诸人

岳珂

冲席丞郎酒斛筹,不关无面见春鸥。chōng xí chéng láng jiǔ hú chóu,bù guān wú miàn jiàn chūn ōu。
五鲭见说妨斋禁,留待明朝大白浮。wǔ qīng jiàn shuō fáng zhāi jìn,liú dài míng cháo dà bái fú。

睡起三绝

岳珂

睡起东窗日已红,扶头宿酒未惺松。shuì qǐ dōng chuāng rì yǐ hóng,fú tóu sù jiǔ wèi xīng sōng。
南阳一梦何关醉,自爱终身作卧龙。nán yáng yī mèng hé guān zuì,zì ài zhōng shēn zuò wò lóng。

睡起三绝

岳珂

天色今晨已放晴,鸟乌亦觉有欢声。tiān sè jīn chén yǐ fàng qíng,niǎo wū yì jué yǒu huān shēng。
幅巾自是便疏懒,饭了花间取次行。fú jīn zì shì biàn shū lǎn,fàn le huā jiān qǔ cì xíng。

睡起三绝

岳珂

五更展转待晨光,到晓瞢腾入睡乡。wǔ gèng zhǎn zhuǎn dài chén guāng,dào xiǎo méng téng rù shuì xiāng。
却是金门早朝客,千金不博枕中方。què shì jīn mén zǎo cháo kè,qiān jīn bù bó zhěn zhōng fāng。

舞鹤四绝

岳珂

九皋仙子老芝田,小立清池阿那边。jiǔ gāo xiān zi lǎo zhī tián,xiǎo lì qīng chí ā nà biān。
忽作霓裳羽衣舞,天机未信祇鱼鸢。hū zuò ní shang yǔ yī wǔ,tiān jī wèi xìn qí yú yuān。

舞鹤四绝

岳珂

曾见中庭舞素衣,夜凉桂殿玉笙吹。céng jiàn zhōng tíng wǔ sù yī,yè liáng guì diàn yù shēng chuī。
梦回一曲天风杳,正是华亭振万时。mèng huí yī qū tiān fēng yǎo,zhèng shì huá tíng zhèn wàn shí。

舞鹤四绝

岳珂

临皋亭下翩跹客,缟袂玄裳忆旧游。lín gāo tíng xià piān xiān kè,gǎo mèi xuán shang yì jiù yóu。
推户惘然寻不见,笛声犹认紫貂裘。tuī hù wǎng rán xún bù jiàn,dí shēng yóu rèn zǐ diāo qiú。

舞鹤四绝

岳珂

一川翠毯浅芜平,上有莺簧百啭声。yī chuān cuì tǎn qiǎn wú píng,shàng yǒu yīng huáng bǎi zhuàn shēng。
万里烟霄看鹭振,一池鼓吹谩蛙鸣。wàn lǐ yān xiāo kàn lù zhèn,yī chí gǔ chuī mán wā míng。

东坝以里沿岸人家皆对门植苇于小屿不晓其旨漫成四绝

岳珂

岸傍几曲住人家,浅屿排门种荻花。àn bàng jǐ qū zhù rén jiā,qiǎn yǔ pái mén zhǒng dí huā。
纵使秋声常索索,断无司马听琵琶。zòng shǐ qiū shēng cháng suǒ suǒ,duàn wú sī mǎ tīng pí pá。

东坝以里沿岸人家皆对门植苇于小屿不晓其旨漫成四绝

岳珂

万里江滨长野芦,西风元不费工夫。wàn lǐ jiāng bīn zhǎng yě lú,xī fēng yuán bù fèi gōng fū。
两京荠菜论斤卖,耳目由来喜所无。liǎng jīng jì cài lùn jīn mài,ěr mù yóu lái xǐ suǒ wú。

东坝以里沿岸人家皆对门植苇于小屿不晓其旨漫成四绝

岳珂

北都旧产无淇竹,见说园池芦苇多。běi dōu jiù chǎn wú qí zhú,jiàn shuō yuán chí lú wěi duō。
涨绿不妨夜来雨,更须别浦听鸣荷。zhǎng lǜ bù fáng yè lái yǔ,gèng xū bié pǔ tīng míng hé。

东坝以里沿岸人家皆对门植苇于小屿不晓其旨漫成四绝

岳珂

曲江西畔锁离宫,细柳新蒲日日风。qū jiāng xī pàn suǒ lí gōng,xì liǔ xīn pú rì rì fēng。
想见千门映春绿,君王未见碧成丛。xiǎng jiàn qiān mén yìng chūn lǜ,jūn wáng wèi jiàn bì chéng cóng。

泥行终日至晡始抵中桥六绝

岳珂

终日泥行足半胝,中桥望见已多时。zhōng rì ní xíng zú bàn zhī,zhōng qiáo wàng jiàn yǐ duō shí。
一篙不得风漪力,早被青帘圣得知。yī gāo bù dé fēng yī lì,zǎo bèi qīng lián shèng dé zhī。

泥行终日至晡始抵中桥六绝

岳珂

平川烟草碧如烟,曲摺琉璃翡翠田。píng chuān yān cǎo bì rú yān,qū zhé liú lí fěi cuì tián。
一水分明度舟楫,如何平陆却推船。yī shuǐ fēn míng dù zhōu jí,rú hé píng lù què tuī chuán。

泥行终日至晡始抵中桥六绝

岳珂

农家未补眼前疮,却种湖田作旱粮。nóng jiā wèi bǔ yǎn qián chuāng,què zhǒng hú tián zuò hàn liáng。
别浦谁家夜鸣橹,践残一半不成秧。bié pǔ shuí jiā yè míng lǔ,jiàn cán yī bàn bù chéng yāng。