古诗词

仲冬冬至后

张嵲

仲冬冬至后,春从九地回。zhòng dōng dōng zhì hòu,chūn cóng jiǔ dì huí。
去年逢春在此寺,今年复向此寺逢。qù nián féng chūn zài cǐ sì,jīn nián fù xiàng cǐ sì féng。
春来春去无复见花草,但有东风刮地如惊雷。chūn lái chūn qù wú fù jiàn huā cǎo,dàn yǒu dōng fēng guā dì rú jīng léi。
人生七十能几时,四度逢春只在斯。rén shēng qī shí néng jǐ shí,sì dù féng chūn zhǐ zài sī。
祠官不复更递代,直若仓庾氏,久任无年期。cí guān bù fù gèng dì dài,zhí ruò cāng yǔ shì,jiǔ rèn wú nián qī。
大农赋禄随官品,丰俭由来皆有分。dà nóng fù lù suí guān pǐn,fēng jiǎn yóu lái jiē yǒu fēn。
空尽天年在世间,饥饱死生皆不问。kōng jǐn tiān nián zài shì jiān,jī bǎo sǐ shēng jiē bù wèn。
癃老非才固应尔,豪俊当年亦为此。lóng lǎo fēi cái gù yīng ěr,háo jùn dāng nián yì wèi cǐ。
谓非贬谪实累囚,谓是归田犹禄仕。wèi fēi biǎn zhé shí lèi qiú,wèi shì guī tián yóu lù shì。
忆昔汉唐与本朝,咸有自新及起废。yì xī hàn táng yǔ běn cháo,xián yǒu zì xīn jí qǐ fèi。
如今岂无大眚及溥天,不在他时洒心例。rú jīn qǐ wú dà shěng jí pǔ tiān,bù zài tā shí sǎ xīn lì。
人生如寓年年老,岁岁雕零人渐少。rén shēng rú yù nián nián lǎo,suì suì diāo líng rén jiàn shǎo。
莫嫌四见魏唐春,尚得逢春到华皓。mò xián sì jiàn wèi táng chūn,shàng dé féng chūn dào huá hào。
祠官之设自何时,闻是元丰宰相之所为。cí guān zhī shè zì hé shí,wén shì yuán fēng zǎi xiāng zhī suǒ wèi。
欲摈老成皆不用,托于优假创斯规。yù bìn lǎo chéng jiē bù yòng,tuō yú yōu jiǎ chuàng sī guī。
当时弊政出一切,岂谓疮疣后世遗。dāng shí bì zhèng chū yī qiè,qǐ wèi chuāng yóu hòu shì yí。
专宠持权事虽巧,荣华宁得多时好。zhuān chǒng chí quán shì suī qiǎo,róng huá níng dé duō shí hǎo。
君不见金陵零落故相家,一如寂寞韶阳庙。jūn bù jiàn jīn líng líng luò gù xiāng jiā,yī rú jì mò sháo yáng miào。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

劝农六首

张嵲

春泥滑滑不须愁,勉事深耕定有秋。chūn ní huá huá bù xū chóu,miǎn shì shēn gēng dìng yǒu qiū。
沓障东南知更好,归来频上郡城楼。dá zhàng dōng nán zhī gèng hǎo,guī lái pín shàng jùn chéng lóu。

劝农六首

张嵲

春到逢花犹眼乱,老来对酒便心降。chūn dào féng huā yóu yǎn luàn,lǎo lái duì jiǔ biàn xīn jiàng。
须知渴肺难禁醉,鸭绿潾潾酌玉缸。xū zhī kě fèi nán jìn zuì,yā lǜ lín lín zhuó yù gāng。

劝农六首

张嵲

鸟声撩乱喜春晴,诗思知随笔下生。niǎo shēng liāo luàn xǐ chūn qíng,shī sī zhī suí bǐ xià shēng。
桃李连村向零落,出墙犹有数花明。táo lǐ lián cūn xiàng líng luò,chū qiáng yóu yǒu shù huā míng。

劝农六首

张嵲

夭桃无力卧溪沙,杨柳阴阴胜士家。yāo táo wú lì wò xī shā,yáng liǔ yīn yīn shèng shì jiā。
下马欲知留客意,棠梨故作后开花。xià mǎ yù zhī liú kè yì,táng lí gù zuò hòu kāi huā。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

漫漫积雪被岗坻,宜主当时有暗期。màn màn jī xuě bèi gǎng chí,yí zhǔ dāng shí yǒu àn qī。
忽见梅花照夜发,只疑犹待射雕儿。hū jiàn méi huā zhào yè fā,zhǐ yí yóu dài shè diāo ér。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

九回沉水新为髻,故绣裙襦稳称身。jiǔ huí chén shuǐ xīn wèi jì,gù xiù qún rú wěn chēng shēn。
祸水歘来漂燎火,知几唯有淖夫人。huò shuǐ chuā lái piāo liáo huǒ,zhī jǐ wéi yǒu nào fū rén。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

魏宫怅望杨花去,汉掖齐歌赤凤来。wèi gōng chàng wàng yáng huā qù,hàn yē qí gē chì fèng lái。
淫蛊到头成底事,荒田野草但堪哀。yín gǔ dào tóu chéng dǐ shì,huāng tián yě cǎo dàn kān āi。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

汉武馀威信未穷,单于来见未央宫。hàn wǔ yú wēi xìn wèi qióng,dān yú lái jiàn wèi yāng gōng。
如何运偶鸿嘉主,樊嫕宫中作女戎。rú hé yùn ǒu hóng jiā zhǔ,fán yì gōng zhōng zuò nǚ róng。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

燕燕承恩住远条,初能顺息度寒宵。yàn yàn chéng ēn zhù yuǎn tiáo,chū néng shùn xī dù hán xiāo。
如何不以斯术进,却使甘心慎恤胶。rú hé bù yǐ sī shù jìn,què shǐ gān xīn shèn xù jiāo。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

赤凤谩言最可伤,君王不谓有他肠。chì fèng mán yán zuì kě shāng,jūn wáng bù wèi yǒu tā cháng。
并疑池上将仙去,只恐留连为侍郎。bìng yí chí shàng jiāng xiān qù,zhǐ kǒng liú lián wèi shì láng。

读赵飞燕外传杂诗七首

张嵲

合德来嫔帝甚欢,温柔乡里胜求仙。hé dé lái pín dì shén huān,wēn róu xiāng lǐ shèng qiú xiān。
武皇虽被白云误,犹得垂衣到暮年。wǔ huáng suī bèi bái yún wù,yóu dé chuí yī dào mù nián。

夜坐读离骚

张嵲

山风飒飒木萧萧,挑尽青灯夜正遥。shān fēng sà sà mù xiāo xiāo,tiāo jǐn qīng dēng yè zhèng yáo。
但得诛茅临涧水,长年饮酒咏离骚。dàn dé zhū máo lín jiàn shuǐ,zhǎng nián yǐn jiǔ yǒng lí sāo。

春馀

张嵲

春馀白发日萧萧,无复当年湖海豪。chūn yú bái fā rì xiāo xiāo,wú fù dāng nián hú hǎi háo。
为吏应须长孙子,裁诗要及九牛腰。wèi lì yīng xū zhǎng sūn zi,cái shī yào jí jiǔ niú yāo。

春晚偶书

张嵲

山中处处罢芳菲,众绿成阴绕碧溪。shān zhōng chù chù bà fāng fēi,zhòng lǜ chéng yīn rào bì xī。
薄暮鸟栖云气恶,满林风雨杜鹃啼。báo mù niǎo qī yún qì è,mǎn lín fēng yǔ dù juān tí。

五月二十四日宿永睦将口香积院僧轩东望甚远满山皆松桧声三首

张嵲

远投僧舍青烟畔,夹路松音钟磬幽。yuǎn tóu sēng shě qīng yān pàn,jiā lù sōng yīn zhōng qìng yōu。
试倚危轩望乡邑,三巴日暮远峰稠。shì yǐ wēi xuān wàng xiāng yì,sān bā rì mù yuǎn fēng chóu。