古诗词

仲冬冬至后

张嵲

仲冬冬至后,春从九地回。zhòng dōng dōng zhì hòu,chūn cóng jiǔ dì huí。
去年逢春在此寺,今年复向此寺逢。qù nián féng chūn zài cǐ sì,jīn nián fù xiàng cǐ sì féng。
春来春去无复见花草,但有东风刮地如惊雷。chūn lái chūn qù wú fù jiàn huā cǎo,dàn yǒu dōng fēng guā dì rú jīng léi。
人生七十能几时,四度逢春只在斯。rén shēng qī shí néng jǐ shí,sì dù féng chūn zhǐ zài sī。
祠官不复更递代,直若仓庾氏,久任无年期。cí guān bù fù gèng dì dài,zhí ruò cāng yǔ shì,jiǔ rèn wú nián qī。
大农赋禄随官品,丰俭由来皆有分。dà nóng fù lù suí guān pǐn,fēng jiǎn yóu lái jiē yǒu fēn。
空尽天年在世间,饥饱死生皆不问。kōng jǐn tiān nián zài shì jiān,jī bǎo sǐ shēng jiē bù wèn。
癃老非才固应尔,豪俊当年亦为此。lóng lǎo fēi cái gù yīng ěr,háo jùn dāng nián yì wèi cǐ。
谓非贬谪实累囚,谓是归田犹禄仕。wèi fēi biǎn zhé shí lèi qiú,wèi shì guī tián yóu lù shì。
忆昔汉唐与本朝,咸有自新及起废。yì xī hàn táng yǔ běn cháo,xián yǒu zì xīn jí qǐ fèi。
如今岂无大眚及溥天,不在他时洒心例。rú jīn qǐ wú dà shěng jí pǔ tiān,bù zài tā shí sǎ xīn lì。
人生如寓年年老,岁岁雕零人渐少。rén shēng rú yù nián nián lǎo,suì suì diāo líng rén jiàn shǎo。
莫嫌四见魏唐春,尚得逢春到华皓。mò xián sì jiàn wèi táng chūn,shàng dé féng chūn dào huá hào。
祠官之设自何时,闻是元丰宰相之所为。cí guān zhī shè zì hé shí,wén shì yuán fēng zǎi xiāng zhī suǒ wèi。
欲摈老成皆不用,托于优假创斯规。yù bìn lǎo chéng jiē bù yòng,tuō yú yōu jiǎ chuàng sī guī。
当时弊政出一切,岂谓疮疣后世遗。dāng shí bì zhèng chū yī qiè,qǐ wèi chuāng yóu hòu shì yí。
专宠持权事虽巧,荣华宁得多时好。zhuān chǒng chí quán shì suī qiǎo,róng huá níng dé duō shí hǎo。
君不见金陵零落故相家,一如寂寞韶阳庙。jūn bù jiàn jīn líng líng luò gù xiāng jiā,yī rú jì mò sháo yáng miào。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

登舟雨作再作一绝

张嵲

平生过眼无穷景,未省经行有此奇。píng shēng guò yǎn wú qióng jǐng,wèi shěng jīng xíng yǒu cǐ qí。
烟雨连山催去棹,不容青壁更题诗。yān yǔ lián shān cuī qù zhào,bù róng qīng bì gèng tí shī。

愤雨

张嵲

莽莽屯云接四溟,直疑天漏地维倾。mǎng mǎng tún yún jiē sì míng,zhí yí tiān lòu dì wéi qīng。
此生觊望尽灰冷,但愿耳边无雨声。cǐ shēng jì wàng jǐn huī lěng,dàn yuàn ěr biān wú yǔ shēng。

欲雨

张嵲

案上文书任作堆,病无心力更翻开。àn shàng wén shū rèn zuò duī,bìng wú xīn lì gèng fān kāi。
前陂万顷平如砥,挂上西窗看雨来。qián bēi wàn qǐng píng rú dǐ,guà shàng xī chuāng kàn yǔ lái。

雨中听邻家侍儿歌

张嵲

客恨如酲何日醒,满空烟雨昼冥冥。kè hèn rú chéng hé rì xǐng,mǎn kōng yān yǔ zhòu míng míng。
垂帘竟日无馀事,隔叶流莺独坐听。chuí lián jìng rì wú yú shì,gé yè liú yīng dú zuò tīng。

辛酉二月十六日出暗门循城如北关登舟二首

张嵲

春水悠悠绕废台,竹舆幽轧转城隈。chūn shuǐ yōu yōu rào fèi tái,zhú yú yōu yà zhuǎn chéng wēi。
路人不解知逐客,谓是寻春湖上来。lù rén bù jiě zhī zhú kè,wèi shì xún chūn hú shàng lái。

辛酉二月十六日出暗门循城如北关登舟二首

张嵲

城国排云锁病身,岂知城外物华新。chéng guó pái yún suǒ bìng shēn,qǐ zhī chéng wài wù huá xīn。
非缘放逐循墙去,不见西湖万顷春。fēi yuán fàng zhú xún qiáng qù,bù jiàn xī hú wàn qǐng chūn。

舟中赠鲜于孝叔

张嵲

六年相见倍相亲,欲话离忧恐怆神。liù nián xiāng jiàn bèi xiāng qīn,yù huà lí yōu kǒng chuàng shén。
莫惜维舟连夜语,三巴雅旧更无人。mò xī wéi zhōu lián yè yǔ,sān bā yǎ jiù gèng wú rén。

渡湘水

张嵲

悠悠寒日傍城闉,风蹙微波作细鳞。yōu yōu hán rì bàng chéng yīn,fēng cù wēi bō zuò xì lín。
莫怪此江清见底,屈平曾向此投身。mò guài cǐ jiāng qīng jiàn dǐ,qū píng céng xiàng cǐ tóu shēn。

麻子山二首

张嵲

云烟出没葛蔓岭,蜀锦开张枫树林。yún yān chū méi gé màn lǐng,shǔ jǐn kāi zhāng fēng shù lín。
连天寒雨何时断,一室空山黄叶深。lián tiān hán yǔ hé shí duàn,yī shì kōng shān huáng yè shēn。

麻子山二首

张嵲

漫山麦垄已青青,云压群峰未肯晴。màn shān mài lǒng yǐ qīng qīng,yún yā qún fēng wèi kěn qíng。
泥行若畏荒蹊险,误听风声作雨声。ní xíng ruò wèi huāng qī xiǎn,wù tīng fēng shēng zuò yǔ shēng。

永康山

张嵲

嵯峨千仞永康山,石路终朝转屈盘。cuó é qiān rèn yǒng kāng shān,shí lù zhōng cháo zhuǎn qū pán。
政恐乘高伤远目,忽然烟雾锁峰峦。zhèng kǒng chéng gāo shāng yuǎn mù,hū rán yān wù suǒ fēng luán。

自礼贤还鹅湖望山顶飞流有作二首

张嵲

农夫秧稻满畦水,行客跨骡无树陂。nóng fū yāng dào mǎn qí shuǐ,xíng kè kuà luó wú shù bēi。
热风吹面日方午,忽见绿岩冰柱垂。rè fēng chuī miàn rì fāng wǔ,hū jiàn lǜ yán bīng zhù chuí。

自礼贤还鹅湖望山顶飞流有作二首

张嵲

夹日赤云方变火,行人渴肺欲生尘。jiā rì chì yún fāng biàn huǒ,xíng rén kě fèi yù shēng chén。
飞流百丈垂虹冷,愧尔山中宴坐人。fēi liú bǎi zhàng chuí hóng lěng,kuì ěr shān zhōng yàn zuò rén。

唁微水

张嵲

水畔平沙如积雪,滩心狠石似群牛。shuǐ pàn píng shā rú jī xuě,tān xīn hěn shí shì qún niú。
如何夏日千雷怒,今作寒宵呜咽流。rú hé xià rì qiān léi nù,jīn zuò hán xiāo wū yàn liú。

春暮泛微水中流有作

张嵲

微江春水绿于蓝,两岸花开雪满岩。wēi jiāng chūn shuǐ lǜ yú lán,liǎng àn huā kāi xuě mǎn yán。
纵棹中流望山顶,晴云如絮乱毵毵。zòng zhào zhōng liú wàng shān dǐng,qíng yún rú xù luàn sān sān。