古诗词

新江行寿张宪亨泉

吴泳

君不见尧时伯禹作司空,应龙尾画江道通。jūn bù jiàn yáo shí bó yǔ zuò sī kōng,yīng lóng wěi huà jiāng dào tōng。
又不见秦时李冰作太守,犀牛厌胜水晶走。yòu bù jiàn qín shí lǐ bīng zuò tài shǒu,xī niú yàn shèng shuǐ jīng zǒu。
蜀江开凿四万八千载,二后英灵俨如在。shǔ jiāng kāi záo sì wàn bā qiān zài,èr hòu yīng líng yǎn rú zài。
虽然陵谷有变迁,水向东流不曾改。suī rán líng gǔ yǒu biàn qiān,shuǐ xiàng dōng liú bù céng gǎi。
西岷山,南溷崖,神营化造如划开。xī mín shān,nán hùn yá,shén yíng huà zào rú huà kāi。
蜀人好怪漫弗省,龙岂能智犀岂能禳菑。shǔ rén hǎo guài màn fú shěng,lóng qǐ néng zhì xī qǐ néng ráng zāi。
年来江塞崖据险,水束三川激如箭。nián lái jiāng sāi yá jù xiǎn,shuǐ shù sān chuān jī rú jiàn。
阳侯吸哦佛不灵,黑蛎磨牙蚖吐焰。yáng hóu xī ó fú bù líng,hēi lì mó yá yuán tǔ yàn。
五月尾,六月头,瓜蔓水退,矾山水流。wǔ yuè wěi,liù yuè tóu,guā màn shuǐ tuì,fán shān shuǐ liú。
中间青沫最湍驶,风雨瞬息能湛舟。zhōng jiān qīng mò zuì tuān shǐ,fēng yǔ shùn xī néng zhàn zhōu。
鲛人渊客弗敢睨,而况商妇能无愁。jiāo rén yuān kè fú gǎn nì,ér kuàng shāng fù néng wú chóu。
怀哉古人智如此,胡不铲尽白险直使平如洲。huái zāi gǔ rén zhì rú cǐ,hú bù chǎn jǐn bái xiǎn zhí shǐ píng rú zhōu。
使家河源来,弭节青衣国。shǐ jiā hé yuán lái,mǐ jié qīng yī guó。
横槎展拓万里天,力浚江南障江北。héng chá zhǎn tuò wàn lǐ tiān,lì jùn jiāng nán zhàng jiāng běi。
百夫荷锸,千夫荷锄,号召海若同凿疏。bǎi fū hé chā,qiān fū hé chú,hào zhào hǎi ruò tóng záo shū。
经营不越四弦望,白练剪出澄江图。jīng yíng bù yuè sì xián wàng,bái liàn jiǎn chū chéng jiāng tú。
轻轺晨兴亦劳苦,绣烂衣明湿烟雨。qīng yáo chén xīng yì láo kǔ,xiù làn yī míng shī yān yǔ。
不惟佛滩之耻可湔雪,名与离堆传之万万古。bù wéi fú tān zhī chǐ kě jiān xuě,míng yǔ lí duī chuán zhī wàn wàn gǔ。
乃知天地间,靡事不可为。nǎi zhī tiān dì jiān,mí shì bù kě wèi。
若鸟兽草木,驱虎豹象犀。ruò niǎo shòu cǎo mù,qū hǔ bào xiàng xī。
藏冰肦冰凌人掌,出火内火烜氏司。cáng bīng fén bīng líng rén zhǎng,chū huǒ nèi huǒ xuǎn shì sī。
吾身代天事,到手那得辞。wú shēn dài tiān shì,dào shǒu nà dé cí。
决川道海亦常理,灶门老婢不惯骇且疑。jué chuān dào hǎi yì cháng lǐ,zào mén lǎo bì bù guàn hài qiě yí。
好将新江水,都为一洗之。hǎo jiāng xīn jiāng shuǐ,dōu wèi yī xǐ zhī。
浮云空,宝鉴净,公之寿兮,如江之永。fú yún kōng,bǎo jiàn jìng,gōng zhī shòu xī,rú jiāng zhī yǒng。
不妨桂棹木兰船,陶写流光入觞咏。bù fáng guì zhào mù lán chuán,táo xiě liú guāng rù shāng yǒng。
花泉有客空抱弦,曾拊三叠逢胎仙,寄诗孤云断鸿边。huā quán yǒu kè kōng bào xián,céng fǔ sān dié féng tāi xiān,jì shī gū yún duàn hóng biān。

吴泳

吴泳(约公元1224年前后在世),字叔永,潼川人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。嘉定元年(公元1209年)第进士。累迁著作郎,兼直舍人院。应诏上书,颇切时要。累迁吏部侍郎兼直学士院,上疏言谨政体、正道揆、厉臣节、综军务四事。后进宝章阁学士,知温州,以言罢。泳著有鹤林集四十卷,《四库总目》行于世。 吴泳的作品>>

猜您喜欢

送李雁湖大参赴遂宁

吴泳

拍拍雁湖水,深深归雁亭。pāi pāi yàn hú shuǐ,shēn shēn guī yàn tíng。
雁归三四年,相伴湖水清。yàn guī sān sì nián,xiāng bàn hú shuǐ qīng。
燕私岂不乐,国尔终含情。yàn sī qǐ bù lè,guó ěr zhōng hán qíng。
龙章倏夜下,惊赴鸥鹭汀。lóng zhāng shū yè xià,jīng fù ōu lù tīng。
鸿雁双翥翰,眷焉乃东征。hóng yàn shuāng zhù hàn,juàn yān nǎi dōng zhēng。
载辞龙鹄椒,复问莺花程。zài cí lóng gǔ jiāo,fù wèn yīng huā chéng。
輶轩骛华毂,高盖罗翠旌。yóu xuān wù huá gǔ,gāo gài luó cuì jīng。
康屯岂无学,销暴不以兵。kāng tún qǐ wú xué,xiāo bào bù yǐ bīng。
蔚蓝旧草木,再色新威明。wèi lán jiù cǎo mù,zài sè xīn wēi míng。
寄声受廛者,明府如父兄。jì shēng shòu chán zhě,míng fǔ rú fù xiōng。

送李雁湖大参赴遂宁

吴泳

恢恢大仪中,扶立惟三纲。huī huī dà yí zhōng,fú lì wéi sān gāng。
国风怨以怒,王道荡无章。guó fēng yuàn yǐ nù,wáng dào dàng wú zhāng。
栖栖鲁东家,秉笔修天常。qī qī lǔ dōng jiā,bǐng bǐ xiū tiān cháng。
廉陛不乱纪,冠履不易方。lián bì bù luàn jì,guān lǚ bù yì fāng。
斯今世运颓,礼义维楫亡。sī jīn shì yùn tuí,lǐ yì wéi jí wáng。
三边且病痱,群盗方鸱张。sān biān qiě bìng fèi,qún dào fāng chī zhāng。
兵如溃堤蚁,民甚赪尾鲂。bīng rú kuì dī yǐ,mín shén chēng wěi fáng。
厉阶倘不夷,零露将侵裳。lì jiē tǎng bù yí,líng lù jiāng qīn shang。
李侯世柱史,识此治乱防。lǐ hóu shì zhù shǐ,shí cǐ zhì luàn fáng。
挥袂别广筵,振衣登高冈。huī mèi bié guǎng yán,zhèn yī dēng gāo gāng。
愿言茂远猷,挽河洒天狼。yuàn yán mào yuǎn yóu,wǎn hé sǎ tiān láng。

刘园九日燕同寮效陶谢体

吴泳

霜林剪生绡,烟树织晴绮。shuāng lín jiǎn shēng xiāo,yān shù zhī qíng qǐ。
万宝新告成,百工亦休止。wàn bǎo xīn gào chéng,bǎi gōng yì xiū zhǐ。
嘉辰属南山,胜事如栗里。jiā chén shǔ nán shān,shèng shì rú lì lǐ。
谬为陶长官,宁惜此中醉。miù wèi táo zhǎng guān,níng xī cǐ zhōng zuì。
良朋况知心,健会不论齿。liáng péng kuàng zhī xīn,jiàn huì bù lùn chǐ。
鸱夷自挈携,猩笔漫游戏。chī yí zì qiè xié,xīng bǐ màn yóu xì。
清欢别有趣,真乐本无味。qīng huān bié yǒu qù,zhēn lè běn wú wèi。
菊花之隐逸,亦欲妃君子。jú huā zhī yǐn yì,yì yù fēi jūn zi。
独于萧艾中,保此生色睟。dú yú xiāo ài zhōng,bǎo cǐ shēng sè suì。
凉飔忽吹衣,白露皓如洗。liáng sī hū chuī yī,bái lù hào rú xǐ。
兑随数至剥,剥落从此始。duì suí shù zhì bō,bō luò cóng cǐ shǐ。
拟将九九节,便作阳月纪。nǐ jiāng jiǔ jiǔ jié,biàn zuò yáng yuè jì。

九日闲居读陶诗有怀

吴泳

天盖不住旋,日车不停驰。tiān gài bù zhù xuán,rì chē bù tíng chí。
西风下木叶,那复有静时。xī fēng xià mù yè,nà fù yǒu jìng shí。
造物尚尔劳,人生能无为。zào wù shàng ěr láo,rén shēng néng wú wèi。
我于大化中,纵浪何所羁。wǒ yú dà huà zhōng,zòng làng hé suǒ jī。
倦则熟午睡,饥则爱晨炊。juàn zé shú wǔ shuì,jī zé ài chén chuī。
既无大患及,亦无好爵縻。jì wú dà huàn jí,yì wú hǎo jué mí。
但得长如此,乐焉复何疑。dàn dé zhǎng rú cǐ,lè yān fù hé yí。

九日闲居读陶诗有怀

吴泳

虬龙能负熊,行雨云霄间。qiú lóng néng fù xióng,xíng yǔ yún xiāo jiān。
犛牛不执鼠,野性长在山。máo niú bù zhí shǔ,yě xìng zhǎng zài shān。
才者常苦劳,拙者常得闲。cái zhě cháng kǔ láo,zhuō zhě cháng dé xián。
静中阅物理,役役会有还。jìng zhōng yuè wù lǐ,yì yì huì yǒu hái。
所以陶徵君,猛歇名利关。suǒ yǐ táo zhēng jūn,měng xiē míng lì guān。
书不求甚解,褐不求常完。shū bù qiú shén jiě,hè bù qiú cháng wán。
是中有真意,此外无戚颜。shì zhōng yǒu zhēn yì,cǐ wài wú qī yán。
怀哉千载人,卷书一长叹。huái zāi qiān zài rén,juǎn shū yī zhǎng tàn。

九日闲居读陶诗有怀

吴泳

闲意不在远,吾庐自成趣。xián yì bù zài yuǎn,wú lú zì chéng qù。
竹阴混午醉,菜甲疏晓露。zhú yīn hùn wǔ zuì,cài jiǎ shū xiǎo lù。
庭草更不除,树禽日相语。tíng cǎo gèng bù chú,shù qín rì xiāng yǔ。
每翻架上帙,旋读辄忘去。měi fān jià shàng zhì,xuán dú zhé wàng qù。
佳友或会心,往往谈至莫。jiā yǒu huò huì xīn,wǎng wǎng tán zhì mò。
以兹率为常,弥觉太多事。yǐ zī lǜ wèi cháng,mí jué tài duō shì。
却思对床眠,寻味所乐处。què sī duì chuáng mián,xún wèi suǒ lè chù。

九日闲居读陶诗有怀

吴泳

天地大庐舍,谁使渠滔滔。tiān dì dà lú shě,shuí shǐ qú tāo tāo。
拟如原卜居,卷屋皆波涛。nǐ rú yuán bo jū,juǎn wū jiē bō tāo。
又思囚山赋,匪虎吾狴牢。yòu sī qiú shān fù,fěi hǔ wú bì láo。
独惟安乐窝,邵子差雄豪。dú wéi ān lè wō,shào zi chà xióng háo。
驾言欲问津,蔽吾以蓬蒿。jià yán yù wèn jīn,bì wú yǐ péng hāo。
颇思振衣起,浊酒且自陶。pǒ sī zhèn yī qǐ,zhuó jiǔ qiě zì táo。
一生任运耳,目送冥鸿高。yī shēng rèn yùn ěr,mù sòng míng hóng gāo。

寿范洁斋二首

吴泳

明河耿高树,素月流澄瀛。míng hé gěng gāo shù,sù yuè liú chéng yíng。
袅袅来金风,秋意浩以盈。niǎo niǎo lái jīn fēng,qiū yì hào yǐ yíng。
美人自西方,钟此一气清。měi rén zì xī fāng,zhōng cǐ yī qì qīng。
如潭贮皎洁,如室生虚灵。rú tán zhù jiǎo jié,rú shì shēng xū líng。
姱节丽有晖,高情澹无营。kuā jié lì yǒu huī,gāo qíng dàn wú yíng。
昔含鸡舌香,曾以凤咮鸣。xī hán jī shé xiāng,céng yǐ fèng zhòu míng。
不登金张馆,尝抱箕濮情。bù dēng jīn zhāng guǎn,cháng bào jī pú qíng。
倏焉冰山销,揭若黄道明。shū yān bīng shān xiāo,jiē ruò huáng dào míng。
众星已牢落,太白犹光荧。zhòng xīng yǐ láo luò,tài bái yóu guāng yíng。
英风自骨鲠,心事元夷平。yīng fēng zì gǔ gěng,xīn shì yuán yí píng。
会须朝紫皇,提笔福苍生。huì xū cháo zǐ huáng,tí bǐ fú cāng shēng。

寿范洁斋二首

吴泳

玉山一何高,堂与青云齐。yù shān yī hé gāo,táng yǔ qīng yún qí。
上连宝台峻,下瞰金璧低。shàng lián bǎo tái jùn,xià kàn jīn bì dī。
中有二老仙,驾鹤俱不归。zhōng yǒu èr lǎo xiān,jià hè jù bù guī。
苔封箕山碣,雾湿太史题。tái fēng jī shān jié,wù shī tài shǐ tí。
岂期芸省郎,再析侯藩圭。qǐ qī yún shěng láng,zài xī hóu fān guī。
芳猷绍前印,英气截云霓。fāng yóu shào qián yìn,yīng qì jié yún ní。
理乱如理绳,牧民如牧羝。lǐ luàn rú lǐ shéng,mù mín rú mù dī。
燕开登南楼,就以云作梯。yàn kāi dēng nán lóu,jiù yǐ yún zuò tī。
喜年玩秋稼,抚物观春荑。xǐ nián wán qiū jià,fǔ wù guān chūn tí。
不贪老氏宝,不秘庄生倪。bù tān lǎo shì bǎo,bù mì zhuāng shēng ní。
至仁弥尔性,寿齿今复齯。zhì rén mí ěr xìng,shòu chǐ jīn fù ní。

题承天心老万佛阁

吴泳

我闻谂禅师,断薪接绳床。wǒ wén shěn chán shī,duàn xīn jiē shéng chuáng。
杨岐初住时,撒雪满屋堂。yáng qí chū zhù shí,sā xuě mǎn wū táng。
庭松下法子,瓶水注道浆。tíng sōng xià fǎ zi,píng shuǐ zhù dào jiāng。
看来古佛心,不为屋有亡。kàn lái gǔ fú xīn,bù wèi wū yǒu wáng。
心公自别宗,眼碧髭又霜。xīn gōng zì bié zōng,yǎn bì zī yòu shuāng。
更接十千众,建此新道场。gèng jiē shí qiān zhòng,jiàn cǐ xīn dào chǎng。
梯空插璇题,会海结宝方。tī kōng chā xuán tí,huì hǎi jié bǎo fāng。
自营不住心,每唱无底囊。zì yíng bù zhù xīn,měi chàng wú dǐ náng。
如明珠走盘,如利刀截肪。rú míng zhū zǒu pán,rú lì dāo jié fáng。
以兹众生故,苦为诸佛忙。yǐ zī zhòng shēng gù,kǔ wèi zhū fú máng。
寥寥一贞境,渺渺万法航。liáo liáo yī zhēn jìng,miǎo miǎo wàn fǎ háng。
泥空竟成著,堕有终是盲。ní kōng jìng chéng zhù,duò yǒu zhōng shì máng。
青灯落檐花,吾道千丈光。qīng dēng luò yán huā,wú dào qiān zhàng guāng。

寿范翁

吴泳

辛夷如雪芳事阑,飞絮卷地春风酣。xīn yí rú xuě fāng shì lán,fēi xù juǎn dì chūn fēng hān。
连陂和云割青麦,隔坞趁日缫红蚕。lián bēi hé yún gē qīng mài,gé wù chèn rì sāo hóng cán。
今年夏气清较早,雨后西山翠如扫。jīn nián xià qì qīng jiào zǎo,yǔ hòu xī shān cuì rú sǎo。
女儿负笈男带锄,夸说皇华使家好。nǚ ér fù jí nán dài chú,kuā shuō huáng huá shǐ jiā hǎo。
使家天上一角麟,手握雨露呵星辰。shǐ jiā tiān shàng yī jiǎo lín,shǒu wò yǔ lù hē xīng chén。
绿林无风草木静,紫塞有备烟尘靖。lǜ lín wú fēng cǎo mù jìng,zǐ sāi yǒu bèi yān chén jìng。
鹿园镇日长徙倚,心事如平一池水。lù yuán zhèn rì zhǎng xǐ yǐ,xīn shì rú píng yī chí shuǐ。
荪兰不惜手种植,萧艾依前力锄薙。sūn lán bù xī shǒu zhǒng zhí,xiāo ài yī qián lì chú tì。
槐龙影转花又黄,造化乃为诸生忙。huái lóng yǐng zhuǎn huā yòu huáng,zào huà nǎi wèi zhū shēng máng。
春闱法细靡罅缝,选吏亲校如秤量。chūn wéi fǎ xì mí xià fèng,xuǎn lì qīn xiào rú chèng liàng。
老仙自是文盟主,曾抱长蛟著繁露。lǎo xiān zì shì wén méng zhǔ,céng bào zhǎng jiāo zhù fán lù。
好将鼻祖三昧法,直向金华讲经去。hǎo jiāng bí zǔ sān mèi fǎ,zhí xiàng jīn huá jiǎng jīng qù。
有香不炷旃林香,有酒不酌瑶池觞。yǒu xiāng bù zhù zhān lín xiāng,yǒu jiǔ bù zhuó yáo chí shāng。
愿公岁岁常寿考,剩寄诗筒祝难老。yuàn gōng suì suì cháng shòu kǎo,shèng jì shī tǒng zhù nán lǎo。

西湖访梅

吴泳

欲休不休岁垂晚,似冷不冷霜复晴。yù xiū bù xiū suì chuí wǎn,shì lěng bù lěng shuāng fù qíng。
起撑湖船访梅去,一点两点藏林坰。qǐ chēng hú chuán fǎng méi qù,yī diǎn liǎng diǎn cáng lín jiōng。
主林无神花气薄,树影庚庚香漠漠。zhǔ lín wú shén huā qì báo,shù yǐng gēng gēng xiāng mò mò。
谁能细玩复与临,静处测破梅花心。shuí néng xì wán fù yǔ lín,jìng chù cè pò méi huā xīn。
桥西水北弄明月,醥酒独对青山斟。qiáo xī shuǐ běi nòng míng yuè,piǎo jiǔ dú duì qīng shān zhēn。
自有此山无此客,富有他花无此格。zì yǒu cǐ shān wú cǐ kè,fù yǒu tā huā wú cǐ gé。
西湖处士不可招,鸦点孤村暮云碧。xī hú chù shì bù kě zhāo,yā diǎn gū cūn mù yún bì。

祁山歌上制帅闻敌退清水县作

吴泳

祁山之西当太白,战士弯弓抱明月。qí shān zhī xī dāng tài bái,zhàn shì wān gōng bào míng yuè。
散烧烟火夜宿兵,遥见狼头一星灭。sàn shāo yān huǒ yè sù bīng,yáo jiàn láng tóu yī xīng miè。
明朝探骑前来报,为言敌死秦川道。míng cháo tàn qí qián lái bào,wèi yán dí sǐ qín chuān dào。
牌使前呼大队回,鹅车炮坐埋青草。pái shǐ qián hū dà duì huí,é chē pào zuò mái qīng cǎo。
黄河口,清水头,水声呜咽河不流。huáng hé kǒu,qīng shuǐ tóu,shuǐ shēng wū yàn hé bù liú。
军中遗言更惨酷,灵夏名王亦屠戮。jūn zhōng yí yán gèng cǎn kù,líng xià míng wáng yì tú lù。
中间被掠边丁苦,牧放牛羊食禾黍。zhōng jiān bèi lüè biān dīng kǔ,mù fàng niú yáng shí hé shǔ。
牛羊得食人转饥,日想南朝拜降去。niú yáng dé shí rén zhuǎn jī,rì xiǎng nán cháo bài jiàng qù。
朝廷有道督府雄,三关之险风不通。cháo tíng yǒu dào dū fǔ xióng,sān guān zhī xiǎn fēng bù tōng。
健儿长鎗及马腹,壮士劲弩当心胸。jiàn ér zhǎng qiāng jí mǎ fù,zhuàng shì jìn nǔ dāng xīn xiōng。
帐犀前把石门隘,遥望红旗围尽解。zhàng xī qián bǎ shí mén ài,yáo wàng hóng qí wéi jǐn jiě。
舆师等第喝银帛,三将同时赐金带。yú shī děng dì hē yín bó,sān jiāng tóng shí cì jīn dài。
凯还吹落桃花风,捷书屡奏甘泉宫。kǎi hái chuī luò táo huā fēng,jié shū lǚ zòu gān quán gōng。
纶巾萧然羽扇净,一字不说平夷功。lún jīn xiāo rán yǔ shàn jìng,yī zì bù shuō píng yí gōng。
离鸿迤逦集中泽,鸦噪山田忙种麦。lí hóng yí lǐ jí zhōng zé,yā zào shān tián máng zhǒng mài。
七方新堡高插云,腐鼠何能更相吓。qī fāng xīn bǎo gāo chā yún,fǔ shǔ hé néng gèng xiāng xià。
书生每夕翻青史,争战场中看千古。shū shēng měi xī fān qīng shǐ,zhēng zhàn chǎng zhōng kàn qiān gǔ。
狸亡虎灭自有期,天道何尝厌中土。lí wáng hǔ miè zì yǒu qī,tiān dào hé cháng yàn zhōng tǔ。
夹城云赤戈剑明,通衢夜白钟鼓清,更待公归戮力就太平。jiā chéng yún chì gē jiàn míng,tōng qú yè bái zhōng gǔ qīng,gèng dài gōng guī lù lì jiù tài píng。

寿梁漕

吴泳

维日在娄春事殷,维桐始华天气新。wéi rì zài lóu chūn shì yīn,wéi tóng shǐ huá tiān qì xīn。
乱红绕树绿幄均,樱笋又荐冰盘珍。luàn hóng rào shù lǜ wò jūn,yīng sǔn yòu jiàn bīng pán zhēn。
知是燕胎协卜、牛宿会辰,绣衣立当霄汉春。zhī shì yàn tāi xié bo niú sù huì chén,xiù yī lì dāng xiāo hàn chūn。
骊驾飞度天河津,帕中玉屑粮未陈。lí jià fēi dù tiān hé jīn,pà zhōng yù xiè liáng wèi chén。
镜里宝月光逼真,廉如一条冰照人,健如九皋鹤离群。jìng lǐ bǎo yuè guāng bī zhēn,lián rú yī tiáo bīng zhào rén,jiàn rú jiǔ gāo hè lí qún。
舌根不道烟火尘,鼻端那受富贵熏。shé gēn bù dào yān huǒ chén,bí duān nà shòu fù guì xūn。
手探囊方皆木神,袖出荐纸生烟云。shǒu tàn náng fāng jiē mù shén,xiù chū jiàn zhǐ shēng yān yún。
兕觥祇酌春酒醇,衣佩更取秋兰纫。sì gōng qí zhuó chūn jiǔ chún,yī pèi gèng qǔ qiū lán rèn。
民居安安鸿雁宾,吏胆帖帖乌鸢驯。mín jū ān ān hóng yàn bīn,lì dǎn tiē tiē wū yuān xùn。
王母之桃庄生椿,宁如洙泗一字仁。wáng mǔ zhī táo zhuāng shēng chūn,níng rú zhū sì yī zì rén。
愿言福星当紫宸,光照邻女长无贫。yuàn yán fú xīng dāng zǐ chén,guāng zhào lín nǚ zhǎng wú pín。

送李伯勇分教阆州

吴泳

明王不兴威凤衰,直笔无传老麟死。míng wáng bù xīng wēi fèng shuāi,zhí bǐ wú chuán lǎo lín sǐ。
春秋大谊炳如日,读者昏昏视为史。chūn qiū dà yì bǐng rú rì,dú zhě hūn hūn shì wèi shǐ。
濂溪之后伊川程,文字虽少源流真。lián xī zhī hòu yī chuān chéng,wén zì suī shǎo yuán liú zhēn。
抉开宝藏得胡子,一洗纸上千秋尘。jué kāi bǎo cáng dé hú zi,yī xǐ zhǐ shàng qiān qiū chén。
伯兮有勇弗可遏,高阁诸儒祖河洛。bó xī yǒu yǒng fú kě è,gāo gé zhū rú zǔ hé luò。
群玉洞见标月指,众醉醒闻候风铎。qún yù dòng jiàn biāo yuè zhǐ,zhòng zuì xǐng wén hòu fēng duó。
当年进书一布衣,能取天上清名归。dāng nián jìn shū yī bù yī,néng qǔ tiān shàng qīng míng guī。
秋澄讲幄玉色动,春拂秘馆芸香霏。qiū chéng jiǎng wò yù sè dòng,chūn fú mì guǎn yún xiāng fēi。
红尘不踏东华路,绿绮还携阆风去。hóng chén bù tà dōng huá lù,lǜ qǐ hái xié láng fēng qù。
舟行若上离堆山,莫把鲁公雄文劲笔埋没苍苔间。zhōu xíng ruò shàng lí duī shān,mò bǎ lǔ gōng xióng wén jìn bǐ mái méi cāng tái jiān。