古诗词

弦歌堂

王洋

曹务日以浑,令君心自清。cáo wù rì yǐ hún,lìng jūn xīn zì qīng。
散彼愁叹气,化作欢愉声。sàn bǐ chóu tàn qì,huà zuò huān yú shēng。
欢愉何所寄,寄此弦歌鸣。huān yú hé suǒ jì,jì cǐ xián gē míng。
歌如珠累累,弦以桐铿铿。gē rú zhū lèi lèi,xián yǐ tóng kēng kēng。
顾此三尺匣,中有万古情。gù cǐ sān chǐ xiá,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
大弦含春温,赤甲随勾萌。dà xián hán chūn wēn,chì jiǎ suí gōu méng。
小弦羽虽细,一奏壮士惊。xiǎo xián yǔ suī xì,yī zòu zhuàng shì jīng。
次第徵角招,向日葵心倾。cì dì zhēng jiǎo zhāo,xiàng rì kuí xīn qīng。
商以表节义,皎皎秋霜明。shāng yǐ biǎo jié yì,jiǎo jiǎo qiū shuāng míng。
敛之五音全,昭氏无亏成。liǎn zhī wǔ yīn quán,zhāo shì wú kuī chéng。
鼓之播万物,草木同敷荣。gǔ zhī bō wàn wù,cǎo mù tóng fū róng。
令君保此器,常得心和平。lìng jūn bǎo cǐ qì,cháng dé xīn hé píng。
知君本抱道,岩壑依云耕。zhī jūn běn bào dào,yán hè yī yún gēng。
瓶粟朝不饱,强起从簪缨。píng sù cháo bù bǎo,qiáng qǐ cóng zān yīng。
素琴常在御,朝阳鸣箫笙。sù qín cháng zài yù,cháo yáng míng xiāo shēng。
萧然古槐下,时乎一再行。xiāo rán gǔ huái xià,shí hū yī zài xíng。
亭午百吏散,永日垂帘旌。tíng wǔ bǎi lì sàn,yǒng rì chuí lián jīng。
舟车自冲会,我道无将迎。zhōu chē zì chōng huì,wǒ dào wú jiāng yíng。
笔役眩朱墨,恺悌消纷争。bǐ yì xuàn zhū mò,kǎi tì xiāo fēn zhēng。
诛求绝敲榜,升合均瓶罂。zhū qiú jué qiāo bǎng,shēng hé jūn píng yīng。
和风动千室,暖律鸣嘤嘤。hé fēng dòng qiān shì,nuǎn lǜ míng yīng yīng。
坐令今上饶,乃类古武城。zuò lìng jīn shàng ráo,nǎi lèi gǔ wǔ chéng。
问君何能尔,但守一字诚。wèn jūn hé néng ěr,dàn shǒu yī zì chéng。
吾闻古良吏,惠养先孤茕。wú wén gǔ liáng lì,huì yǎng xiān gū qióng。
不闻棠阴中,高灯照长檠。bù wén táng yīn zhōng,gāo dēng zhào zhǎng qíng。
大雅有夷路,小鲜无急烹。dà yǎ yǒu yí lù,xiǎo xiān wú jí pēng。
令君实儒素,不肯尊钱兄。lìng jūn shí rú sù,bù kěn zūn qián xiōng。
吾心如平田,衎乐物自生。wú xīn rú píng tián,kàn lè wù zì shēng。
勿言桐乡陋,子孙传令名。wù yán tóng xiāng lòu,zi sūn chuán lìng míng。
勿言百里狭,列宿符郎星。wù yán bǎi lǐ xiá,liè sù fú láng xīng。
愿君守此志,终始不变更。yuàn jūn shǒu cǐ zhì,zhōng shǐ bù biàn gèng。
岂惟人道顺,可与神理并。qǐ wéi rén dào shùn,kě yǔ shén lǐ bìng。
辱君示琬琰,报德匪瑶琼。rǔ jūn shì wǎn yǎn,bào dé fěi yáo qióng。
他年挟薰风,期君拂天枨。tā nián xié xūn fēng,qī jūn fú tiān chéng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

寄何子楚

王洋

冬馀春晚未收书,一棹相过两日馀。dōng yú chūn wǎn wèi shōu shū,yī zhào xiāng guò liǎng rì yú。
久拟从容来语旧,岂期盟约未寻初。jiǔ nǐ cóng róng lái yǔ jiù,qǐ qī méng yuē wèi xún chū。
风随双鹿樵中隐,人似三闾泽畔居。fēng suí shuāng lù qiáo zhōng yǐn,rén shì sān lǘ zé pàn jū。
樱笋厨烟茶焙火,从来心事不相疏。yīng sǔn chú yān chá bèi huǒ,cóng lái xīn shì bù xiāng shū。

寄郑公老

王洋

一投鱼目得双珠,恍觉光寒照坐隅。yī tóu yú mù dé shuāng zhū,huǎng jué guāng hán zhào zuò yú。
郡政已知先岁课,高文何不副时须。jùn zhèng yǐ zhī xiān suì kè,gāo wén hé bù fù shí xū。
法官属籍忠劳久,吊死伤孤里俗苏。fǎ guān shǔ jí zhōng láo jiǔ,diào sǐ shāng gū lǐ sú sū。
已分漂流寄江海,甘从父老啖蒸壶。yǐ fēn piāo liú jì jiāng hǎi,gān cóng fù lǎo dàn zhēng hú。

寄徐稚山

王洋

曾揽轺轩一整冠,江西吏胆至今寒。céng lǎn yáo xuān yī zhěng guān,jiāng xī lì dǎn zhì jīn hán。
疲民仰德方为贵,野老言公不似官。pí mín yǎng dé fāng wèi guì,yě lǎo yán gōng bù shì guān。
身必静休犹是病,心无拣择始知安。shēn bì jìng xiū yóu shì bìng,xīn wú jiǎn zé shǐ zhī ān。
高情未得真消息,试仗诗筒一问看。gāo qíng wèi dé zhēn xiāo xī,shì zhàng shī tǒng yī wèn kàn。

寄张文彦

王洋

扫叶林间一梦回,别来秋物已惊催。sǎo yè lín jiān yī mèng huí,bié lái qiū wù yǐ jīng cuī。
书通意外殷勤语,诗寄闲中气味来。shū tōng yì wài yīn qín yǔ,shī jì xián zhōng qì wèi lái。
花木成阴如结幄,庭除自转不蠲埃。huā mù chéng yīn rú jié wò,tíng chú zì zhuǎn bù juān āi。
俱生北地俱流落,谁得杨枝送一杯。jù shēng běi dì jù liú luò,shuí dé yáng zhī sòng yī bēi。

寄李叔飞见振叔云叔飞尝见访不遇

王洋

难逢易别景如梭,恋恋思君可奈何。nán féng yì bié jǐng rú suō,liàn liàn sī jūn kě nài hé。
烦舍朱黄曲寻访,偶穿城市直经过。fán shě zhū huáng qū xún fǎng,ǒu chuān chéng shì zhí jīng guò。
簪朋恨阻陪吟啸,文会知难听琢磨。zān péng hèn zǔ péi yín xiào,wén huì zhī nán tīng zuó mó。
何处恰如长对面,遇心无事便高歌。hé chù qià rú zhǎng duì miàn,yù xīn wú shì biàn gāo gē。

寄李叔飞

王洋

襟怀荦荦久沈沦,念子令人白发新。jīn huái luò luò jiǔ shěn lún,niàn zi lìng rén bái fā xīn。
苏季揣摩虽未试,陈平容貌不长贫。sū jì chuāi mó suī wèi shì,chén píng róng mào bù zhǎng pín。
要须业履能追古,不信儒冠解误身。yào xū yè lǚ néng zhuī gǔ,bù xìn rú guān jiě wù shēn。
早达才名未为贵,王杨卢骆愧前人。zǎo dá cái míng wèi wèi guì,wáng yáng lú luò kuì qián rén。

赠曾谹父雪中归

王洋

趁得君侯解佩时,平皋千里散瑶卮。chèn dé jūn hóu jiě pèi shí,píng gāo qiān lǐ sàn yáo zhī。
来时马上寒休问,归日兰房梦已知。lái shí mǎ shàng hán xiū wèn,guī rì lán fáng mèng yǐ zhī。
不独吴娘夸旧事,重教江上听新诗。bù dú wú niáng kuā jiù shì,zhòng jiào jiāng shàng tīng xīn shī。
凤书恐逐春风到,催起车轮不放迟。fèng shū kǒng zhú chūn fēng dào,cuī qǐ chē lún bù fàng chí。

谹父望日欲载酒过南池且云已得潘风酒郑顾道亦作诗再叙南池风物以酬曾使君吟赏之意

王洋

尽意妆成出晓窗,燕脂颊浅绿云长。jǐn yì zhuāng chéng chū xiǎo chuāng,yàn zhī jiá qiǎn lǜ yún zhǎng。
水仙卤簿三千女,瓦影龟鱼一味凉。shuǐ xiān lǔ bù sān qiān nǚ,wǎ yǐng guī yú yī wèi liáng。
鸡舌旧传仙客句,芬陀长带梵天香。jī shé jiù chuán xiān kè jù,fēn tuó zhǎng dài fàn tiān xiāng。
使君玩物无留物,为尔临流欲泛觞。shǐ jūn wán wù wú liú wù,wèi ěr lín liú yù fàn shāng。

赠郑吏部

王洋

春草牵吟费梦思,一杯相属重熙怡。chūn cǎo qiān yín fèi mèng sī,yī bēi xiāng shǔ zhòng xī yí。
谁知道路添新历,只觉精神胜旧时。shuí zhī dào lù tiān xīn lì,zhǐ jué jīng shén shèng jiù shí。
凤子即今车接翼,议曹他日政无私。fèng zi jí jīn chē jiē yì,yì cáo tā rì zhèng wú sī。
春风吹毂还催起,从此愁添五路棋。chūn fēng chuī gǔ hái cuī qǐ,cóng cǐ chóu tiān wǔ lù qí。

雨中赠尹少稷

王洋

滞雨昏风涨野田,旅亭犹幸窃高眠。zhì yǔ hūn fēng zhǎng yě tián,lǚ tíng yóu xìng qiè gāo mián。
闭门不为辞宾客,开卷端如揖圣贤。bì mén bù wèi cí bīn kè,kāi juǎn duān rú yī shèng xián。
梦里庄周花里蝶,醉中徐邈酒中仙。mèng lǐ zhuāng zhōu huā lǐ dié,zuì zhōng xú miǎo jiǔ zhōng xiān。
老来此兴非吾事,静识东君意自传。lǎo lái cǐ xīng fēi wú shì,jìng shí dōng jūn yì zì chuán。

和伯氏韵赠王元明元明旧亲予叔行也今死于贼矣

王洋

十分佳处限长淮,人在空明静□猜。shí fēn jiā chù xiàn zhǎng huái,rén zài kōng míng jìng cāi。
水北结茅真好去,袖中漫刺为谁来。shuǐ běi jié máo zhēn hǎo qù,xiù zhōng màn cì wèi shuí lái。
因嗟翳日尘凝榭,更吊沈枪卧绿苔。yīn jiē yì rì chén níng xiè,gèng diào shěn qiāng wò lǜ tái。
多少平岗绕淮路,分明逐处是池台。duō shǎo píng gǎng rào huái lù,fēn míng zhú chù shì chí tái。

和伯氏韵赠王元明元明旧亲予叔行也今死于贼矣

王洋

野树霏烟不傍城,还知高士欲逃名。yě shù fēi yān bù bàng chéng,hái zhī gāo shì yù táo míng。
倦投芒屩春随处,笑起孤帆潮又生。juàn tóu máng juē chūn suí chù,xiào qǐ gū fān cháo yòu shēng。
曾宿客来门不掩,无心人住鸟忘情。céng sù kè lái mén bù yǎn,wú xīn rén zhù niǎo wàng qíng。
郊原盛事知多少,出郭当朝共眼明。jiāo yuán shèng shì zhī duō shǎo,chū guō dāng cháo gòng yǎn míng。

赠郑季洪季洪屡以诗文见示

王洋

近无邻曲杂尘氛,远有声名海内闻。jìn wú lín qū zá chén fēn,yuǎn yǒu shēng míng hǎi nèi wén。
白雪两眉谁顾我,青铜三百拟邀君。bái xuě liǎng méi shuí gù wǒ,qīng tóng sān bǎi nǐ yāo jūn。
波涛入笔潮千尺,义勇横胸士六军。bō tāo rù bǐ cháo qiān chǐ,yì yǒng héng xiōng shì liù jūn。
早办林间茅一把,与君分坐看晴云。zǎo bàn lín jiān máo yī bǎ,yǔ jūn fēn zuò kàn qíng yún。

赠何著作

王洋

净名梵行宰官身,迹似空花意自真。jìng míng fàn xíng zǎi guān shēn,jì shì kōng huā yì zì zhēn。
岂为世间呈伎俩,正缘物外长精神。qǐ wèi shì jiān chéng jì liǎ,zhèng yuán wù wài zhǎng jīng shén。
窗横午榻籧篨静,日上朝盘苜蓿新。chuāng héng wǔ tà qú chú jìng,rì shàng cháo pán mù xu xīn。
谁与尘寰说消息,不争好恶莫疑人。shuí yǔ chén huán shuō xiāo xī,bù zhēng hǎo è mò yí rén。

送法荣师归吴兴荣自清江退院而归

王洋

又作三年一梦回,浮云何地是根栽。yòu zuò sān nián yī mèng huí,fú yún hé dì shì gēn zāi。
身随东土因缘去,袖带西江风月来。shēn suí dōng tǔ yīn yuán qù,xiù dài xī jiāng fēng yuè lái。
碧眼已传胡相具,白头谁问故人猜。bì yǎn yǐ chuán hú xiāng jù,bái tóu shuí wèn gù rén cāi。
与君别后同参处,雪里梅花次第开。yǔ jūn bié hòu tóng cān chù,xuě lǐ méi huā cì dì kāi。