古诗词

弦歌堂

王洋

曹务日以浑,令君心自清。cáo wù rì yǐ hún,lìng jūn xīn zì qīng。
散彼愁叹气,化作欢愉声。sàn bǐ chóu tàn qì,huà zuò huān yú shēng。
欢愉何所寄,寄此弦歌鸣。huān yú hé suǒ jì,jì cǐ xián gē míng。
歌如珠累累,弦以桐铿铿。gē rú zhū lèi lèi,xián yǐ tóng kēng kēng。
顾此三尺匣,中有万古情。gù cǐ sān chǐ xiá,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
大弦含春温,赤甲随勾萌。dà xián hán chūn wēn,chì jiǎ suí gōu méng。
小弦羽虽细,一奏壮士惊。xiǎo xián yǔ suī xì,yī zòu zhuàng shì jīng。
次第徵角招,向日葵心倾。cì dì zhēng jiǎo zhāo,xiàng rì kuí xīn qīng。
商以表节义,皎皎秋霜明。shāng yǐ biǎo jié yì,jiǎo jiǎo qiū shuāng míng。
敛之五音全,昭氏无亏成。liǎn zhī wǔ yīn quán,zhāo shì wú kuī chéng。
鼓之播万物,草木同敷荣。gǔ zhī bō wàn wù,cǎo mù tóng fū róng。
令君保此器,常得心和平。lìng jūn bǎo cǐ qì,cháng dé xīn hé píng。
知君本抱道,岩壑依云耕。zhī jūn běn bào dào,yán hè yī yún gēng。
瓶粟朝不饱,强起从簪缨。píng sù cháo bù bǎo,qiáng qǐ cóng zān yīng。
素琴常在御,朝阳鸣箫笙。sù qín cháng zài yù,cháo yáng míng xiāo shēng。
萧然古槐下,时乎一再行。xiāo rán gǔ huái xià,shí hū yī zài xíng。
亭午百吏散,永日垂帘旌。tíng wǔ bǎi lì sàn,yǒng rì chuí lián jīng。
舟车自冲会,我道无将迎。zhōu chē zì chōng huì,wǒ dào wú jiāng yíng。
笔役眩朱墨,恺悌消纷争。bǐ yì xuàn zhū mò,kǎi tì xiāo fēn zhēng。
诛求绝敲榜,升合均瓶罂。zhū qiú jué qiāo bǎng,shēng hé jūn píng yīng。
和风动千室,暖律鸣嘤嘤。hé fēng dòng qiān shì,nuǎn lǜ míng yīng yīng。
坐令今上饶,乃类古武城。zuò lìng jīn shàng ráo,nǎi lèi gǔ wǔ chéng。
问君何能尔,但守一字诚。wèn jūn hé néng ěr,dàn shǒu yī zì chéng。
吾闻古良吏,惠养先孤茕。wú wén gǔ liáng lì,huì yǎng xiān gū qióng。
不闻棠阴中,高灯照长檠。bù wén táng yīn zhōng,gāo dēng zhào zhǎng qíng。
大雅有夷路,小鲜无急烹。dà yǎ yǒu yí lù,xiǎo xiān wú jí pēng。
令君实儒素,不肯尊钱兄。lìng jūn shí rú sù,bù kěn zūn qián xiōng。
吾心如平田,衎乐物自生。wú xīn rú píng tián,kàn lè wù zì shēng。
勿言桐乡陋,子孙传令名。wù yán tóng xiāng lòu,zi sūn chuán lìng míng。
勿言百里狭,列宿符郎星。wù yán bǎi lǐ xiá,liè sù fú láng xīng。
愿君守此志,终始不变更。yuàn jūn shǒu cǐ zhì,zhōng shǐ bù biàn gèng。
岂惟人道顺,可与神理并。qǐ wéi rén dào shùn,kě yǔ shén lǐ bìng。
辱君示琬琰,报德匪瑶琼。rǔ jūn shì wǎn yǎn,bào dé fěi yáo qióng。
他年挟薰风,期君拂天枨。tā nián xié xūn fēng,qī jūn fú tiān chéng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

赠闻老

王洋

给孤园下化丛林,堂上雷音振海音。gěi gū yuán xià huà cóng lín,táng shàng léi yīn zhèn hǎi yīn。
十六师兄同本愿,三千法界一慈心。shí liù shī xiōng tóng běn yuàn,sān qiān fǎ jiè yī cí xīn。
有时去作人间雨,无事不闻斋后禽。yǒu shí qù zuò rén jiān yǔ,wú shì bù wén zhāi hòu qín。
怅望四年留五日,自知清浊易分襟。chàng wàng sì nián liú wǔ rì,zì zhī qīng zhuó yì fēn jīn。

留赠道场老慧苦眼疾

王洋

云中白鹤塔千寻,为众同南古到今。yún zhōng bái hè tǎ qiān xún,wèi zhòng tóng nán gǔ dào jīn。
五百年来一声锡,四禅天外百花林。wǔ bǎi nián lái yī shēng xī,sì chán tiān wài bǎi huā lín。
长眉白黑归宗眼,苦口因缘黄蘖心。zhǎng méi bái hēi guī zōng yǎn,kǔ kǒu yīn yuán huáng niè xīn。
方见道场多胜境,尽情呈现付知音。fāng jiàn dào chǎng duō shèng jìng,jǐn qíng chéng xiàn fù zhī yīn。

游纯房见李叔颖郎中诗因思叔颖聊继其韵赠淳化禅师

王洋

衲衣处处逐浮云,法乳何妨长子孙。nà yī chù chù zhú fú yún,fǎ rǔ hé fáng zhǎng zi sūn。
室有巾瓶留祖意,门无车马露苔痕。shì yǒu jīn píng liú zǔ yì,mén wú chē mǎ lù tái hén。
名高楚泽多新侣,梦入苕溪有旧言。míng gāo chǔ zé duō xīn lǚ,mèng rù sháo xī yǒu jiù yán。
谁与隐峰居士说,曾参一句是同门。shuí yǔ yǐn fēng jū shì shuō,céng cān yī jù shì tóng mén。

游天圣邂逅正师知藏作诗赠之

王洋

乘流自谓不得死,生意逢师聊具论。chéng liú zì wèi bù dé sǐ,shēng yì féng shī liáo jù lùn。
无心已尽世间义,举足不随天上尊。wú xīn yǐ jǐn shì jiān yì,jǔ zú bù suí tiān shàng zūn。
本源了了明月观,馀事衮衮洪澜翻。běn yuán le le míng yuè guān,yú shì gǔn gǔn hóng lán fān。
我生流落势未已,期师尽老依僧园。wǒ shēng liú luò shì wèi yǐ,qī shī jǐn lǎo yī sēng yuán。

赠开先悟老悟老述情三颂自持淡泊不事化缘夜坐举枯木话二首

王洋

放怀澹泊省拘持,应物无方自不疑。fàng huái dàn pō shěng jū chí,yīng wù wú fāng zì bù yí。
我国晏然君莫问,他心通处我为谁。wǒ guó yàn rán jūn mò wèn,tā xīn tōng chù wǒ wèi shuí。
静无淮浦他年梦,老与庐山宿命期。jìng wú huái pǔ tā nián mèng,lǎo yǔ lú shān sù mìng qī。
到了百年俱任运,世间屈曲自推移。dào le bǎi nián jù rèn yùn,shì jiān qū qū zì tuī yí。

赠开先悟老悟老述情三颂自持淡泊不事化缘夜坐举枯木话二首

王洋

身如枯木了生涯,那更迎春竞物华。shēn rú kū mù le shēng yá,nà gèng yíng chūn jìng wù huá。
金粟病中犹示众,如来到处不须夸。jīn sù bìng zhōng yóu shì zhòng,rú lái dào chù bù xū kuā。
毗卢法藏无心供,兜率陀天自散花。pí lú fǎ cáng wú xīn gōng,dōu lǜ tuó tiān zì sàn huā。
比似出门千万事,何如丰俭且随家。bǐ shì chū mén qiān wàn shì,hé rú fēng jiǎn qiě suí jiā。

天池赠回老

王洋

平地相逢已二年,重寻胜处少留连。píng dì xiāng féng yǐ èr nián,zhòng xún shèng chù shǎo liú lián。
千峰拱足烟霞表,飞鸟衔花几席前。qiān fēng gǒng zú yān xiá biǎo,fēi niǎo xián huā jǐ xí qián。
白雪拥窗斋灶冷,春风吹谷野芳妍。bái xuě yōng chuāng zhāi zào lěng,chūn fēng chuī gǔ yě fāng yán。
四时坐断闲消息,古佛心灯万古传。sì shí zuò duàn xián xiāo xī,gǔ fú xīn dēng wàn gǔ chuán。

赠后庵显裕僧

王洋

坏色寒惟破面藤,寄情显裕一孤僧。huài sè hán wéi pò miàn téng,jì qíng xiǎn yù yī gū sēng。
花天捧日朝分供,山鬼呼风夜扑灯。huā tiān pěng rì cháo fēn gōng,shān guǐ hū fēng yè pū dēng。
何日庵居同兀兀,羡君身外只腾腾。hé rì ān jū tóng wù wù,xiàn jūn shēn wài zhǐ téng téng。
是非不到争多少,前寺经山只一层。shì fēi bù dào zhēng duō shǎo,qián sì jīng shān zhǐ yī céng。

元日倦卧书斋闻僧食未敢歌鼓声作继以清唱感而戏作

王洋

蚤莺声转杂危弦,惊散书窗午枕眠。zǎo yīng shēng zhuǎn zá wēi xián,jīng sàn shū chuāng wǔ zhěn mián。
大法鼓声胡部曲,摩登伽戏野狐禅。dà fǎ gǔ shēng hú bù qū,mó dēng gā xì yě hú chán。
眼中颠倒迷情事,世上纵横使鬼钱。yǎn zhōng diān dào mí qíng shì,shì shàng zòng héng shǐ guǐ qián。
烂煮瓠壶钟鼎食,山堂谁道独翛然。làn zhǔ hù hú zhōng dǐng shí,shān táng shuí dào dú xiāo rán。

伯氏自仪真招宝觉师住持以诗促行

王洋

白沙太守性多能,儒业箕裘祖佛灯。bái shā tài shǒu xìng duō néng,rú yè jī qiú zǔ fú dēng。
酒减三分留待客,草高一丈远招僧。jiǔ jiǎn sān fēn liú dài kè,cǎo gāo yī zhàng yuǎn zhāo sēng。
见成斋饭非长计,创立丛林是大乘。jiàn chéng zhāi fàn fēi zhǎng jì,chuàng lì cóng lín shì dà chéng。
好住沩山十年后,牯牛烂攒不须绳。hǎo zhù wéi shān shí nián hòu,gǔ niú làn zǎn bù xū shéng。

送宝觉禅师

王洋

夏浅春馀宇宙清,溪山千里送君行。xià qiǎn chūn yú yǔ zhòu qīng,xī shān qiān lǐ sòng jūn xíng。
今宵柳岸半轮月,何处花村飞锡声。jīn xiāo liǔ àn bàn lún yuè,hé chù huā cūn fēi xī shēng。
衣挽岭云犹带湿,鹤随杯渡不须惊。yī wǎn lǐng yún yóu dài shī,hè suí bēi dù bù xū jīng。
江头一线轻帆急,稳压鲸波气自平。jiāng tóu yī xiàn qīng fān jí,wěn yā jīng bō qì zì píng。

过慈感知古阇黎为童行落发留饭偶已食不果留

王洋

晓冲轻浪远烟迷,闻道方为训导师。xiǎo chōng qīng làng yuǎn yān mí,wén dào fāng wèi xùn dǎo shī。
绿发小童辞俗日,白头老子泛舟时。lǜ fā xiǎo tóng cí sú rì,bái tóu lǎo zi fàn zhōu shí。
自缘旅客蔬盘早,不是阇黎钟饭迟。zì yuán lǚ kè shū pán zǎo,bù shì dū lí zhōng fàn chí。
欲别殷勤更留客,逢君知是旧相知。yù bié yīn qín gèng liú kè,féng jūn zhī shì jiù xiāng zhī。

和伯氏别元老赠行

王洋

相见还如相别时,杖头明月旧相随。xiāng jiàn hái rú xiāng bié shí,zhàng tóu míng yuè jiù xiāng suí。
五亭溪下西风静,六合沙边夏日曦。wǔ tíng xī xià xī fēng jìng,liù hé shā biān xià rì xī。
洗钵又辞香积饭,传衣仍是雪山儿。xǐ bō yòu cí xiāng jī fàn,chuán yī réng shì xuě shān ér。
要须桑下无三宿,不为淮南塞草衰。yào xū sāng xià wú sān sù,bù wèi huái nán sāi cǎo shuāi。

留赠太平刘道士

王洋

早岁希夷合道真,八年静默已全神。zǎo suì xī yí hé dào zhēn,bā nián jìng mò yǐ quán shén。
收还赤子无为境,留得丹霄自在身。shōu hái chì zi wú wèi jìng,liú dé dān xiāo zì zài shēn。
独与老庄谈妙理,不分儒释是殊伦。dú yǔ lǎo zhuāng tán miào lǐ,bù fēn rú shì shì shū lún。
有时醉露真消息,流水桃花不误人。yǒu shí zuì lù zhēn xiāo xī,liú shuǐ táo huā bù wù rén。

和赠郑法师

王洋

仙翁八十保纯精,自解真符不送迎。xiān wēng bā shí bǎo chún jīng,zì jiě zhēn fú bù sòng yíng。
信是虚闲能却老,从教草木不知名。xìn shì xū xián néng què lǎo,cóng jiào cǎo mù bù zhī míng。
交邻有兴开三径,只用无求度一生。jiāo lín yǒu xīng kāi sān jìng,zhǐ yòng wú qiú dù yī shēng。
闻说嵌岩云石路,翁能行处我能行。wén shuō qiàn yán yún shí lù,wēng néng xíng chù wǒ néng xíng。