古诗词

弦歌堂

王洋

曹务日以浑,令君心自清。cáo wù rì yǐ hún,lìng jūn xīn zì qīng。
散彼愁叹气,化作欢愉声。sàn bǐ chóu tàn qì,huà zuò huān yú shēng。
欢愉何所寄,寄此弦歌鸣。huān yú hé suǒ jì,jì cǐ xián gē míng。
歌如珠累累,弦以桐铿铿。gē rú zhū lèi lèi,xián yǐ tóng kēng kēng。
顾此三尺匣,中有万古情。gù cǐ sān chǐ xiá,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
大弦含春温,赤甲随勾萌。dà xián hán chūn wēn,chì jiǎ suí gōu méng。
小弦羽虽细,一奏壮士惊。xiǎo xián yǔ suī xì,yī zòu zhuàng shì jīng。
次第徵角招,向日葵心倾。cì dì zhēng jiǎo zhāo,xiàng rì kuí xīn qīng。
商以表节义,皎皎秋霜明。shāng yǐ biǎo jié yì,jiǎo jiǎo qiū shuāng míng。
敛之五音全,昭氏无亏成。liǎn zhī wǔ yīn quán,zhāo shì wú kuī chéng。
鼓之播万物,草木同敷荣。gǔ zhī bō wàn wù,cǎo mù tóng fū róng。
令君保此器,常得心和平。lìng jūn bǎo cǐ qì,cháng dé xīn hé píng。
知君本抱道,岩壑依云耕。zhī jūn běn bào dào,yán hè yī yún gēng。
瓶粟朝不饱,强起从簪缨。píng sù cháo bù bǎo,qiáng qǐ cóng zān yīng。
素琴常在御,朝阳鸣箫笙。sù qín cháng zài yù,cháo yáng míng xiāo shēng。
萧然古槐下,时乎一再行。xiāo rán gǔ huái xià,shí hū yī zài xíng。
亭午百吏散,永日垂帘旌。tíng wǔ bǎi lì sàn,yǒng rì chuí lián jīng。
舟车自冲会,我道无将迎。zhōu chē zì chōng huì,wǒ dào wú jiāng yíng。
笔役眩朱墨,恺悌消纷争。bǐ yì xuàn zhū mò,kǎi tì xiāo fēn zhēng。
诛求绝敲榜,升合均瓶罂。zhū qiú jué qiāo bǎng,shēng hé jūn píng yīng。
和风动千室,暖律鸣嘤嘤。hé fēng dòng qiān shì,nuǎn lǜ míng yīng yīng。
坐令今上饶,乃类古武城。zuò lìng jīn shàng ráo,nǎi lèi gǔ wǔ chéng。
问君何能尔,但守一字诚。wèn jūn hé néng ěr,dàn shǒu yī zì chéng。
吾闻古良吏,惠养先孤茕。wú wén gǔ liáng lì,huì yǎng xiān gū qióng。
不闻棠阴中,高灯照长檠。bù wén táng yīn zhōng,gāo dēng zhào zhǎng qíng。
大雅有夷路,小鲜无急烹。dà yǎ yǒu yí lù,xiǎo xiān wú jí pēng。
令君实儒素,不肯尊钱兄。lìng jūn shí rú sù,bù kěn zūn qián xiōng。
吾心如平田,衎乐物自生。wú xīn rú píng tián,kàn lè wù zì shēng。
勿言桐乡陋,子孙传令名。wù yán tóng xiāng lòu,zi sūn chuán lìng míng。
勿言百里狭,列宿符郎星。wù yán bǎi lǐ xiá,liè sù fú láng xīng。
愿君守此志,终始不变更。yuàn jūn shǒu cǐ zhì,zhōng shǐ bù biàn gèng。
岂惟人道顺,可与神理并。qǐ wéi rén dào shùn,kě yǔ shén lǐ bìng。
辱君示琬琰,报德匪瑶琼。rǔ jūn shì wǎn yǎn,bào dé fěi yáo qióng。
他年挟薰风,期君拂天枨。tā nián xié xūn fēng,qī jūn fú tiān chéng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

五老峰

王洋

小年那得此风流,老子登临兴未休。xiǎo nián nà dé cǐ fēng liú,lǎo zi dēng lín xīng wèi xiū。
恨石尚分三敌国,仙翁合列五诸侯。hèn shí shàng fēn sān dí guó,xiān wēng hé liè wǔ zhū hóu。

游龟峰

王洋

下彻灵根上太虚,斑分碧落照尘区。xià chè líng gēn shàng tài xū,bān fēn bì luò zhào chén qū。
要知一览龟峰境,不用重看雁荡图。yào zhī yī lǎn guī fēng jìng,bù yòng zhòng kàn yàn dàng tú。

建炎八月乘家舟往来龟山

王洋

张侯无居寄岸上,志和有意学浮家。zhāng hóu wú jū jì àn shàng,zhì hé yǒu yì xué fú jiā。
我今乘舟任来去,便应随处为生涯。wǒ jīn chéng zhōu rèn lái qù,biàn yīng suí chù wèi shēng yá。

予寓家龟溪赋廪郡故事郡将始至及其将行皆一奉谒予非异人也不敢异众故自壬戌三月至癸亥暮春计裁一年往来三宿何山寺退而自笑复自怜也质明将发纵观殿藏奥曲睹慧枢二士经营成立之迹私有感焉因赋二绝

王洋

官供粥饭是官身,一岁三逢陌上春。guān gōng zhōu fàn shì guān shēn,yī suì sān féng mò shàng chūn。
应有得闲人笑我,苦因何事去来频。yīng yǒu dé xián rén xiào wǒ,kǔ yīn hé shì qù lái pín。

予寓家龟溪赋廪郡故事郡将始至及其将行皆一奉谒予非异人也不敢异众故自壬戌三月至癸亥暮春计裁一年往来三宿何山寺退而自笑复自怜也质明将发纵观殿藏奥曲睹慧枢二士经营成立之迹私有感焉因赋二绝

王洋

房湢斋庖间翠铺,环山环水绿云扶。fáng bì zhāi páo jiān cuì pù,huán shān huán shuǐ lǜ yún fú。
不知几许中人产,支慧居前后阿枢。bù zhī jǐ xǔ zhōng rén chǎn,zhī huì jū qián hòu ā shū。

四面山田中独出二并峰正如假山

王洋

黛色因依四面同,田间独并碧玲珑。dài sè yīn yī sì miàn tóng,tián jiān dú bìng bì líng lóng。
两家茅舍依山住,不在诗中在画中。liǎng jiā máo shě yī shān zhù,bù zài shī zhōng zài huà zhōng。

圆通至乐亭见月戏留

王洋

泼黛长空月正浓,与师山路少从容。pō dài zhǎng kōng yuè zhèng nóng,yǔ shī shān lù shǎo cóng róng。
莫贪豪侈牛心炙,来看孤圆马耳峰。mò tān háo chǐ niú xīn zhì,lái kàn gū yuán mǎ ěr fēng。

题会蠡亭

王洋

御儿南望越王城,相国勤劳干国情。yù ér nán wàng yuè wáng chéng,xiāng guó qín láo gàn guó qíng。
料得功成身去后,扁舟犹忆此经行。liào dé gōng chéng shēn qù hòu,biǎn zhōu yóu yì cǐ jīng xíng。

题会蠡亭

王洋

昔人寄赏事何如,远借高名信有无。xī rén jì shǎng shì hé rú,yuǎn jiè gāo míng xìn yǒu wú。
试使当时未身遇,不知谁解别贤愚。shì shǐ dāng shí wèi shēn yù,bù zhī shuí jiě bié xián yú。

赵康州徐节孝祠

王洋

康州义烈光千载,徐老勤劬尽一身。kāng zhōu yì liè guāng qiān zài,xú lǎo qín qú jǐn yī shēn。
及到成名略相等,须知忠孝是同伦。jí dào chéng míng lüè xiāng děng,xū zhī zhōng xiào shì tóng lún。

治厅

王洋

邦君临治意何如,所重川流政化敷。bāng jūn lín zhì yì hé rú,suǒ zhòng chuān liú zhèng huà fū。
堂上诸侯贵如许,高明他日见雄图。táng shàng zhū hóu guì rú xǔ,gāo míng tā rì jiàn xióng tú。

题沈氏小桥

王洋

能去尘埃几里摇,随香步步透兰桡。néng qù chén āi jǐ lǐ yáo,suí xiāng bù bù tòu lán ráo。
主人可是饶风月,分与游人倚小桥。zhǔ rén kě shì ráo fēng yuè,fēn yǔ yóu rén yǐ xiǎo qiáo。

再题栖贤桥

王洋

万仞苍崖走玉虬,急催诗句已难酬。wàn rèn cāng yá zǒu yù qiú,jí cuī shī jù yǐ nán chóu。
禅心不肯随波浪,犹道桥流水不流。chán xīn bù kěn suí bō làng,yóu dào qiáo liú shuǐ bù liú。

问花坞

王洋

一年春又转头空,前信花催后信风。yī nián chūn yòu zhuǎn tóu kōng,qián xìn huā cuī hòu xìn fēng。
花坞老人诗力健,好留春住莫匆匆。huā wù lǎo rén shī lì jiàn,hǎo liú chūn zhù mò cōng cōng。

故市

王洋

频阳田宅就荒墟,十室居人九室虚。pín yáng tián zhái jiù huāng xū,shí shì jū rén jiǔ shì xū。
骠骑将军无甲第,书名竹帛又何如。biāo qí jiāng jūn wú jiǎ dì,shū míng zhú bó yòu hé rú。