古诗词

路居士山水歌

王洋

人年八十百虑昏,丈人耳目方聪明。rén nián bā shí bǎi lǜ hūn,zhàng rén ěr mù fāng cōng míng。
他人到此筋力疲,丈人胜如年少时。tā rén dào cǐ jīn lì pí,zhàng rén shèng rú nián shǎo shí。
老中强健闲中忙,经卷丹炉肘后方。lǎo zhōng qiáng jiàn xián zhōng máng,jīng juǎn dān lú zhǒu hòu fāng。
金书千轴造理窟,赤城七篇谈坐忘。jīn shū qiān zhóu zào lǐ kū,chì chéng qī piān tán zuò wàng。
我年三十始相识,丈人年已几六十。wǒ nián sān shí shǐ xiāng shí,zhàng rén nián yǐ jǐ liù shí。
往来出处三十年,体无作用神安然。wǎng lái chū chù sān shí nián,tǐ wú zuò yòng shén ān rán。
静窥了不见根底,我谓君心只如此。jìng kuī le bù jiàn gēn dǐ,wǒ wèi jūn xīn zhǐ rú cǐ。
那知能事有别肠,笔下风光穷妙理。nà zhī néng shì yǒu bié cháng,bǐ xià fēng guāng qióng miào lǐ。
龟溪道人古衲师,心辞声利常无为。guī xī dào rén gǔ nà shī,xīn cí shēng lì cháng wú wèi。
晨钟粥钵半炉火,午日茶瓯一局棋。chén zhōng zhōu bō bàn lú huǒ,wǔ rì chá ōu yī jú qí。
一朝共语小窗前,袖出小卷含风烟。yī cháo gòng yǔ xiǎo chuāng qián,xiù chū xiǎo juǎn hán fēng yān。
为言老路手作此,画出王郎访戴船。wèi yán lǎo lù shǒu zuò cǐ,huà chū wáng láng fǎng dài chuán。
明朝见我微笑语,漏泄丹青奈缁侣。míng cháo jiàn wǒ wēi xiào yǔ,lòu xiè dān qīng nài zī lǚ。
别有一段壶中天,果若知音定分付。bié yǒu yī duàn hú zhōng tiān,guǒ ruò zhī yīn dìng fēn fù。
轻轻一轴数尺长,奇峰突兀烟茫茫。qīng qīng yī zhóu shù chǐ zhǎng,qí fēng tū wù yān máng máng。
其间细屑千万状,领略试为哦新章。qí jiān xì xiè qiān wàn zhuàng,lǐng lüè shì wèi ó xīn zhāng。
初画寒林宿鸟惊,山蹊渐晓人渐行。chū huà hán lín sù niǎo jīng,shān qī jiàn xiǎo rén jiàn xíng。
四僧趁饭分先后,人立渡头沙岸口。sì sēng chèn fàn fēn xiān hòu,rén lì dù tóu shā àn kǒu。
一舟闲泊石岸中,一舟半渡凌云空。yī zhōu xián pō shí àn zhōng,yī zhōu bàn dù líng yún kōng。
两舟一钓一垂网,上有雁落芦花风。liǎng zhōu yī diào yī chuí wǎng,shàng yǒu yàn luò lú huā fēng。
两桥近山转清绝,客携筇杖半卼臲。liǎng qiáo jìn shān zhuǎn qīng jué,kè xié qióng zhàng bàn wù niè。
定是当年鹤氅翁,神气飘飘犯寒雪。dìng shì dāng nián hè chǎng wēng,shén qì piāo piāo fàn hán xuě。
山腰佛寺楼阁明,下有茅店临沙汀。shān yāo fú sì lóu gé míng,xià yǒu máo diàn lín shā tīng。
刹竿挺立照山影,风幡仿佛闻谈僧。shā gān tǐng lì zhào shān yǐng,fēng fān fǎng fú wén tán sēng。
纷然万象争奇怪,缩地便移他境界。fēn rán wàn xiàng zhēng qí guài,suō dì biàn yí tā jìng jiè。
才薄其如此画何,强写娇容捧心态。cái báo qí rú cǐ huà hé,qiáng xiě jiāo róng pěng xīn tài。
昔闻大令驰笔锋,天门未借西南风。xī wén dà lìng chí bǐ fēng,tiān mén wèi jiè xī nán fēng。
众工索钱阳好语,吴起果被公叔沮。zhòng gōng suǒ qián yáng hǎo yǔ,wú qǐ guǒ bèi gōng shū jǔ。
翩然拂袖返田庐,将军妙手今为几。piān rán fú xiù fǎn tián lú,jiāng jūn miào shǒu jīn wèi jǐ。
乃知胸中千顷碧,来自传家万金直。nǎi zhī xiōng zhōng qiān qǐng bì,lái zì chuán jiā wàn jīn zhí。
丈人丈人有馀墨,莫惜逢场时戏剧。zhàng rén zhàng rén yǒu yú mò,mò xī féng chǎng shí xì jù。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

以酒饷谹父蒙以绝句为谢因次韵并叙送行之意时欲往吴中二首

王洋

旋坼金泥不满杯,明知不自酒泉来。xuán chè jīn ní bù mǎn bēi,míng zhī bù zì jiǔ quán lái。
后房彩女弓鞋窄,持得金莲案上开。hòu fáng cǎi nǚ gōng xié zhǎi,chí dé jīn lián àn shàng kāi。

以酒饷谹父蒙以绝句为谢因次韵并叙送行之意时欲往吴中二首

王洋

诗满花笺酒满杯,吴中应喜使君来。shī mǎn huā jiān jiǔ mǎn bēi,wú zhōng yīng xǐ shǐ jūn lái。
马蹄归踏青霜滑,早趁江梅次第开。mǎ tí guī tà qīng shuāng huá,zǎo chèn jiāng méi cì dì kāi。

和谹父分洞庭柑

王洋

林屋仙丹色外妍,清泉香雾总堪怜。lín wū xiān dān sè wài yán,qīng quán xiāng wù zǒng kān lián。
不知自落人间后,三寸黄金直几钱。bù zhī zì luò rén jiān hòu,sān cùn huáng jīn zhí jǐ qián。

秀实监丞复寄二篇讥商彦不至亦微见及因次韵酬谢

王洋

东冈准拟太丘来,竹洗尘根石拂苔。dōng gāng zhǔn nǐ tài qiū lái,zhú xǐ chén gēn shí fú tái。
好客风廊俱有分,只愁高唱不容陪。hǎo kè fēng láng jù yǒu fēn,zhǐ chóu gāo chàng bù róng péi。

秀实寄两绝来招嘉彦嘉彦未回辄次韵

王洋

旧喜三周贪好客,争如一叟促归程。jiù xǐ sān zhōu tān hǎo kè,zhēng rú yī sǒu cù guī chéng。
长亭日晚相望处,一片平湖泠浸星。zhǎng tíng rì wǎn xiāng wàng chù,yī piàn píng hú líng jìn xīng。

秀实寄两绝来招嘉彦嘉彦未回辄次韵

王洋

长道相思苦不开,故从百里泛舟来。zhǎng dào xiāng sī kǔ bù kāi,gù cóng bǎi lǐ fàn zhōu lái。
如何不见稽山老,却道心因兴尽回。rú hé bù jiàn jī shān lǎo,què dào xīn yīn xīng jǐn huí。

戏和虞卿

王洋

君有轻舠恰称身,我家亦有岭头云。jūn yǒu qīng dāo qià chēng shēn,wǒ jiā yì yǒu lǐng tóu yún。
君云容易能分我,亦有吾云可寄君。jūn yún róng yì néng fēn wǒ,yì yǒu wú yún kě jì jūn。

和张平甫韵

王洋

寒谷由来不识春,可怜金殿解宫轩。hán gǔ yóu lái bù shí chūn,kě lián jīn diàn jiě gōng xuān。
哀王孙有秋来月,几处愁人不掩门。āi wáng sūn yǒu qiū lái yuè,jǐ chù chóu rén bù yǎn mén。

和卓季万寄示五绝宋德操为唱

王洋

一百五十节欲近,二十四番风老时。yī bǎi wǔ shí jié yù jìn,èr shí sì fān fēng lǎo shí。
莫因旧雨与新雨,闲却十枝并五枝。mò yīn jiù yǔ yǔ xīn yǔ,xián què shí zhī bìng wǔ zhī。

和卓季万寄示五绝宋德操为唱

王洋

静无馀事可关情,快读新诗醉魄醒。jìng wú yú shì kě guān qíng,kuài dú xīn shī zuì pò xǐng。
太守文章真衮衮,参军衫鬓两青青。tài shǒu wén zhāng zhēn gǔn gǔn,cān jūn shān bìn liǎng qīng qīng。

和卓季万寄示五绝宋德操为唱

王洋

失计长松习用刚,一官才得鬓毛苍。shī jì zhǎng sōng xí yòng gāng,yī guān cái dé bìn máo cāng。
酒醪不入瓶空腹,始信鸱夷智虑长。jiǔ láo bù rù píng kōng fù,shǐ xìn chī yí zhì lǜ zhǎng。

和卓季万寄示五绝宋德操为唱

王洋

南国馀寒有素期,年年隆腊只浮澌。nán guó yú hán yǒu sù qī,nián nián lóng là zhǐ fú sī。
还人春色九十日,红紫从它少后时。hái rén chūn sè jiǔ shí rì,hóng zǐ cóng tā shǎo hòu shí。

和卓季万寄示五绝宋德操为唱

王洋

红旆朝天彩色新,主人心在五湖春。hóng pèi cháo tiān cǎi sè xīn,zhǔ rén xīn zài wǔ hú chūn。
君王不铸良金象,莫爱扁舟共载人。jūn wáng bù zhù liáng jīn xiàng,mò ài biǎn zhōu gòng zài rén。

和子楚二首

王洋

黄粱未熟任推移,堪笑年年一局棋。huáng liáng wèi shú rèn tuī yí,kān xiào nián nián yī jú qí。
说与山中老居士,从今樱笋岁相期。shuō yǔ shān zhōng lǎo jū shì,cóng jīn yīng sǔn suì xiāng qī。

和子楚二首

王洋

我知黄卷能遮眼,岂识红襦解对棋。wǒ zhī huáng juǎn néng zhē yǎn,qǐ shí hóng rú jiě duì qí。
且要此心无黑白,怜渠胜负自相期。qiě yào cǐ xīn wú hēi bái,lián qú shèng fù zì xiāng qī。