古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

至东屯谒少陵祠

王十朋

宦游夔子两经年,未到东屯意慊然。huàn yóu kuí zi liǎng jīng nián,wèi dào dōng tún yì qiàn rán。
端为先生旧吟处,不应容易上诗篇。duān wèi xiān shēng jiù yín chù,bù yīng róng yì shàng shī piān。

至东屯谒少陵祠

王十朋

忠不忘君句有神,当时无地可容身。zhōng bù wàng jūn jù yǒu shén,dāng shí wú dì kě róng shēn。
草堂遗像英灵在,又见匙翻雪稻新。cǎo táng yí xiàng yīng líng zài,yòu jiàn shi fān xuě dào xīn。

东屯溪山之胜似吾家左原

王十朋

东屯别是一山川,水秀山青似左原。dōng tún bié shì yī shān chuān,shuǐ xiù shān qīng shì zuǒ yuán。
我待还家筑茅屋,作诗招取少陵魂。wǒ dài hái jiā zhù máo wū,zuò shī zhāo qǔ shǎo líng hún。

巫峡

王十朋

三峡江流七月平,全家东下叶舟轻。sān xiá jiāng liú qī yuè píng,quán jiā dōng xià yè zhōu qīng。
阳台得得收云雨,放尽峰峦照眼明。yáng tái dé dé shōu yún yǔ,fàng jǐn fēng luán zhào yǎn míng。

巫峡

王十朋

峡中七月行舟断,我仗孤忠尽室行。xiá zhōng qī yuè xíng zhōu duàn,wǒ zhàng gū zhōng jǐn shì xíng。
寄语后人宜自戒,莫因幸免遂轻生。jì yǔ hòu rén yí zì jiè,mò yīn xìng miǎn suì qīng shēng。

巫峡

王十朋

正是瞿唐莫下时,却将行止问舟师。zhèng shì qú táng mò xià shí,què jiāng xíng zhǐ wèn zhōu shī。
老夫也是归心急,不记前吟滟滪诗。lǎo fū yě shì guī xīn jí,bù jì qián yín yàn yù shī。

神女庙

王十朋

功开神禹言何妄,梦恼襄王事亦非。gōng kāi shén yǔ yán hé wàng,mèng nǎo xiāng wáng shì yì fēi。
峰下祠荒少人到,峡中舟过有乌飞。fēng xià cí huāng shǎo rén dào,xiá zhōng zhōu guò yǒu wū fēi。

黄牛峡

王十朋

白狗黄牛竹节滩,奇奇怪怪几峰峦。bái gǒu huáng niú zhú jié tān,qí qí guài guài jǐ fēng luán。
山川好处造化惜,不许人间平地看。shān chuān hǎo chù zào huà xī,bù xǔ rén jiān píng dì kàn。

又一绝

王十朋

归客来登至喜亭,喜归兼喜峡江平。guī kè lái dēng zhì xǐ tíng,xǐ guī jiān xǐ xiá jiāng píng。
当时作记文章伯,不止文章得美名。dāng shí zuò jì wén zhāng bó,bù zhǐ wén zhāng dé měi míng。

郭道山

王十朋

学道无成艺有成,青山犹以道为名。xué dào wú chéng yì yǒu chéng,qīng shān yóu yǐ dào wèi míng。
匆匆不及登山看,归看家山白鹿城。cōng cōng bù jí dēng shān kàn,guī kàn jiā shān bái lù chéng。

过三沱

王十朋

舟从三峡过三沱,柳岸人家转盼过。zhōu cóng sān xiá guò sān tuó,liǔ àn rén jiā zhuǎn pàn guò。
莫惜殷勤问舟子,江边好处亦无多。mò xī yīn qín wèn zhōu zi,jiāng biān hǎo chù yì wú duō。

鲁家洑

王十朋

江头烟树色如故,记得向来舟出时。jiāng tóu yān shù sè rú gù,jì dé xiàng lái zhōu chū shí。
更读西行旧诗集,集中多是沌中诗。gèng dú xī xíng jiù shī jí,jí zhōng duō shì dùn zhōng shī。

望洞庭

王十朋

端居滟滪两经年,不戒瞿唐七月船。duān jū yàn yù liǎng jīng nián,bù jiè qú táng qī yuè chuán。
得得遥从洞庭过,要看湖涨水中天。dé dé yáo cóng dòng tíng guò,yào kàn hú zhǎng shuǐ zhōng tiān。

贾岳州以予阻风致酒肉之赠

王十朋

轩皇张乐洞庭旁,掀舞鱼龙撼岳阳。xuān huáng zhāng lè dòng tíng páng,xiān wǔ yú lóng hàn yuè yáng。
卮酒豚肩使君意,知予肉味未能忘。zhī jiǔ tún jiān shǐ jūn yì,zhī yǔ ròu wèi wèi néng wàng。

鱼虾

王十朋

买得巴陵金鲫鱼,又逢公子奋长须。mǎi dé bā líng jīn jì yú,yòu féng gōng zi fèn zhǎng xū。
夜来江山秋风起,报道吴儿已鲙鲈。yè lái jiāng shān qiū fēng qǐ,bào dào wú ér yǐ kuài lú。