古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

洞庭湖

王十朋

江山好处未经眼,人道岳阳天下无。jiāng shān hǎo chù wèi jīng yǎn,rén dào yuè yáng tiān xià wú。
入笔波澜自今阔,匈中已有洞庭湖。rù bǐ bō lán zì jīn kuò,xiōng zhōng yǐ yǒu dòng tíng hú。

洞庭湖

王十朋

维舟便上岳阳楼,风定波澜万顷秋。wéi zhōu biàn shàng yuè yáng lóu,fēng dìng bō lán wàn qǐng qiū。
闻说洞庭通震泽,水应先我到蘋洲。wén shuō dòng tíng tōng zhèn zé,shuǐ yīng xiān wǒ dào píng zhōu。

读岳阳楼记

王十朋

先忧后乐范文正,此志此言高孟轲。xiān yōu hòu lè fàn wén zhèng,cǐ zhì cǐ yán gāo mèng kē。
暇日登临固宜乐,其如天下有忧何。xiá rì dēng lín gù yí lè,qí rú tiān xià yǒu yōu hé。

君山

王十朋

恃险三苗此为国,不知诸夏有华勋。shì xiǎn sān miáo cǐ wèi guó,bù zhī zhū xià yǒu huá xūn。
两阶干羽七旬后,从此湖山方有君。liǎng jiē gàn yǔ qī xún hòu,cóng cǐ hú shān fāng yǒu jūn。

君山

王十朋

祖龙迁怒色曾赪,帝子有灵山更青。zǔ lóng qiān nù sè céng chēng,dì zi yǒu líng shān gèng qīng。
湖水如天冬亦涸,此君荣落一般形。hú shuǐ rú tiān dōng yì hé,cǐ jūn róng luò yī bān xíng。

南津淑济庙

王十朋

越国曹娥孝可书,惜无同气与之俱。yuè guó cáo é xiào kě shū,xī wú tóng qì yǔ zhī jù。
武陵今有贤儿女,弟似灵均娣女须。wǔ líng jīn yǒu xián ér nǚ,dì shì líng jūn dì nǚ xū。

过仙亭

王十朋

此处神仙几度经,老松枯朽稚松青。cǐ chù shén xiān jǐ dù jīng,lǎo sōng kū xiǔ zhì sōng qīng。
如今想作天仙去,不复飞吟过洞庭。rú jīn xiǎng zuò tiān xiān qù,bù fù fēi yín guò dòng tíng。

解舟遇风暂泊岳阳城下正对君山

王十朋

入湖初讶君山远,无翼可随鸥鹭群。rù hú chū yà jūn shān yuǎn,wú yì kě suí ōu lù qún。
系缆中流忽相对,江湖心亦不忘君。xì lǎn zhōng liú hū xiāng duì,jiāng hú xīn yì bù wàng jūn。

岳阳城下岸赤色亦呼赤壁

王十朋

岳阳楼下有赤壁,照耀洞庭烟水东。yuè yáng lóu xià yǒu chì bì,zhào yào dòng tíng yān shuǐ dōng。
鄂渚巴陵土多赭,周郎何处破曹公。è zhǔ bā líng tǔ duō zhě,zhōu láng hé chù pò cáo gōng。

道人矶

王十朋

江中双石如弟兄,呼得道人为友生。jiāng zhōng shuāng shí rú dì xiōng,hū dé dào rén wèi yǒu shēng。
秋夜扁舟泊矶下,洞庭湖近月华明。qiū yè biǎn zhōu pō jī xià,dòng tíng hú jìn yuè huá míng。

道人矶

王十朋

道人身名两俱槁,道其所道非吾道。dào rén shēn míng liǎng jù gǎo,dào qí suǒ dào fēi wú dào。
横江两石作钓矶,不似严陵台上好。héng jiāng liǎng shí zuò diào jī,bù shì yán líng tái shàng hǎo。

泊潜江甲

王十朋

潜江甲口楚天涯,芦荻舟中一两家。qián jiāng jiǎ kǒu chǔ tiān yá,lú dí zhōu zhōng yī liǎng jiā。
呼酒敕厨无一味,天鹅乱眼似杨花。hū jiǔ chì chú wú yī wèi,tiān é luàn yǎn shì yáng huā。

南浦

王十朋

江淹送客伤心处,万里人从蜀道来。jiāng yān sòng kè shāng xīn chù,wàn lǐ rén cóng shǔ dào lái。
柳已三番见秋色,萧萧双鬓若何哉。liǔ yǐ sān fān jiàn qiū sè,xiāo xiāo shuāng bìn ruò hé zāi。

解舟风犹未息暂止江口

王十朋

狂飙未息浪峥嵘,江口停舟不敢行。kuáng biāo wèi xī làng zhēng róng,jiāng kǒu tíng zhōu bù gǎn xíng。
自是吾侪畏行险,前头波浪有舟横。zì shì wú chái wèi xíng xiǎn,qián tóu bō làng yǒu zhōu héng。

游东坡十一绝

王十朋

道大才高世不容,堪嗟尺水困神龙。dào dà cái gāo shì bù róng,kān jiē chǐ shuǐ kùn shén lóng。
空游赤壁英姿发,却向小桥诗思浓。kōng yóu chì bì yīng zī fā,què xiàng xiǎo qiáo shī sī nóng。