古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

九月十三日离仙林

王十朋

重入修门鬓已华,君恩犹未许还家。zhòng rù xiū mén bìn yǐ huá,jūn ēn yóu wèi xǔ hái jiā。
木鱼声动催行李,蜡炬向人空自花。mù yú shēng dòng cuī xíng lǐ,là jù xiàng rén kōng zì huā。

过东林

王十朋

地入东林眼界奇,神仙遗迹在榴皮。dì rù dōng lín yǎn jiè qí,shén xiān yí jì zài liú pí。
湖山如旧无东老,酒为嘉宾酿者谁。hú shān rú jiù wú dōng lǎo,jiǔ wèi jiā bīn niàng zhě shuí。

读喻叔奇游庐山诗

王十朋

前年我亦到庐山,杖屦烟霞缥缈间。qián nián wǒ yì dào lú shān,zhàng jù yān xiá piāo miǎo jiān。
万里东归如倦鸟,不知飞过只知还。wàn lǐ dōng guī rú juàn niǎo,bù zhī fēi guò zhǐ zhī hái。

读喻叔奇游庐山诗

王十朋

路经湓浦叹匆匆,不及从君访远公。lù jīng pén pǔ tàn cōng cōng,bù jí cóng jūn fǎng yuǎn gōng。
忽见庐山真面目,在君二十一时中。hū jiàn lú shān zhēn miàn mù,zài jūn èr shí yī shí zhōng。

送柑姚子才

王十朋

少年怀橘献慈亲,今见黄柑泪满巾。shǎo nián huái jú xiàn cí qīn,jīn jiàn huáng gān lèi mǎn jīn。
同舍故人堂有母,可能罗帕不分珍。tóng shě gù rén táng yǒu mǔ,kě néng luó pà bù fēn zhēn。

重刊戒石铭

王十朋

戒石重刊照眼明,良辰又遇腊嘉平。jiè shí zhòng kān zhào yǎn míng,liáng chén yòu yù là jiā píng。
黄堂坐处天威近,一点欺心事莫萌。huáng táng zuò chù tiān wēi jìn,yī diǎn qī xīn shì mò méng。

重刊戒石铭

王十朋

淫浸秋潦坏垂成,忍听闾阎愁叹声。yín jìn qiū lǎo huài chuí chéng,rěn tīng lǘ yán chóu tàn shēng。
抚字催科劳更拙,欲逃吏责负斯铭。fǔ zì cuī kē láo gèng zhuō,yù táo lì zé fù sī míng。

怀忠堂

王十朋

严霜日烈与时乖,前后奸邪屡见排。yán shuāng rì liè yǔ shí guāi,qián hòu jiān xié lǚ jiàn pái。
苕霅祠堂境清绝,孤忠千古有人怀。sháo zhà cí táng jìng qīng jué,gū zhōng qiān gǔ yǒu rén huái。

放生池

王十朋

畏死贪生物我同,仁心要在扩而充。wèi sǐ tān shēng wù wǒ tóng,rén xīn yào zài kuò ér chōng。
江湖鱼鳖知多少,尽在恩波浩渺中。jiāng hú yú biē zhī duō shǎo,jǐn zài ēn bō hào miǎo zhōng。

次韵钱郎中豫六客堂碧澜堂二绝

王十朋

六客高风久已无,花间谁对谪仙壶。liù kè gāo fēng jiǔ yǐ wú,huā jiān shuí duì zhé xiān hú。
星躔一夕光芒动,如有仙舟入画图。xīng chán yī xī guāng máng dòng,rú yǒu xiān zhōu rù huà tú。

次韵钱郎中豫六客堂碧澜堂二绝

王十朋

一樽相对眼俱明,细话同僚旧日情。yī zūn xiāng duì yǎn jù míng,xì huà tóng liáo jiù rì qíng。
汉世郎官亦华发,恨无诗句似君清。hàn shì láng guān yì huá fā,hèn wú shī jù shì jūn qīng。

钱再赋二诗复用前韵钱云家无置锥之地寓居僧舍有为题米疏者

王十朋

老来官况两俱无,惟有诗情寄酒壶。lǎo lái guān kuàng liǎng jù wú,wéi yǒu shī qíng jì jiǔ hú。
记取碧澜堂上语,衣冠早挂亦良图。jì qǔ bì lán táng shàng yǔ,yī guān zǎo guà yì liáng tú。

钱再赋二诗复用前韵钱云家无置锥之地寓居僧舍有为题米疏者

王十朋

无田种秫似渊明,却说归耕似不情。wú tián zhǒng shú shì yuān míng,què shuō guī gēng shì bù qíng。
食粥鲁公宜乞米,不妨千载有馀清。shí zhōu lǔ gōng yí qǐ mǐ,bù fáng qiān zài yǒu yú qīng。

二月望日欲劳农于弁山会风雨作遂出南门因登岘山观洼尊访五花亭遗迹晚霁游何山观读书堂薄暮

王十朋

卞山龙欲阻吾行,怪雨盲风不肯晴。biàn shān lóng yù zǔ wú xíng,guài yǔ máng fēng bù kěn qíng。
但得出郊修故事,此中亦可劝深耕。dàn dé chū jiāo xiū gù shì,cǐ zhōng yì kě quàn shēn gēng。

二月望日欲劳农于弁山会风雨作遂出南门因登岘山观洼尊访五花亭遗迹晚霁游何山观读书堂薄暮

王十朋

天遣吾来此劳农,要令遗躅访颜公。tiān qiǎn wú lái cǐ láo nóng,yào lìng yí zhú fǎng yán gōng。
虽无二十四宾客,诗酒略追前辈风。suī wú èr shí sì bīn kè,shī jiǔ lüè zhuī qián bèi fēng。