古诗词

送张君宰吴江

吴充

全吴风景好,之子去弦歌。quán wú fēng jǐng hǎo,zhī zi qù xián gē。
夜犬惊胥少,秋鲈饷客多。yè quǎn jīng xū shǎo,qiū lú xiǎng kè duō。
县楼疑海蜃,衙鼓答江鼍。xiàn lóu yí hǎi shèn,yá gǔ dá jiāng tuó。
遥想晨凫下,长桥正绿波。yáo xiǎng chén fú xià,zhǎng qiáo zhèng lǜ bō。

吴充

宋建州浦城人,字冲卿。吴育弟。仁宗宝元元年进士。为国子监直讲、吴王宫教授,以严见惮,作《六箴》以献。历京西、淮南、河东转运使。英宗立,权盐铁副使。神宗即位,为知制诰、同知谏院。河北水灾、地震,为安抚使、进检校太傅、枢密使,代王安石为同中书门下平章事。虽与安石连姻而不同意其变法。数遭同列困毁,罢为观文殿大学士、西太一宫使。 吴充的作品>>

猜您喜欢

送程给事知越州

吴充

风力号强明,三朝选寄荣。fēng lì hào qiáng míng,sān cháo xuǎn jì róng。
谁非千骑长,独就五羊城。shuí fēi qiān qí zhǎng,dú jiù wǔ yáng chéng。
仙殿图书掩,山阴父老迎。xiān diàn tú shū yǎn,shān yīn fù lǎo yíng。
蓬莱登望好,太守擅诗名。péng lái dēng wàng hǎo,tài shǒu shàn shī míng。

送程给事知越州

吴充

曾乘使君马,数上豫章楼。céng chéng shǐ jūn mǎ,shù shàng yù zhāng lóu。
北阙领新命,西山追旧游。běi quē lǐng xīn mìng,xī shān zhuī jiù yóu。
使星催县弩,乡月伴仙舟。shǐ xīng cuī xiàn nǔ,xiāng yuè bàn xiān zhōu。
却顾区区者,风波鬓已秋。què gù qū qū zhě,fēng bō bìn yǐ qiū。

史院席上作

吴充

兰台开史局,玉斝赐君馀。lán tái kāi shǐ jú,yù jiǎ cì jūn yú。
宾友求三事,规摹本八书。bīn yǒu qiú sān shì,guī mó běn bā shū。
汗青裁仿此,衰白盍归欤。hàn qīng cái fǎng cǐ,shuāi bái hé guī yú。
诏许从容会,何妨醉上车。zhào xǔ cóng róng huì,hé fáng zuì shàng chē。

题招题院静照堂

吴充

人说招题好,师从静照来。rén shuō zhāo tí hǎo,shī cóng jìng zhào lái。
亲携玉堂句,徐叩荜门开。qīn xié yù táng jù,xú kòu bì mén kāi。
好事能如此,题诗岂易哉。hǎo shì néng rú cǐ,tí shī qǐ yì zāi。
明年得东守,系舸一徘徊。míng nián dé dōng shǒu,xì gě yī pái huái。

召赴资政殿听读诗义感事

吴充

雪销鳷鹊御沟融,燕见殊恩缀上公。xuě xiāo zhī què yù gōu róng,yàn jiàn shū ēn zhuì shàng gōng。
昼日乍惊三接宠,正风获听二南终。zhòu rì zhà jīng sān jiē chǒng,zhèng fēng huò tīng èr nán zhōng。
解颐共仰天颜喜,墙面裁容圣域通。jiě yí gòng yǎng tiān yán xǐ,qiáng miàn cái róng shèng yù tōng。
午漏渐长知禹锡,侍臣何术补尧聪。wǔ lòu jiàn zhǎng zhī yǔ xī,shì chén hé shù bǔ yáo cōng。

岁日书事

吴充

拂露屠苏酒满巡,越山如鬣水如鳞。fú lù tú sū jiǔ mǎn xún,yuè shān rú liè shuǐ rú lín。
日边虽望龙庭远,海上初传凤历新。rì biān suī wàng lóng tíng yuǎn,hǎi shàng chū chuán fèng lì xīn。
好景融融来破雪,和风细细欲黏人。hǎo jǐng róng róng lái pò xuě,hé fēng xì xì yù nián rén。
莫言老守无心计,排比宾寮醉过春。mò yán lǎo shǒu wú xīn jì,pái bǐ bīn liáo zuì guò chūn。

众乐亭

吴充

使君新自四明归,邀我同为众乐诗。shǐ jūn xīn zì sì míng guī,yāo wǒ tóng wèi zhòng lè shī。
山川可爱惜不见,昼想夕思心为罢。shān chuān kě ài xī bù jiàn,zhòu xiǎng xī sī xīn wèi bà。
恍然神遇若有得,赍身乃在天之涯。huǎng rán shén yù ruò yǒu dé,jī shēn nǎi zài tiān zhī yá。
涨海连空四无岸,天吴却坐鲛人观。zhǎng hǎi lián kōng sì wú àn,tiān wú què zuò jiāo rén guān。
以手挥弄日月丹,能令桑田变弥漫。yǐ shǒu huī nòng rì yuè dān,néng lìng sāng tián biàn mí màn。
海边偶到山城中,山城二月多春风。hǎi biān ǒu dào shān chéng zhōng,shān chéng èr yuè duō chūn fēng。
牛羊闲暇夕阳晚,楼阁参差朝雾浓。niú yáng xián xiá xī yáng wǎn,lóu gé cān chà cháo wù nóng。
一泓山溜佛头绿,环以翠屏屏六曲。yī hóng shān liū fú tóu lǜ,huán yǐ cuì píng píng liù qū。
人烟扰扰事嬉游,落花啼鸟更汀洲。rén yān rǎo rǎo shì xī yóu,luò huā tí niǎo gèng tīng zhōu。
中为台榭斗十二,上有藻井排文楸。zhōng wèi tái xiè dòu shí èr,shàng yǒu zǎo jǐng pái wén qiū。
旁人指点此何许,云是四明行乐处。páng rén zhǐ diǎn cǐ hé xǔ,yún shì sì míng xíng lè chù。
此乐为民非为身,始是集贤钱使君。cǐ lè wèi mín fēi wèi shēn,shǐ shì jí xián qián shǐ jūn。
使君风韵谁之比,政事次公诗短李。shǐ jūn fēng yùn shuí zhī bǐ,zhèng shì cì gōng shī duǎn lǐ。
醉凭熊轼劝耕畴,狂取螺杯翻舞袂。zuì píng xióng shì quàn gēng chóu,kuáng qǔ luó bēi fān wǔ mèi。
侬爱使君君勿归,诏书夺之知何为。nóng ài shǐ jūn jūn wù guī,zhào shū duó zhī zhī hé wèi。
闻侍玉皇香案侧,银台深阻无消息。wén shì yù huáng xiāng àn cè,yín tái shēn zǔ wú xiāo xī。
意迷却悟坐空斋,忽省君诗昨日来。yì mí què wù zuò kōng zhāi,hū shěng jūn shī zuó rì lái。
叠纸为君书所见,不知众乐诚然哉。dié zhǐ wèi jūn shū suǒ jiàn,bù zhī zhòng lè chéng rán zāi。