古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
题曹坑铺
宋
:
李公明
明星落深水,晚电起孤云。
míng xīng luò shēn shuǐ,wǎn diàn qǐ gū yún。
去去风前棹,迢迢竹外村。
qù qù fēng qián zhào,tiáo tiáo zhú wài cūn。
山回依草驿,岸落出芦根。
shān huí yī cǎo yì,àn luò chū lú gēn。
亲月照人冷,今宵清梦魂。
qīn yuè zhào rén lěng,jīn xiāo qīng mèng hún。
AI赏析
李公明
李公明的作品>>
猜您喜欢
木芙蓉
宋
:
李公明
孤芳照寒水,婉娩自幽闲。
gū fāng zhào hán shuǐ,wǎn miǎn zì yōu xián。
万木碧无色,一花红独殷。
wàn mù bì wú sè,yī huā hóng dú yīn。
秋莲多绿子,晚槿亦朱颜。
qiū lián duō lǜ zi,wǎn jǐn yì zhū yán。
却笑渊明宅,于今五柳残。
què xiào yuān míng zhái,yú jīn wǔ liǔ cán。
AI赏析
中庸
宋
:
李公明
要识中庸义,中庸乃是庸。
yào shí zhōng yōng yì,zhōng yōng nǎi shì yōng。
不须求胜解,只此是奇功。
bù xū qiú shèng jiě,zhǐ cǐ shì qí gōng。
卓卓孤峰上,明明百草中。
zhuó zhuó gū fēng shàng,míng míng bǎi cǎo zhōng。
若将声色舍,声色却盲聋。
ruò jiāng shēng sè shě,shēng sè què máng lóng。
AI赏析
漫作
宋
:
李公明
测测日西去,去来无尽时。
cè cè rì xī qù,qù lái wú jǐn shí。
百年无半在,一事更何为。
bǎi nián wú bàn zài,yī shì gèng hé wèi。
草屋倚寒木,疏梅横短篱。
cǎo wū yǐ hán mù,shū méi héng duǎn lí。
直能捐世虑,何处不忘归。
zhí néng juān shì lǜ,hé chù bù wàng guī。
AI赏析
漫作
宋
:
李公明
烟冷风寒处,芙蓉三两枝。
yān lěng fēng hán chù,fú róng sān liǎng zhī。
愁怀方换酒,秋意更催诗。
chóu huái fāng huàn jiǔ,qiū yì gèng cuī shī。
不遇元白友,宁寻沈宋师。
bù yù yuán bái yǒu,níng xún shěn sòng shī。
谁知苦吟处,发落一丝丝。
shuí zhī kǔ yín chù,fā luò yī sī sī。
AI赏析
大安人至
宋
:
李公明
冻雨杂零雪,柴门不敢开。
dòng yǔ zá líng xuě,chái mén bù gǎn kāi。
持来一片纸,说自大安来。
chí lái yī piàn zhǐ,shuō zì dà ān lái。
元帅方归沔,边书又报阶。
yuán shuài fāng guī miǎn,biān shū yòu bào jiē。
忍寒再三问,老弟几时回。
rěn hán zài sān wèn,lǎo dì jǐ shí huí。
AI赏析
晓烟
宋
:
李公明
晓出倚溪亭,溪烟四面生。
xiǎo chū yǐ xī tíng,xī yān sì miàn shēng。
昏时山绿浅,浓处日红轻。
hūn shí shān lǜ qiǎn,nóng chù rì hóng qīng。
簇簇树尤好,依依人未行。
cù cù shù yóu hǎo,yī yī rén wèi xíng。
玄晖信萧放,澄练有佳名。
xuán huī xìn xiāo fàng,chéng liàn yǒu jiā míng。
AI赏析
过修诚馆
宋
:
李公明
败馆冷如许,修诚志已非。
bài guǎn lěng rú xǔ,xiū chéng zhì yǐ fēi。
风光不曾改,人事故相违。
fēng guāng bù céng gǎi,rén shì gù xiāng wéi。
寸碧雪山出,争喧风叶飞。
cùn bì xuě shān chū,zhēng xuān fēng yè fēi。
伤心旧时月,长是送人归。
shāng xīn jiù shí yuè,zhǎng shì sòng rén guī。
AI赏析
宿郑山铺
宋
:
李公明
行役苦行役,凄凉应奈何。
xíng yì kǔ xíng yì,qī liáng yīng nài hé。
自从多事后,应恨一身多。
zì cóng duō shì hòu,yīng hèn yī shēn duō。
草店张灯宿,石桥乘月过。
cǎo diàn zhāng dēng sù,shí qiáo chéng yuè guò。
曳裾悲我计,回首一烟蓑。
yè jū bēi wǒ jì,huí shǒu yī yān suō。
AI赏析
芙蓉
宋
:
李公明
野花能白又能红,也在天工长育中。
yě huā néng bái yòu néng hóng,yě zài tiān gōng zhǎng yù zhōng。
长对秋烟颜色好,岂知人世有春风。
zhǎng duì qiū yān yán sè hǎo,qǐ zhī rén shì yǒu chūn fēng。
AI赏析
偶作
宋
:
李公明
石光火中寄此身,谁论北富与南贫。
shí guāng huǒ zhōng jì cǐ shēn,shuí lùn běi fù yǔ nán pín。
眼前正爱溪梅瘦,冰雪亭亭笑伴人。
yǎn qián zhèng ài xī méi shòu,bīng xuě tíng tíng xiào bàn rén。
AI赏析
偶作
宋
:
李公明
天涯地角古来传,今在天涯地角边。
tiān yá dì jiǎo gǔ lái chuán,jīn zài tiān yá dì jiǎo biān。
日日江头望江水,蛮风瘴雨又凄然。
rì rì jiāng tóu wàng jiāng shuǐ,mán fēng zhàng yǔ yòu qī rán。
AI赏析
早梅
宋
:
李公明
东风才了又西风,群木山中叶叶空。
dōng fēng cái le yòu xī fēng,qún mù shān zhōng yè yè kōng。
只有梅花吹不尽,依然新白抱新红。
zhǐ yǒu méi huā chuī bù jǐn,yī rán xīn bái bào xīn hóng。
AI赏析
遇故人
宋
:
李公明
虚窗桂子打风声,夜酌沉沉夜气清。
xū chuāng guì zi dǎ fēng shēng,yè zhuó chén chén yè qì qīng。
三十年间不须说,可堪相照发星星。
sān shí nián jiān bù xū shuō,kě kān xiāng zhào fā xīng xīng。
AI赏析
晓行青村
宋
:
李公明
关关新鸟逐声啼,群鹭冲寒帖水飞。
guān guān xīn niǎo zhú shēng tí,qún lù chōng hán tiē shuǐ fēi。
最恨山云去如织,不教春色着征衣。
zuì hèn shān yún qù rú zhī,bù jiào chūn sè zhe zhēng yī。
AI赏析
灯夕
宋
:
李公明
江风淡淡放初晴,灯火明时月色明。
jiāng fēng dàn dàn fàng chū qíng,dēng huǒ míng shí yuè sè míng。
谁信姮娥要行乐,随他女伴绕街行。
shuí xìn héng é yào xíng lè,suí tā nǚ bàn rào jiē xíng。
AI赏析