古诗词

群玉堂即事

汪莘

蓬莱道山到者稀,忽随飙驾同来归。péng lái dào shān dào zhě xī,hū suí biāo jià tóng lái guī。
天横阆野望不尽,地绝瀛海如无依。tiān héng láng yě wàng bù jǐn,dì jué yíng hǎi rú wú yī。
初得松门入萧瑟,渐绕苔径穿芳菲。chū dé sōng mén rù xiāo sè,jiàn rào tái jìng chuān fāng fēi。
奇花异卉不可识,但觉春是人间非。qí huā yì huì bù kě shí,dàn jué chūn shì rén jiān fēi。
高檐长廊白日静,朱帘绿幕清风微。gāo yán zhǎng láng bái rì jìng,zhū lián lǜ mù qīng fēng wēi。
仰观群玉三大字,始忆上帝书所储。yǎng guān qún yù sān dà zì,shǐ yì shàng dì shū suǒ chǔ。
赤图绿牒文字古,空桑孤竹音调希。chì tú lǜ dié wén zì gǔ,kōng sāng gū zhú yīn diào xī。
饮中八仙各洒落,琼林风月相光辉。yǐn zhōng bā xiān gè sǎ luò,qióng lín fēng yuè xiāng guāng huī。
坐而投壶妙贯耳,立而对奕工解图。zuò ér tóu hú miào guàn ěr,lì ér duì yì gōng jiě tú。
吟诗诵赋清且永,何事顾我频歔欷。yín shī sòng fù qīng qiě yǒng,hé shì gù wǒ pín xū xī。
君不见咸平景德时,太平都在杨刘诗。jūn bù jiàn xián píng jǐng dé shí,tài píng dōu zài yáng liú shī。
又不见庆历元祐际,后来谁与欧苏继。yòu bù jiàn qìng lì yuán yòu jì,hòu lái shuí yǔ ōu sū jì。
只今延阁多才贤,如玉在山珠在渊。zhǐ jīn yán gé duō cái xián,rú yù zài shān zhū zài yuān。
杨刘欧苏未为老,秦皇鼌张俱少年。yáng liú ōu sū wèi wèi lǎo,qín huáng cháo zhāng jù shǎo nián。
有客野于孟东野,更宜卢仝作诗社。yǒu kè yě yú mèng dōng yě,gèng yí lú tóng zuò shī shè。
碧笺小纸辱佳命,青林紫笔令挥写。bì jiān xiǎo zhǐ rǔ jiā mìng,qīng lín zǐ bǐ lìng huī xiě。
君山天酒浇枯肠,吸尽一架酴醾香。jūn shān tiān jiǔ jiāo kū cháng,xī jǐn yī jià tú mí xiāng。
赠君千岁白鹿健,报我三尺金鱼光。zèng jūn qiān suì bái lù jiàn,bào wǒ sān chǐ jīn yú guāng。
羽陵蠹简非我处,老上龙庭欲飞去。yǔ líng dù jiǎn fēi wǒ chù,lǎo shàng lóng tíng yù fēi qù。
凤台南轩又招手,第一内宅由来住。fèng tái nán xuān yòu zhāo shǒu,dì yī nèi zhái yóu lái zhù。
东西南北身已老,安得丹液还元脑。dōng xī nán běi shēn yǐ lǎo,ān dé dān yè hái yuán nǎo。
碧桃洞口花乱飞,留待归来不须扫。bì táo dòng kǒu huā luàn fēi,liú dài guī lái bù xū sǎo。

汪莘

汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 汪莘的作品>>

猜您喜欢

好事近·雪后金叔润相挽溪行

汪莘

挽我过溪桥,请与春风权摄。wǎn wǒ guò xī qiáo,qǐng yǔ chūn fēng quán shè。
推出雪峰千丈,照碧溪春色。tuī chū xuě fēng qiān zhàng,zhào bì xī chūn sè。
别来三度见梅花,今日共君说。bié lái sān dù jiàn méi huā,jīn rì gòng jūn shuō。
只这溪山十里,剩几多风月。zhǐ zhè xī shān shí lǐ,shèng jǐ duō fēng yuè。

乳燕飞

汪莘

清明日,携幼为南山之游,适为游人所先。qīng míng rì,xié yòu wèi nán shān zhī yóu,shì wèi yóu rén suǒ xiān。
回访落石岩,恰坐定,有石楠红叶,飘下樽俎间,小饮而归,久立碧桃花下,即事赋之。huí fǎng luò shí yán,qià zuò dìng,yǒu shí nán hóng yè,piāo xià zūn zǔ jiān,xiǎo yǐn ér guī,jiǔ lì bì táo huā xià,jí shì fù zhī。
策杖南山去。cè zhàng nán shān qù。
到南溪、谁家宅院,欺人先渡。dào nán xī shuí jiā zhái yuàn,qī rén xiān dù。
羽扇徐麾僮仆退,翠柳白沙西路。yǔ shàn xú huī tóng pū tuì,cuì liǔ bái shā xī lù。
帝赐我、阆风玄圃。dì cì wǒ láng fēng xuán pǔ。
一片飞来红叶阔,细看来、上有双鸾句。yī piàn fēi lái hóng yè kuò,xì kàn lái shàng yǒu shuāng luán jù。
应念我,尘中住。yīng niàn wǒ,chén zhōng zhù。
眼前儿女闲相语。yǎn qián ér nǚ xián xiāng yǔ。
怪人间、禁烟时节,安排樽俎。guài rén jiān jìn yān shí jié,ān pái zūn zǔ。
为道从来寒食好,且莫思量今古。wèi dào cóng lái hán shí hǎo,qiě mò sī liàng jīn gǔ。
共绿水、春风鸥鹭。gòng lǜ shuǐ chūn fēng ōu lù。
望我壶天天未晚,记碧桃、花发闲庭户。wàng wǒ hú tiān tiān wèi wǎn,jì bì táo huā fā xián tíng hù。
归到也,对花舞。guī dào yě,duì huā wǔ。

好事近·其一

汪莘

风日未全春,又是春来风日。fēng rì wèi quán chūn,yòu shì chūn lái fēng rì。
不出方壶门户,见东皇消息。bù chū fāng hú mén hù,jiàn dōng huáng xiāo xī。
此时春事苦无多,春意最端的。cǐ shí chūn shì kǔ wú duō,chūn yì zuì duān de。
却被草牙引去,向柳梢收得。què bèi cǎo yá yǐn qù,xiàng liǔ shāo shōu dé。

好事近·其二

汪莘

春早不知春,春晚又还无味。chūn zǎo bù zhī chūn,chūn wǎn yòu hái wú wèi。
一点日中星鸟,想尧民如醉。yī diǎn rì zhōng xīng niǎo,xiǎng yáo mín rú zuì。
不寒不暖杏花天,花到半开处。bù hán bù nuǎn xìng huā tiān,huā dào bàn kāi chù。
正是太平风景,为人间留住。zhèng shì tài píng fēng jǐng,wèi rén jiān liú zhù。

好事近·其三

汪莘

风雨打黄昏,啼杀满山杜宇。fēng yǔ dǎ huáng hūn,tí shā mǎn shān dù yǔ。
到得人间春去,问英雄何处。dào dé rén jiān chūn qù,wèn yīng xióng hé chù。
桃红李白竞春光,谁共残妆语。táo hóng lǐ bái jìng chūn guāng,shuí gòng cán zhuāng yǔ。
最是梨花一树,照谁家庭户。zuì shì lí huā yī shù,zhào shuí jiā tíng hù。

好事近·其四

汪莘

阆苑梦回时,窗外数声啼鸟。láng yuàn mèng huí shí,chuāng wài shù shēng tí niǎo。
觉我床前天气,便清明多少。jué wǒ chuáng qián tiān qì,biàn qīng míng duō shǎo。
诗人门户约花开,宿蝶误飞了。shī rén mén hù yuē huā kāi,sù dié wù fēi le。
一段山青水绿,作洞庭春晓。yī duàn shān qīng shuǐ lǜ,zuò dòng tíng chūn xiǎo。

好事近·其五

汪莘

夹岸隘桃花,花下苍苔如积。jiā àn ài táo huā,huā xià cāng tái rú jī。
蓦地轻寒一阵,上桃花颜色。mò dì qīng hán yī zhèn,shàng táo huā yán sè。
东邻西舍绝经过,新月是相识。dōng lín xī shě jué jīng guò,xīn yuè shì xiāng shí。
白玉阑干斜倚,作蓬山春夕。bái yù lán gàn xié yǐ,zuò péng shān chūn xī。

好事近·其六

汪莘

天宇绿无云,迟日江山如绣。tiān yǔ lǜ wú yún,chí rì jiāng shān rú xiù。
是日轻衫团扇,笑折花相授。shì rì qīng shān tuán shàn,xiào zhé huā xiāng shòu。
南山之北北山南,星鸟尚依旧。nán shān zhī běi běi shān nán,xīng niǎo shàng yī jiù。
谁在松风高卧,作嵩阳春昼。shuí zài sōng fēng gāo wò,zuò sōng yáng chūn zhòu。

好事近·其七

汪莘

月落画桥西,花影柳阴相亚。yuè luò huà qiáo xī,huā yǐng liǔ yīn xiāng yà。
把住常娥问道,是谁家亭榭。bǎ zhù cháng é wèn dào,shì shuí jiā tíng xiè。
天边处士少微星,正在杏花下。tiān biān chù shì shǎo wēi xīng,zhèng zài xìng huā xià。
斜卓参旗一片,作草堂春夜。xié zhuó cān qí yī piàn,zuò cǎo táng chūn yè。

八声甘州

汪莘

惜馀春、蛱蝶引春来,杜鹃趣春归。xī yú chūn jiá dié yǐn chūn lái,dù juān qù chūn guī。
算何如桃李,浑无言说,开落忘机。suàn hé rú táo lǐ,hún wú yán shuō,kāi luò wàng jī。
多谢黄鹂旧友,相逐落花飞。duō xiè huáng lí jiù yǒu,xiāng zhú luò huā fēi。
芳草连天远,愁杀斜晖。fāng cǎo lián tiān yuǎn,chóu shā xié huī。
谁向西湖南畔,问亭台在否,花木应非。shuí xiàng xī hú nán pàn,wèn tíng tái zài fǒu,huā mù yīng fēi。
看孤山山下,惟说隐君庐。kàn gū shān shān xià,wéi shuō yǐn jūn lú。
想钱塘、春游依旧,到梨花、寒食隘舟车。xiǎng qián táng chūn yóu yī jiù,dào lí huā hán shí ài zhōu chē。
寻常事,不须惆怅,暮雨沾衣。xún cháng shì,bù xū chóu chàng,mù yǔ zhān yī。

浣溪沙·邦君孟侯坐上论牡丹,以为此花发于春深,禀气厚,故结花大,且属余赋词。遂以此意赋之。二月初二夜

汪莘

白日青天蘸水开。bái rì qīng tiān zhàn shuǐ kāi。
落花江上玉鞭回。luò huā jiāng shàng yù biān huí。
东君擎出牡丹来。dōng jūn qíng chū mǔ dān lái。
独占洛阳春气足,遂中天下作花魁。dú zhàn luò yáng chūn qì zú,suì zhōng tiān xià zuò huā kuí。
相知深处举离杯。xiāng zhī shēn chù jǔ lí bēi。

满庭芳·雨中再赋牡丹

汪莘

云绕花屏,天横练带,画堂三月初三。yún rào huā píng,tiān héng liàn dài,huà táng sān yuè chū sān。
斜风细雨,罗幕护轻寒。xié fēng xì yǔ,luó mù hù qīng hán。
无数天香国色,枝枝带、洛浦嵩山。wú shù tiān xiāng guó sè,zhī zhī dài luò pǔ sōng shān。
烧红烛,吞星□日,光射九霞冠。shāo hóng zhú,tūn xīng rì,guāng shè jiǔ xiá guān。
仙宫,深几许,黄莺问道,紫燕窥帘。xiān gōng,shēn jǐ xǔ,huáng yīng wèn dào,zǐ yàn kuī lián。
似太真姊妹,半醒微酣。shì tài zhēn zǐ mèi,bàn xǐng wēi hān。
须信生来富贵,何曾在、草舍茅庵。xū xìn shēng lái fù guì,hé céng zài cǎo shě máo ān。
皇州近,扁舟载去,春色冠东南。huáng zhōu jìn,biǎn zhōu zài qù,chūn sè guān dōng nán。

谒金门·使君再招饮,牡丹如山,坐上赋此

汪莘

檐溜滴。yán liū dī。
都是春归消息。dōu shì chūn guī xiāo xī。
带雨牡丹无气力。dài yǔ mǔ dān wú qì lì。
黄鹂愁雨湿。huáng lí chóu yǔ shī。
争看洛阳春色。zhēng kàn luò yáng chūn sè。
忘却连天草碧。wàng què lián tiān cǎo bì。
南浦绿波双桨急。nán pǔ lǜ bō shuāng jiǎng jí。
沙头人伫立。shā tóu rén zhù lì。

玉楼春·赠别孟仓使

汪莘

一片江南春色晚。yī piàn jiāng nán chūn sè wǎn。
牡丹花谢莺声懒。mǔ dān huā xiè yīng shēng lǎn。
问君离恨几多长,芳草连天犹觉短。wèn jūn lí hèn jǐ duō zhǎng,fāng cǎo lián tiān yóu jué duǎn。
昨夜溪头新溜满。zuó yè xī tóu xīn liū mǎn。
樽前自起喷龙管。zūn qián zì qǐ pēn lóng guǎn。
明朝飞棹下钱塘,心共白蘋香不断。míng cháo fēi zhào xià qián táng,xīn gòng bái píng xiāng bù duàn。

江城子·再赠

汪莘

鹧鸪声里别江东。zhè gū shēng lǐ bié jiāng dōng。
绿阴中。lǜ yīn zhōng。
夕阳红。xī yáng hóng。
一点离愁,相对景重重。yī diǎn lí chóu,xiāng duì jǐng zhòng zhòng。
目断大罗天上客,朝玉帝,把芙蓉。mù duàn dà luó tiān shàng kè,cháo yù dì,bǎ fú róng。
紫阳山下偶相逢。zǐ yáng shān xià ǒu xiāng féng。
醉金钟。zuì jīn zhōng。
跨苍龙。kuà cāng lóng。
归去故山,犹带白云封。guī qù gù shān,yóu dài bái yún fēng。
洞口桃花如恨我,飘满地,任春风。dòng kǒu táo huā rú hèn wǒ,piāo mǎn dì,rèn chūn fēng。
2411234567»