古诗词

访建康留守

汪莘

敬公太古明月服,爱公九天寒露浆。jìng gōng tài gǔ míng yuè fú,ài gōng jiǔ tiān hán lù jiāng。
畏公龙泉太阿剑,喜公班虎花蛇囊。wèi gōng lóng quán tài ā jiàn,xǐ gōng bān hǔ huā shé náng。
月中含月作怀抱,露表滴露生清凉。yuè zhōng hán yuè zuò huái bào,lù biǎo dī lù shēng qīng liáng。
风尘澒洞要英杰,太平润色须文章。fēng chén hòng dòng yào yīng jié,tài píng rùn sè xū wén zhāng。
公昔荷橐侍紫皇,公今握符坐建康。gōng xī hé tuó shì zǐ huáng,gōng jīn wò fú zuò jiàn kāng。
纶巾羽扇夏日静,鸣鸠乳燕南风长。lún jīn yǔ shàn xià rì jìng,míng jiū rǔ yàn nán fēng zhǎng。
青天有月来堂堂,白鹭分水鸣汤汤。qīng tiān yǒu yuè lái táng táng,bái lù fēn shuǐ míng tāng tāng。
城头独立是谁子,身长七尺须眉苍。chéng tóu dú lì shì shuí zi,shēn zhǎng qī chǐ xū méi cāng。
袖藏古剑咸阳市,泪逐东风洒桃李。xiù cáng gǔ jiàn xián yáng shì,lèi zhú dōng fēng sǎ táo lǐ。
一心只望金陵飞,未到三更已千里。yī xīn zhǐ wàng jīn líng fēi,wèi dào sān gèng yǐ qiān lǐ。
北斗错落垂寒光,愿公提起扫八荒。běi dòu cuò luò chuí hán guāng,yuàn gōng tí qǐ sǎo bā huāng。
刺人如影那见血,激天孤竹和空桑。cì rén rú yǐng nà jiàn xuè,jī tiān gū zhú hé kōng sāng。

汪莘

汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 汪莘的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·诗家清绝

汪莘

诗家清绝,檐外森然苍玉节。shī jiā qīng jué,yán wài sēn rán cāng yù jié。
学易无思,一笑窗前白玉妃。xué yì wú sī,yī xiào chuāng qián bái yù fēi。
何人共说,山上青松松上雪。hé rén gòng shuō,shān shàng qīng sōng sōng shàng xuě。
更有谁知,溪在门前月在溪。gèng yǒu shuí zhī,xī zài mén qián yuè zài xī。