古诗词

丙戌元夕

晁公溯

刺史敢云乐,今非耆旧初。cì shǐ gǎn yún lè,jīn fēi qí jiù chū。
香醪秋露薄,膏火晓星疏。xiāng láo qiū lù báo,gāo huǒ xiǎo xīng shū。
岂止君不足,谁能财有馀。qǐ zhǐ jūn bù zú,shuí néng cái yǒu yú。
近闻宽赋敛,明诏议亏除。jìn wén kuān fù liǎn,míng zhào yì kuī chú。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

送李仁甫被召

晁公溯

天王览万事,日昃坐承明。tiān wáng lǎn wàn shì,rì zè zuò chéng míng。
甚思得奇才,指望中原平。shén sī dé qí cái,zhǐ wàng zhōng yuán píng。
小吏与计偕,大夫招以旌。xiǎo lì yǔ jì xié,dà fū zhāo yǐ jīng。
结绶联翩来,屡闻开迩英。jié shòu lián piān lái,lǚ wén kāi ěr yīng。
少卑著三馆,高者登九卿。shǎo bēi zhù sān guǎn,gāo zhě dēng jiǔ qīng。
朝廷非不用,功业竟何成。cháo tíng fēi bù yòng,gōng yè jìng hé chéng。
岂其有所怀,闭口且吞声。qǐ qí yǒu suǒ huái,bì kǒu qiě tūn shēng。
岂其有所畏,捩手恐覆羹。qǐ qí yǒu suǒ wèi,liè shǒu kǒng fù gēng。
吾伤风俗衰,视此天下衡。wú shāng fēng sú shuāi,shì cǐ tiān xià héng。
莫计事可否,但随意重轻。mò jì shì kě fǒu,dàn suí yì zhòng qīng。
虽复建良法,因兹无由行。suī fù jiàn liáng fǎ,yīn zī wú yóu xíng。
念予卧龙底,二年饱躬耕。niàn yǔ wò lóng dǐ,èr nián bǎo gōng gēng。
世故已熟观,见君勿屏营。shì gù yǐ shú guān,jiàn jūn wù píng yíng。
要陈治安策,剀切如贾生。yào chén zhì ān cè,kǎi qiè rú jiǎ shēng。
愿无似扬雄,词赋称西京。yuàn wú shì yáng xióng,cí fù chēng xī jīng。

谢王元才见惠峨嵋山菩萨石

晁公溯

久闻光明山,下有太古雪。jiǔ wén guāng míng shān,xià yǒu tài gǔ xuě。
大冬剧严凝,厚地愈融结。dà dōng jù yán níng,hòu dì yù róng jié。
峥嵘成层冰,千岁终不灭。zhēng róng chéng céng bīng,qiān suì zhōng bù miè。
野翁因斸荒,得此走城阙。yě wēng yīn zhǔ huāng,dé cǐ zǒu chéng quē。
初非人磨砻,真是天剞劂。chū fēi rén mó lóng,zhēn shì tiān jī jué。
形模如圭长,颜色逾玉洁。xíng mó rú guī zhǎng,yán sè yú yù jié。
巨细皆晶荧,表里俱洞澈。jù xì jiē jīng yíng,biǎo lǐ jù dòng chè。
或疑普贤化,谁得昆吾切。huò yí pǔ xián huà,shuí dé kūn wú qiè。
太阳一照曜,神光时发越。tài yáng yī zhào yào,shén guāng shí fā yuè。
诚宜置宴坐,相伴修白业。chéng yí zhì yàn zuò,xiāng bàn xiū bái yè。
可配寒露壶,清泠濯明月。kě pèi hán lù hú,qīng líng zhuó míng yuè。

今岁试士竟置酒起文堂延主司且作诗送之

晁公溯

吾州俗近古,他邦那得如。wú zhōu sú jìn gǔ,tā bāng nà dé rú。
饮食犹俎豆,佣贩皆诗书。yǐn shí yóu zǔ dòu,yōng fàn jiē shī shū。
今年属宾兴,诏下喧里闾。jīn nián shǔ bīn xīng,zhào xià xuān lǐ lǘ。
白袍五千人,崛起塞路衢。bái páo wǔ qiān rén,jué qǐ sāi lù qú。
入门坐试席,正冠曳长裾。rù mén zuò shì xí,zhèng guān yè zhǎng jū。
谈经慕康成,对策拟仲舒。tán jīng mù kāng chéng,duì cè nǐ zhòng shū。
吟诗必二雅,作赋规三都。yín shī bì èr yǎ,zuò fù guī sān dōu。
传闻选主司,考阅须鸿儒。chuán wén xuǎn zhǔ sī,kǎo yuè xū hóng rú。
果然提权衡,未尝谬锱铢。guǒ rán tí quán héng,wèi cháng miù zī zhū。
得者固惊喜,失者亦欢呼。dé zhě gù jīng xǐ,shī zhě yì huān hū。
乡党为叹息,是事盖久无。xiāng dǎng wèi tàn xī,shì shì gài jiǔ wú。
老守蒙此声,增重西南隅。lǎo shǒu méng cǐ shēng,zēng zhòng xī nán yú。
何以为子谢,举觞挽行车。hé yǐ wèi zi xiè,jǔ shāng wǎn xíng chē。
少留尽一醉,归驾且勿驱。shǎo liú jǐn yī zuì,guī jià qiě wù qū。

次韵杨光父见赠

晁公溯

为善惟不足,务德莫如滋。wèi shàn wéi bù zú,wù dé mò rú zī。
古人行此道,名与星斗垂。gǔ rén xíng cǐ dào,míng yǔ xīng dòu chuí。
是邦秃鬓翁,实乃古丑夷。shì bāng tū bìn wēng,shí nǎi gǔ chǒu yí。
区区岂云难,长者能折枝。qū qū qǐ yún nán,zhǎng zhě néng zhé zhī。
上寻声光远,下感风俗衰。shàng xún shēng guāng yuǎn,xià gǎn fēng sú shuāi。
老夫强解事,曲学安所施。lǎo fū qiáng jiě shì,qū xué ān suǒ shī。
不见南海滨,举世谁保持。bù jiàn nán hǎi bīn,jǔ shì shuí bǎo chí。
吾言那可用,乡党笑脱颐。wú yán nà kě yòng,xiāng dǎng xiào tuō yí。
但皆指乔木,故园今在兹。dàn jiē zhǐ qiáo mù,gù yuán jīn zài zī。
乔木诚茂美,叹息将何为。qiáo mù chéng mào měi,tàn xī jiāng hé wèi。

送杜时可归太学

晁公溯

宴安不可怀,百年能几何。yàn ān bù kě huái,bǎi nián néng jǐ hé。
况今五学开,皆以礼为罗。kuàng jīn wǔ xué kāi,jiē yǐ lǐ wèi luó。
既书内舍籍,天门近嵯峨。jì shū nèi shě jí,tiān mén jìn cuó é。
云胡久不归,滞留蜀江沱。yún hú jiǔ bù guī,zhì liú shǔ jiāng tuó。
要须勇一往,行即中十科。yào xū yǒng yī wǎng,xíng jí zhōng shí kē。
君妇定复贤,相敦戒蹉跎。jūn fù dìng fù xián,xiāng dūn jiè cuō tuó。
暂别德曜桉,勿操子犯戈。zàn bié dé yào ān,wù cāo zi fàn gē。
会看此里闾,高车再来过。huì kàn cǐ lǐ lǘ,gāo chē zài lái guò。
路人笑指点,驷马金盘陀。lù rén xiào zhǐ diǎn,sì mǎ jīn pán tuó。
远游那足悲,所得盖已多。yuǎn yóu nà zú bēi,suǒ dé gài yǐ duō。
罢酒当就途,执杯听我歌。bà jiǔ dāng jiù tú,zhí bēi tīng wǒ gē。
司业乃父兄,养材如菁莪。sī yè nǎi fù xiōng,yǎng cái rú jīng é。

宇文叔介逆妇归过通义为置酒远景楼饯之

晁公溯

夜雨洗绿野,平池磨青铜。yè yǔ xǐ lǜ yě,píng chí mó qīng tóng。
共登百尺楼,遂享万里风。gòng dēng bǎi chǐ lóu,suì xiǎng wàn lǐ fēng。
远自木末来,大音中笙镛。yuǎn zì mù mò lái,dà yīn zhōng shēng yōng。
盛夏安得此,正是飞廉慵。shèng xià ān dé cǐ,zhèng shì fēi lián yōng。
为我解炎蒸,举觞谢天公。wèi wǒ jiě yán zhēng,jǔ shāng xiè tiān gōng。
君行亦快哉,轻舟疾归鸿。jūn xíng yì kuài zāi,qīng zhōu jí guī hóng。
闺中当更喜,新凉入房栊。guī zhōng dāng gèng xǐ,xīn liáng rù fáng lóng。
可赓白头吟,写之以丝桐。kě gēng bái tóu yín,xiě zhī yǐ sī tóng。

寄宋嗣宗

晁公溯

蜀江自嶓冢,流恶及丘原。shǔ jiāng zì bō zhǒng,liú è jí qiū yuán。
宁止数斗泥,乃有千丈浑。níng zhǐ shù dòu ní,nǎi yǒu qiān zhàng hún。
帝选高才郎,远来乘輶轩。dì xuǎn gāo cái láng,yuǎn lái chéng yóu xuān。
悽然在川上,会思澄其源。qī rán zài chuān shàng,huì sī chéng qí yuán。
重部今何如,想无风水昏。zhòng bù jīn hé rú,xiǎng wú fēng shuǐ hūn。
激浊使之清,未觉禹功尊。jī zhuó shǐ zhī qīng,wèi jué yǔ gōng zūn。
我戚闾丘生,短衣方服辕。wǒ qī lǘ qiū shēng,duǎn yī fāng fú yuán。
得为经途尉,可致薄夫敦。dé wèi jīng tú wèi,kě zhì báo fū dūn。
何须读刑书,顾欲多平反。hé xū dú xíng shū,gù yù duō píng fǎn。
但令吏不污,信是民无冤。dàn lìng lì bù wū,xìn shì mín wú yuān。

李仁甫和予如字韵诗再用韵寄之

晁公溯

神州久陆沈,遂作蛇豕墟。shén zhōu jiǔ lù shěn,suì zuò shé shǐ xū。
诸公颇愤激,日上平边书。zhū gōng pǒ fèn jī,rì shàng píng biān shū。
览书帝震怒,欲下雷霆诛。lǎn shū dì zhèn nù,yù xià léi tíng zhū。
金城筑三洲,戈船浮五湖。jīn chéng zhù sān zhōu,gē chuán fú wǔ hú。
要令境土复,再似祖宗初。yào lìng jìng tǔ fù,zài shì zǔ zōng chū。
谁其为民言,世独无郇模。shuí qí wèi mín yán,shì dú wú huán mó。
师克非在众,正当戒不虞。shī kè fēi zài zhòng,zhèng dāng jiè bù yú。
讨论惟甲兵,此岂战所须。tǎo lùn wéi jiǎ bīng,cǐ qǐ zhàn suǒ xū。
代思伊尹相,语忆皋陶都。dài sī yī yǐn xiāng,yǔ yì gāo táo dōu。
皮亡毛安附,体肆心自舒。pí wáng máo ān fù,tǐ sì xīn zì shū。
正宜询褐父,难以访绮襦。zhèng yí xún hè fù,nán yǐ fǎng qǐ rú。
君今幸得用,出驾班轮车。jūn jīn xìng dé yòng,chū jià bān lún chē。
为民盍尽言,轩冕真块苏。wèi mín hé jǐn yán,xuān miǎn zhēn kuài sū。
区区但投劾,何贵于为儒。qū qū dàn tóu hé,hé guì yú wèi rú。
春秋置桉上,开卷一轩渠。chūn qiū zhì ān shàng,kāi juǎn yī xuān qú。
傥能遵伯禽,焉在获侨如。tǎng néng zūn bó qín,yān zài huò qiáo rú。

罗仲思送伯父以道帖

晁公溯

我家嵩山翁,平日慕迂叟。wǒ jiā sōng shān wēng,píng rì mù yū sǒu。
斯文到苍史,高节贯白首。sī wén dào cāng shǐ,gāo jié guàn bái shǒu。
至今遗翰墨,古意近科斗。zhì jīn yí hàn mò,gǔ yì jìn kē dòu。
世人规时好,妩媚无不有。shì rén guī shí hǎo,wǔ mèi wú bù yǒu。
宁知虞书浑,或笑夏篆丑。níng zhī yú shū hún,huò xiào xià zhuàn chǒu。
往年君家尊,得此盖以厚。wǎng nián jūn jiā zūn,dé cǐ gài yǐ hòu。
尝从诸父游,于我实世旧。cháng cóng zhū fù yóu,yú wǒ shí shì jiù。
念昔盟可寻,与君期不朽。niàn xī méng kě xún,yǔ jūn qī bù xiǔ。

寄洪雅令孙良臣

晁公溯

志士居世间,要为鹤鸣皋。zhì shì jū shì jiān,yào wèi hè míng gāo。
谁能如羊豕,料拣充豢牢。shuí néng rú yáng shǐ,liào jiǎn chōng huàn láo。
吾邦孙卿子,闭门长蓬蒿。wú bāng sūn qīng zi,bì mén zhǎng péng hāo。
慨然请治剧,不惮簿领劳。kǎi rán qǐng zhì jù,bù dàn bù lǐng láo。
地虽百乘小,名与九顶高。dì suī bǎi chéng xiǎo,míng yǔ jiǔ dǐng gāo。
老翁喜相语,得见今官曹。lǎo wēng xǐ xiāng yǔ,dé jiàn jīn guān cáo。
令行有盗奔,冬暖无儿号。lìng xíng yǒu dào bēn,dōng nuǎn wú ér hào。
君岂求人知,知亦未易遭。jūn qǐ qiú rén zhī,zhī yì wèi yì zāo。
大哉龙伯国,乃欲举六鳌。dà zāi lóng bó guó,nǎi yù jǔ liù áo。
区区毕吏部,竟日把两螯。qū qū bì lì bù,jìng rì bǎ liǎng áo。
且当置是事,痛饮读离骚。qiě dāng zhì shì shì,tòng yǐn dú lí sāo。

谢张待制赴饮

晁公溯

我如沐猴冠,强佩刺史章。wǒ rú mù hóu guān,qiáng pèi cì shǐ zhāng。
傥令入朝班,惊倒鸳鹭行。tǎng lìng rù cháo bān,jīng dào yuān lù xíng。
安敢延贵人,置酒登此堂。ān gǎn yán guì rén,zhì jiǔ dēng cǐ táng。
知公盖超然,轩冕等秕糠。zhī gōng gài chāo rán,xuān miǎn děng bǐ kāng。
但逢臭味同,握手出肺肠。dàn féng chòu wèi tóng,wò shǒu chū fèi cháng。
肯为宣明面,贫贱乃遽忘。kěn wèi xuān míng miàn,pín jiàn nǎi jù wàng。
远从三峡来,欲访五亩桑。yuǎn cóng sān xiá lái,yù fǎng wǔ mǔ sāng。
闻昨去郡时,送者倾城隍。wén zuó qù jùn shí,sòng zhě qīng chéng huáng。
皆言民疾苦,公见必惨伤。jiē yán mín jí kǔ,gōng jiàn bì cǎn shāng。
奏疏每建白,细书亲贴黄。zòu shū měi jiàn bái,xì shū qīn tiē huáng。
岂容廊庙具,而久滞一方。qǐ róng láng miào jù,ér jiǔ zhì yī fāng。
使民济大川,行矣为舟航。shǐ mín jì dà chuān,xíng yǐ wèi zhōu háng。
杖屦可少留,吉日辰甚良。zhàng jù kě shǎo liú,jí rì chén shén liáng。
歌公竹枝词,举我柏叶觞。gē gōng zhú zhī cí,jǔ wǒ bǎi yè shāng。
勿辞饮之釂,不发宽饶狂。wù cí yǐn zhī jiào,bù fā kuān ráo kuáng。
酿以老翁泉,中有班马香。niàng yǐ lǎo wēng quán,zhōng yǒu bān mǎ xiāng。

赠罗仲思仲思今夏来试群士八月予被朝命为别试所考试仲思亦来

晁公溯

子初至我邦,受命蜀行台。zi chū zhì wǒ bāng,shòu mìng shǔ xíng tái。
群士森如林,手自拣条枚。qún shì sēn rú lín,shǒu zì jiǎn tiáo méi。
试席莫敢哗,棘门乃大开。shì xí mò gǎn huā,jí mén nǎi dà kāi。
知是诤臣乡,所出非凡材。zhī shì zhèng chén xiāng,suǒ chū fēi fán cái。
益州外南宫,将遣与计偕。yì zhōu wài nán gōng,jiāng qiǎn yǔ jì xié。
诏书选主司,帝谓汝往哉。zhào shū xuǎn zhǔ sī,dì wèi rǔ wǎng zāi。
深喜与子逢,再持钧石来。shēn xǐ yǔ zi féng,zài chí jūn shí lái。
因得享成事,笑歌杂诙谐。yīn dé xiǎng chéng shì,xiào gē zá huī xié。
秋风吹帽裙,白露入酒杯。qiū fēng chuī mào qún,bái lù rù jiǔ bēi。
饮我玻瓈江,泻子琼瑰怀。yǐn wǒ bō lí jiāng,xiè zi qióng guī huái。
相看语不厌,预忧归驾催。xiāng kàn yǔ bù yàn,yù yōu guī jià cuī。

杨承父与予同在别试所聊戏之奉简

晁公溯

近时文章衰,浅陋亦可怜。jìn shí wén zhāng shuāi,qiǎn lòu yì kě lián。
走趋王公门,书记争翩翩。zǒu qū wáng gōng mén,shū jì zhēng piān piān。
开读令人惭,语吃意莫宣。kāi dú lìng rén cán,yǔ chī yì mò xuān。
今晨忽惊喜,赠我手一编。jīn chén hū jīng xǐ,zèng wǒ shǒu yī biān。
笔端吐虹霓,直上欲干天。bǐ duān tǔ hóng ní,zhí shàng yù gàn tiān。
樊南甲乙中,乃有猗那篇。fán nán jiǎ yǐ zhōng,nǎi yǒu yī nà piān。
如听正始音,复回元祐年。rú tīng zhèng shǐ yīn,fù huí yuán yòu nián。
借问安能尔,气刚得其全。jiè wèn ān néng ěr,qì gāng dé qí quán。
用为良有司,吾实无间然。yòng wèi liáng yǒu sī,wú shí wú jiān rán。
要知取士公,考阅外已传。yào zhī qǔ shì gōng,kǎo yuè wài yǐ chuán。
何由置汉朝,直柄遂当权。hé yóu zhì hàn cháo,zhí bǐng suì dāng quán。
伏阁日论事,不减阳城贤。fú gé rì lùn shì,bù jiǎn yáng chéng xián。

杨周辅来考试刑法同在别闱刚直士也喜为赋此

晁公溯

风俗嗟久衰,所见皆软熟。fēng sú jiē jiǔ shuāi,suǒ jiàn jiē ruǎn shú。
今年客益州,得此一士足。jīn nián kè yì zhōu,dé cǐ yī shì zú。
古来丰镐都,气压瀍涧卜。gǔ lái fēng gǎo dōu,qì yā chán jiàn bo。
岂须和氏璧,自有蓝田玉。qǐ xū hé shì bì,zì yǒu lán tián yù。
琉璃非不佳,炯炯先夺目。liú lí fēi bù jiā,jiǒng jiǒng xiān duó mù。
只堪供把玩,彼脆宁受触。zhǐ kān gōng bǎ wán,bǐ cuì níng shòu chù。
爱君坚重质,坐阅世翻覆。ài jūn jiān zhòng zhì,zuò yuè shì fān fù。
来试法家流,因论廷尉狱。lái shì fǎ jiā liú,yīn lùn tíng wèi yù。
张汤善爰书,专乱汉约束。zhāng tāng shàn yuán shū,zhuān luàn hàn yuē shù。
何尝守律令,正尔舞桎梏。hé cháng shǒu lǜ lìng,zhèng ěr wǔ zhì gù。
若人甚耿介,不待城旦读。ruò rén shén gěng jiè,bù dài chéng dàn dú。
恨我无长风,送君骑鸿鹄。hèn wǒ wú zhǎng fēng,sòng jūn qí hóng gǔ。

题先主庙

晁公溯

天地收霸气,丘原馀閟宫。tiān dì shōu bà qì,qiū yuán yú bì gōng。
野人相指示,旁有若堂封。yě rén xiāng zhǐ shì,páng yǒu ruò táng fēng。
当时大耳儿,甚似隆准公。dāng shí dà ěr ér,shén shì lóng zhǔn gōng。
夫岂忘故都,崎岖巴蜀中。fū qǐ wàng gù dōu,qí qū bā shǔ zhōng。
划然成三分,正尔阨两雄。huà rán chéng sān fēn,zhèng ěr è liǎng xióng。
武侯抱遗恨,秦陇竟莫通。wǔ hóu bào yí hèn,qín lǒng jìng mò tōng。
独怜晋昌明,千载时始逢。dú lián jìn chāng míng,qiān zài shí shǐ féng。
坐看五胡乱,萧条河洛空。zuò kàn wǔ hú luàn,xiāo tiáo hé luò kōng。