古诗词

丙戌元夕

晁公溯

刺史敢云乐,今非耆旧初。cì shǐ gǎn yún lè,jīn fēi qí jiù chū。
香醪秋露薄,膏火晓星疏。xiāng láo qiū lù báo,gāo huǒ xiǎo xīng shū。
岂止君不足,谁能财有馀。qǐ zhǐ jūn bù zú,shuí néng cái yǒu yú。
近闻宽赋敛,明诏议亏除。jìn wén kuān fù liǎn,míng zhào yì kuī chú。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

昼寝

晁公溯

官曹无人吏休沐,杜门谢病车脱轴。guān cáo wú rén lì xiū mù,dù mén xiè bìng chē tuō zhóu。
门前经旬客不至,苔色侵阶春更绿。mén qián jīng xún kè bù zhì,tái sè qīn jiē chūn gèng lǜ。
书堂萧然白日静,黄蜂收声蜜房足。shū táng xiāo rán bái rì jìng,huáng fēng shōu shēng mì fáng zú。
杨花浩荡天无风,檐端三丈朝阳红。yáng huā hào dàng tiān wú fēng,yán duān sān zhàng cháo yáng hóng。
晴薰病眼暖欲醉,卧搔短发如飞蓬。qíng xūn bìng yǎn nuǎn yù zuì,wò sāo duǎn fā rú fēi péng。
枕书睡熟呼不醒,黄粱正饭邯郸翁。zhěn shū shuì shú hū bù xǐng,huáng liáng zhèng fàn hán dān wēng。
不知纷纭梦几许,觉来烟际闻昏钟。bù zhī fēn yún mèng jǐ xǔ,jué lái yān jì wén hūn zhōng。

平都山硖中胜处余思欲一到而不能近得予弟书云今岁仲春尝与外兄孙长文顺流往游焉闻之不胜怅然

晁公溯

沙痕夜涨春流生,微风不起波纹平。shā hén yè zhǎng chūn liú shēng,wēi fēng bù qǐ bō wén píng。
云间眩转失烟树,轻舟直下凫鸥惊。yún jiān xuàn zhuǎn shī yān shù,qīng zhōu zhí xià fú ōu jīng。
橹声欲出含风湾,舟人已指平都山。lǔ shēng yù chū hán fēng wān,zhōu rén yǐ zhǐ píng dōu shān。
仙宫无人锁春日,苍烟漠漠松声寒。xiān gōng wú rén suǒ chūn rì,cāng yān mò mò sōng shēng hán。
谪仙宾天上寥廓,三百年来无此乐。zhé xiān bīn tiān shàng liáo kuò,sān bǎi nián lái wú cǐ lè。
知君此游殆奇绝,硖中山川岂云恶。zhī jūn cǐ yóu dài qí jué,xiá zhōng shān chuān qǐ yún è。
昔年相期欲同往,流落空山阻清赏。xī nián xiāng qī yù tóng wǎng,liú luò kōng shān zǔ qīng shǎng。
兴公虽不见天台,执笔犹能寄遐想。xīng gōng suī bù jiàn tiān tái,zhí bǐ yóu néng jì xiá xiǎng。

恭南道中有感

晁公溯

西风夜惊林,木叶下寒浦。xī fēng yè jīng lín,mù yè xià hán pǔ。
大江未收潦,黄流尚奔注。dà jiāng wèi shōu lǎo,huáng liú shàng bēn zhù。
起看曙光开,忽已暗烟雾。qǐ kàn shǔ guāng kāi,hū yǐ àn yān wù。
霭霭空谷云,冥冥秋江雨。ǎi ǎi kōng gǔ yún,míng míng qiū jiāng yǔ。
昏霾天际山,暝入云间树。hūn mái tiān jì shān,míng rù yún jiān shù。
跳波乱沸白,行旅皆断渡。tiào bō luàn fèi bái,xíng lǚ jiē duàn dù。
况复悲远行,扶疾在道路。kuàng fù bēi yuǎn xíng,fú jí zài dào lù。
严程不可缓,端为斗米误。yán chéng bù kě huǎn,duān wèi dòu mǐ wù。
有田傥可归,破甑谁复顾。yǒu tián tǎng kě guī,pò zèng shuí fù gù。

雨中

晁公溯

冥冥雨脚来,岩谷生暝色。míng míng yǔ jiǎo lái,yán gǔ shēng míng sè。
大江失洲渚,隐起烟雾白。dà jiāng shī zhōu zhǔ,yǐn qǐ yān wù bái。
微茫沙边树,坐觉云气隔。wēi máng shā biān shù,zuò jué yún qì gé。
霖霪已经时,初不见天日。lín yín yǐ jīng shí,chū bù jiàn tiān rì。
城中三尺泥,陌上无辙迹。chéng zhōng sān chǐ ní,mò shàng wú zhé jì。
秋田穫无时,农父相对泣。qiū tián huò wú shí,nóng fù xiāng duì qì。
各言迫军输,督责甚峻急。gè yán pò jūn shū,dū zé shén jùn jí。
今晨忽晴霁,晓日照屋壁。jīn chén hū qíng jì,xiǎo rì zhào wū bì。
吾饥行可疗,庶食明年麦。wú jī xíng kě liáo,shù shí míng nián mài。

凝香堂

晁公溯

讼庭鞠茂草,圜扉生网虫。sòng tíng jū mào cǎo,huán fēi shēng wǎng chóng。
政成胡不乐,酒肴可从容。zhèng chéng hú bù lè,jiǔ yáo kě cóng róng。
人云倡优拙,公在宴寝中。rén yún chàng yōu zhuō,gōng zài yàn qǐn zhōng。
翰墨以自娱,落纸惊游龙。hàn mò yǐ zì yú,luò zhǐ jīng yóu lóng。
壁间三大字,笔画元自工。bì jiān sān dà zì,bǐ huà yuán zì gōng。
焚香日清坐,未觉尘事蒙。fén xiāng rì qīng zuò,wèi jué chén shì méng。
窗虚度清光,帘疏卷秋风。chuāng xū dù qīng guāng,lián shū juǎn qiū fēng。
隐几众山碧,题诗秋叶红。yǐn jǐ zhòng shān bì,tí shī qiū yè hóng。
修篁发清籁,为公奏笙镛。xiū huáng fā qīng lài,wèi gōng zòu shēng yōng。
坐客怃然笑,此兴谁能同。zuò kè wǔ rán xiào,cǐ xīng shuí néng tóng。
但闻太守乐,焉知清静功。dàn wén tài shǒu lè,yān zhī qīng jìng gōng。

有客自关外来颇道边亭暴露之苦时子止兄方趋原上予因感而有作

晁公溯

平凉歃血不濡齿,奚车辚辚临渭水。píng liáng shà xuè bù rú chǐ,xī chē lín lín lín wèi shuǐ。
一丸未及封函关,已复胡歌饮都市。yī wán wèi jí fēng hán guān,yǐ fù hú gē yǐn dōu shì。
近闻移屯集岐下,战声日震长平瓦。jìn wén yí tún jí qí xià,zhàn shēng rì zhèn zhǎng píng wǎ。
两军相持久未决,将军宝帐皆在野。liǎng jūn xiāng chí jiǔ wèi jué,jiāng jūn bǎo zhàng jiē zài yě。
野田秋深风力劲,边云日满青泥岭。yě tián qiū shēn fēng lì jìn,biān yún rì mǎn qīng ní lǐng。
三军雨立甲裳重,诸将露宿旃裘冷。sān jūn yǔ lì jiǎ shang zhòng,zhū jiāng lù sù zhān qiú lěng。
原头霜落黄芦乾,西风猎猎边亭寒。yuán tóu shuāng luò huáng lú qián,xī fēng liè liè biān tíng hán。
从军之乐今有几,仲宣寄诗烦说似。cóng jūn zhī lè jīn yǒu jǐ,zhòng xuān jì shī fán shuō shì。

题赵诚甫养恬轩

晁公溯

本朝流泽长,后世多宗英。běn cháo liú zé zhǎng,hòu shì duō zōng yīng。
故老称先王,往往如咸平。gù lǎo chēng xiān wáng,wǎng wǎng rú xián píng。
及见后来秀,亦皆有典刑。jí jiàn hòu lái xiù,yì jiē yǒu diǎn xíng。
辟疆好清静,虽仕不近名。pì jiāng hǎo qīng jìng,suī shì bù jìn míng。
每笑黄须儿,鞍马勤远征。měi xiào huáng xū ér,ān mǎ qín yuǎn zhēng。
功成不过侯,弹雀良自轻。gōng chéng bù guò hóu,dàn què liáng zì qīng。
养恬一室内,尤见避世情。yǎng tián yī shì nèi,yóu jiàn bì shì qíng。
帝欲睦其族,赐禄恩甚荣。dì yù mù qí zú,cì lù ēn shén róng。
不烦亲指呼,卧护铃下兵。bù fán qīn zhǐ hū,wò hù líng xià bīng。
优游有馀乐,轩窗亦虚明。yōu yóu yǒu yú lè,xuān chuāng yì xū míng。
客来愿置醴,庶无忘穆生。kè lái yuàn zhì lǐ,shù wú wàng mù shēng。

游仙都山

晁公溯

松环楼殿青,江绕石壁流。sōng huán lóu diàn qīng,jiāng rào shí bì liú。
清波天让碧,月照无边秋。qīng bō tiān ràng bì,yuè zhào wú biān qiū。
风景自清好,江山难独游。fēng jǐng zì qīng hǎo,jiāng shān nán dú yóu。
举觞聊一醉,放怀忘百忧。jǔ shāng liáo yī zuì,fàng huái wàng bǎi yōu。

早起

晁公溯

晨烟生远山,空翠蒙馀昏。chén yān shēng yuǎn shān,kōng cuì méng yú hūn。
天容颇不佳,北风凄以寒。tiān róng pǒ bù jiā,běi fēng qī yǐ hán。
醉眠拥败絮,方知有奇温。zuì mián yōng bài xù,fāng zhī yǒu qí wēn。
梦馀忽惊悟,檐有斗鹊喧。mèng yú hū jīng wù,yán yǒu dòu què xuān。

冬暮

晁公溯

风林委黄叶,寒乌噪枯枝。fēng lín wěi huáng yè,hán wū zào kū zhī。
四山失其蔽,惨淡无奇姿。sì shān shī qí bì,cǎn dàn wú qí zī。
是时岁云暮,节物良可悲。shì shí suì yún mù,jié wù liáng kě bēi。
边马嘶北风,塞垣草亦衰。biān mǎ sī běi fēng,sāi yuán cǎo yì shuāi。
传闻西南戍,未敢休王师。chuán wén xī nán shù,wèi gǎn xiū wáng shī。
不辞征行苦,颇念馈饷迟。bù cí zhēng xíng kǔ,pǒ niàn kuì xiǎng chí。
遥怜持戟士,半是五陵儿。yáo lián chí jǐ shì,bàn shì wǔ líng ér。
不知家存亡,辛苦临边陲。bù zhī jiā cún wáng,xīn kǔ lín biān chuí。
日暮裘褐单,谁当寄征衣。rì mù qiú hè dān,shuí dāng jì zhēng yī。

岁晏

晁公溯

岁晏天益寒,短景殊未长。suì yàn tiān yì hán,duǎn jǐng shū wèi zhǎng。
晓日出愈迟,翳翳迷扶桑。xiǎo rì chū yù chí,yì yì mí fú sāng。
微阳不破雾,仿佛光有芒。wēi yáng bù pò wù,fǎng fú guāng yǒu máng。
开门视屋瓦,北风吹朝霜。kāi mén shì wū wǎ,běi fēng chuī cháo shuāng。
起坐拥寒炉,束带指已僵。qǐ zuò yōng hán lú,shù dài zhǐ yǐ jiāng。
灰中见宿火,晶荧无馀光。huī zhōng jiàn sù huǒ,jīng yíng wú yú guāng。
天寒不可出,墐户宜深藏。tiān hán bù kě chū,jìn hù yí shēn cáng。
朝衙不敢后,敛板趋公堂。cháo yá bù gǎn hòu,liǎn bǎn qū gōng táng。
归来日正出,临阶负朝阳。guī lái rì zhèng chū,lín jiē fù cháo yáng。
兹晨暂自适,明朝殊未央。zī chén zàn zì shì,míng cháo shū wèi yāng。

天寒

晁公溯

树头谡谡风声来,木叶已尽吹黄埃。shù tóu sù sù fēng shēng lái,mù yè yǐ jǐn chuī huáng āi。
是时霜飞万瓦白,晓雾欲破晨光开。shì shí shuāng fēi wàn wǎ bái,xiǎo wù yù pò chén guāng kāi。
严天御寒惟酒可,急唤江南鹦鹉杯。yán tiān yù hán wéi jiǔ kě,jí huàn jiāng nán yīng wǔ bēi。
一杯未尽醉色起,红入两颊惊春回。yī bēi wèi jǐn zuì sè qǐ,hóng rù liǎng jiá jīng chūn huí。
惟愁见守不少贷,酒力未解还相催。wéi chóu jiàn shǒu bù shǎo dài,jiǔ lì wèi jiě hái xiāng cuī。
遥瞻浮云蔽北极,故乡何在心悠哉。yáo zhān fú yún bì běi jí,gù xiāng hé zài xīn yōu zāi。
茂陵先帝傥见梦,敢不奏记通天台。mào líng xiān dì tǎng jiàn mèng,gǎn bù zòu jì tōng tiān tái。

子兼行后一日作

晁公溯

平生每临岐,辄作数日恶。píng shēng měi lín qí,zhé zuò shù rì è。
况当暮冬际,尤用感离索。kuàng dāng mù dōng jì,yóu yòng gǎn lí suǒ。
千林已空枝,饥乌晚犹啄。qiān lín yǐ kōng zhī,jī wū wǎn yóu zhuó。
北风殊未已,槭槭卷黄落。běi fēng shū wèi yǐ,qī qī juǎn huáng luò。
想当道里远,窈窕复寻壑。xiǎng dāng dào lǐ yuǎn,yǎo tiǎo fù xún hè。
霜寒清夜驿,月树堕惊鹊。shuāng hán qīng yè yì,yuè shù duò jīng què。
仆夫睡已熟,独坐谁与乐。pū fū shuì yǐ shú,dú zuò shuí yǔ lè。
寄诗往问之,聊以慰寂寞。jì shī wǎng wèn zhī,liáo yǐ wèi jì mò。

冯万州当可以洞庭春色遗王子载盖用安定郡王遗法也子载招予饮为赋之

晁公溯

秋风洞庭波,霜落洲渚出。qiū fēng dòng tíng bō,shuāng luò zhōu zhǔ chū。
黄芦半倾倒,江树无复色。huáng lú bàn qīng dào,jiāng shù wú fù sè。
独馀千木奴,后皇所嘉植。dú yú qiān mù nú,hòu huáng suǒ jiā zhí。
芳辛有馀味,不减玉斝沥。fāng xīn yǒu yú wèi,bù jiǎn yù jiǎ lì。
可令披黄苞,以甘授欢伯。kě lìng pī huáng bāo,yǐ gān shòu huān bó。
酿成无边春,吞此云梦泽。niàng chéng wú biān chūn,tūn cǐ yún mèng zé。
犹持陶家轮,断取李衡宅。yóu chí táo jiā lún,duàn qǔ lǐ héng zhái。
纳之瓮盎中,未觉宇宙窄。nà zhī wèng àng zhōng,wèi jué yǔ zhòu zhǎi。
方当玉腴熟,溜溜糟床滴。fāng dāng yù yú shú,liū liū zāo chuáng dī。
尚带含霜容,未饮香满室。shàng dài hán shuāng róng,wèi yǐn xiāng mǎn shì。
味夺桑落醇,色轻蒲萄碧。wèi duó sāng luò chún,sè qīng pú táo bì。
夷考无前闻,畴能妙仪狄。yí kǎo wú qián wén,chóu néng miào yí dí。
流传自王家,遗法后世得。liú chuán zì wáng jiā,yí fǎ hòu shì dé。
不宜博凉州,时可饷宾客。bù yí bó liáng zhōu,shí kě xiǎng bīn kè。
辍餐茗战罢,持用解水厄。chuò cān míng zhàn bà,chí yòng jiě shuǐ è。

饮兵厨羔羊酒

晁公溯

沙晴草软羔羊肥,玉肪与酒还相宜。shā qíng cǎo ruǎn gāo yáng féi,yù fáng yǔ jiǔ hái xiāng yí。
鸾刀荐味下曲糵,酿久骨醉凝浮脂。luán dāo jiàn wèi xià qū niè,niàng jiǔ gǔ zuì níng fú zhī。
朝来清香发瓮面,起视绿涨微生漪。cháo lái qīng xiāng fā wèng miàn,qǐ shì lǜ zhǎng wēi shēng yī。
入杯无声泻重碧,仅得一醉夫何为。rù bēi wú shēng xiè zhòng bì,jǐn dé yī zuì fū hé wèi。
君不见先王作诰已刺讥,后来为此尤可悲。jūn bù jiàn xiān wáng zuò gào yǐ cì jī,hòu lái wèi cǐ yóu kě bēi。