古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

喜张仲景范与蔡仲见过

晁公溯

昔游房相湖,乃适与子逢。xī yóu fáng xiāng hú,nǎi shì yǔ zi féng。
迨其景将入,不尽湖所穷。dài qí jǐng jiāng rù,bù jǐn hú suǒ qióng。
今子联翩来,二难复相从。jīn zi lián piān lái,èr nán fù xiāng cóng。
散策破莓苔,循池咏芙蓉。sàn cè pò méi tái,xún chí yǒng fú róng。
子勿谓池小,托之儋耳翁。zi wù wèi chí xiǎo,tuō zhī dān ěr wēng。
名重觉景胜,人贤增地雄。míng zhòng jué jǐng shèng,rén xián zēng dì xióng。
老夫实自庆,得为使君公。lǎo fū shí zì qìng,dé wèi shǐ jūn gōng。
饮食玻璃江,日汲水一钟。yǐn shí bō lí jiāng,rì jí shuǐ yī zhōng。
洗我昆仑心,充我云梦胸。xǐ wǒ kūn lún xīn,chōng wǒ yún mèng xiōng。
巾车且少留,乐当与子同。jīn chē qiě shǎo liú,lè dāng yǔ zi tóng。
径幽木阴茂,土腴莲实丰。jìng yōu mù yīn mào,tǔ yú lián shí fēng。
凌波挽碧茎,剪房剥青蓬。líng bō wǎn bì jīng,jiǎn fáng bō qīng péng。
吾兄犹在远,按节临泸戎。wú xiōng yóu zài yuǎn,àn jié lín lú róng。
吾亦思飘然,摄身乘清风。wú yì sī piāo rán,shè shēn chéng qīng fēng。

比与鲜于柬之游池上已而辱三诗见示因次韵

晁公溯

循行修竹林,爱此晚色净。xún xíng xiū zhú lín,ài cǐ wǎn sè jìng。
萧然抱清节,每见敢不敬。xiāo rán bào qīng jié,měi jiàn gǎn bù jìng。
香闻遥风度,阴过微月映。xiāng wén yáo fēng dù,yīn guò wēi yuè yìng。
渭川游未能,吁嗟子方病。wèi chuān yóu wèi néng,xū jiē zi fāng bìng。

比与鲜于柬之游池上已而辱三诗见示因次韵

晁公溯

好风如高人,于世岂求售。hǎo fēng rú gāo rén,yú shì qǐ qiú shòu。
惟予招则来,怏出土囊口。wéi yǔ zhāo zé lái,yàng chū tǔ náng kǒu。
临风弄清泠,笑视月在手。lín fēng nòng qīng líng,xiào shì yuè zài shǒu。
吾州玻璃江,不减蒲萄酒。wú zhōu bō lí jiāng,bù jiǎn pú táo jiǔ。

比与鲜于柬之游池上已而辱三诗见示因次韵

晁公溯

资州有佳儿,贤哉青云器。zī zhōu yǒu jiā ér,xián zāi qīng yún qì。
过我池上游,长啸薄炎炽。guò wǒ chí shàng yóu,zhǎng xiào báo yán chì。
折花爱攲红,堕叶轻拾翠。zhé huā ài qī hóng,duò yè qīng shí cuì。
风流良不凡,可用观子志。fēng liú liáng bù fán,kě yòng guān zi zhì。

承亲戚见过生朝赋此为谢

晁公溯

冠者五六人,驾言款吾门。guān zhě wǔ liù rén,jià yán kuǎn wú mén。
是日射蓬矢,请寿此山樽。shì rì shè péng shǐ,qǐng shòu cǐ shān zūn。
吾方念初生,非止祭特豚。wú fāng niàn chū shēng,fēi zhǐ jì tè tún。
保母亲食我,卜士负且言。bǎo mǔ qīn shí wǒ,bo shì fù qiě yán。
劬劳曾莫报,丧乱乃仅存。qú láo céng mò bào,sàng luàn nǎi jǐn cún。
愧子自远来,戒妇具盘飧。kuì zi zì yuǎn lái,jiè fù jù pán sūn。
草木皆华滋,春事亦婵媛。cǎo mù jiē huá zī,chūn shì yì chán yuàn。
如欲起我衰,豪气薄乾坤。rú yù qǐ wǒ shuāi,háo qì báo qián kūn。
何用酌酒浆,斗柄可手援。hé yòng zhuó jiǔ jiāng,dòu bǐng kě shǒu yuán。

外舅卫尉持节于此作尽心堂时与亲戚会饮今三十年予复与卫尉内外属置酒堂上不减当时喜赋一

晁公溯

卫尉筑此堂,栋宇真杰立。wèi wèi zhù cǐ táng,dòng yǔ zhēn jié lì。
几容五百坐,可饮三千客。jǐ róng wǔ bǎi zuò,kě yǐn sān qiān kè。
府中省文书,堂上会亲戚。fǔ zhōng shěng wén shū,táng shàng huì qīn qī。
金杯浪翻江,铜盘光吐日。jīn bēi làng fān jiāng,tóng pán guāng tǔ rì。
侍女发清歌,华筵美遥夕。shì nǚ fā qīng gē,huá yán měi yáo xī。
当时倏分散,回首遂陈迹。dāng shí shū fēn sàn,huí shǒu suì chén jì。
岂知吾继来,复见少长集。qǐ zhī wú jì lái,fù jiàn shǎo zhǎng jí。
虽诚慰阔绝,得无感畴昔。suī chéng wèi kuò jué,dé wú gǎn chóu xī。
在者皆其孙,乐极悲且泣。zài zhě jiē qí sūn,lè jí bēi qiě qì。
欢娱殆不减,左右或太息。huān yú dài bù jiǎn,zuǒ yòu huò tài xī。
谅曾事卫尉,始壮今发白。liàng céng shì wèi wèi,shǐ zhuàng jīn fā bái。
诸郎各勉旃,宗族期烜赫。zhū láng gè miǎn zhān,zōng zú qī xuǎn hè。

於陵仲子

晁公溯

於陵有仲子,筑室自躬耕。yú líng yǒu zhòng zi,zhù shì zì gōng gēng。
辟纑以为食,不肯从其兄。pì lú yǐ wèi shí,bù kěn cóng qí xiōng。
而况区中士,欲与并飞缨。ér kuàng qū zhōng shì,yù yǔ bìng fēi yīng。
高节固可嘉,由来无复情。gāo jié gù kě jiā,yóu lái wú fù qíng。

桑大夫

晁公溯

汉朝议盐铁,发言实盈庭。hàn cháo yì yán tiě,fā yán shí yíng tíng。
赫赫桑大夫,官高称九卿。hè hè sāng dà fū,guān gāo chēng jiǔ qīng。
方斡山海藏,难以口舌争。fāng wò shān hǎi cáng,nán yǐ kǒu shé zhēng。
力微不自量,可笑茂陵生。lì wēi bù zì liàng,kě xiào mào líng shēng。

群荷

晁公溯

群荷翳清澜,不受明月光。qún hé yì qīng lán,bù shòu míng yuè guāng。
明月每下照,但见露瀼瀼。míng yuè měi xià zhào,dàn jiàn lù ráng ráng。
炯如翠盖中,珠玑烂荧煌。jiǒng rú cuì gài zhōng,zhū jī làn yíng huáng。
我起欲挹之,倾泻入方塘。wǒ qǐ yù yì zhī,qīng xiè rù fāng táng。

秋日

晁公溯

秋日淡无光,晴云闲不行。qiū rì dàn wú guāng,qíng yún xián bù xíng。
空中散白石,仰看天宇明。kōng zhōng sàn bái shí,yǎng kàn tiān yǔ míng。
时闻败叶下,摵摵微风生。shí wén bài yè xià,shè shè wēi fēng shēng。
季月当泛菊,栽培园中英。jì yuè dāng fàn jú,zāi péi yuán zhōng yīng。

幽园

晁公溯

幽园有嘉植,盛夏乃繁阴。yōu yuán yǒu jiā zhí,shèng xià nǎi fán yīn。
竹节见青眼,榴花开赤心。zhú jié jiàn qīng yǎn,liú huā kāi chì xīn。
楼高可遐览,地近无远寻。lóu gāo kě xiá lǎn,dì jìn wú yuǎn xún。
时能卜胜地,于此盍朋簪。shí néng bo shèng dì,yú cǐ hé péng zān。

妻侄师如石同妇见过

晁公溯

古人重生孙,欲为王父尸。gǔ rén zhòng shēng sūn,yù wèi wáng fù shī。
尔姑念尔祖,宰木今风悲。ěr gū niàn ěr zǔ,zǎi mù jīn fēng bēi。
不得见尔生,况当逆妇归。bù dé jiàn ěr shēng,kuàng dāng nì fù guī。
我独贺乃翁,有妇能奉匜。wǒ dú hè nǎi wēng,yǒu fù néng fèng yí。
食上调滑甘,寒暖视其宜。shí shàng diào huá gān,hán nuǎn shì qí yí。
更致大夫食,乃翁喜可知。gèng zhì dà fū shí,nǎi wēng xǐ kě zhī。
还家勤五经,进德要及时。hái jiā qín wǔ jīng,jìn dé yào jí shí。
他年悬旌节,门户增光辉。tā nián xuán jīng jié,mén hù zēng guāng huī。

王元才携家来过有诗见示因简此作

晁公溯

我思见诸姑,正复如父存。wǒ sī jiàn zhū gū,zhèng fù rú fù cún。
诸姑不可见,岂无若子孙。zhū gū bù kě jiàn,qǐ wú ruò zi sūn。
天涯忽尔逢,悲定喜且语。tiān yá hū ěr féng,bēi dìng xǐ qiě yǔ。
惟我之老姑,尔之外王母。wéi wǒ zhī lǎo gū,ěr zhī wài wáng mǔ。
真能似我家,炯然眉宇清。zhēn néng shì wǒ jiā,jiǒng rán méi yǔ qīng。
闲暇幸数来,慰此衰老情。xián xiá xìng shù lái,wèi cǐ shuāi lǎo qíng。
今朝携妇至,儿女亦成行。jīn cháo xié fù zhì,ér nǚ yì chéng xíng。
富贵各勉旃,他时勿相忘。fù guì gè miǎn zhān,tā shí wù xiāng wàng。

六月五日池上

晁公溯

苍然暮色来,初月光尚微。cāng rán mù sè lái,chū yuè guāng shàng wēi。
河汉亦不高,仰看天四垂。hé hàn yì bù gāo,yǎng kàn tiān sì chuí。
众星一何多,粲若天围棋。zhòng xīng yī hé duō,càn ruò tiān wéi qí。
忽惊毛骨清,漙露沾我衣。hū jīng máo gǔ qīng,tuán lù zhān wǒ yī。
放杯折荷花,中有千丈丝。fàng bēi zhé hé huā,zhōng yǒu qiān zhàng sī。
织为芙蓉裳,可作江湖归。zhī wèi fú róng shang,kě zuò jiāng hú guī。

张若虚乃予妻党汤德翁外孙喜其来赋此

晁公溯

我昔见德翁,其人直且温。wǒ xī jiàn dé wēng,qí rén zhí qiě wēn。
共知怀抱清,宜使乡党尊。gòng zhī huái bào qīng,yí shǐ xiāng dǎng zūn。
竟无蒲轮召,遂葬蒿里园。jìng wú pú lún zhào,suì zàng hāo lǐ yuán。
张子极季发,乃是外诸孙。zhāng zi jí jì fā,nǎi shì wài zhū sūn。
谨厚甚似之,好修仍寡言。jǐn hòu shén shì zhī,hǎo xiū réng guǎ yán。
功名在少壮,简编勤讨论。gōng míng zài shǎo zhuàng,jiǎn biān qín tǎo lùn。
剩观书连屋,愿闻策临轩。shèng guān shū lián wū,yuàn wén cè lín xuān。
方起宁氏宅,再兴文纪门。fāng qǐ níng shì zhái,zài xīng wén jì mén。