古诗词

得东南书报乱后东都故居犹存而州北松槚亦无毁者

晁公溯

旄头光垂北风起,胡沙漫漫暗天地。máo tóu guāng chuí běi fēng qǐ,hú shā màn màn àn tiān dì。
翠华清晓巡朔方,咸阳宫殿生荆杞。cuì huá qīng xiǎo xún shuò fāng,xián yáng gōng diàn shēng jīng qǐ。
胡儿解鞍留汉土,凝碧池头日歌舞。hú ér jiě ān liú hàn tǔ,níng bì chí tóu rì gē wǔ。
一朝忽弃洪河南,来归舆图丞相府。yī cháo hū qì hóng hé nán,lái guī yú tú chéng xiāng fǔ。
当初乱离谁料此,南北中分指淮水。dāng chū luàn lí shuí liào cǐ,nán běi zhōng fēn zhǐ huái shuǐ。
天暌地隔十五年,不知中原复何似。tiān kuí dì gé shí wǔ nián,bù zhī zhōng yuán fù hé shì。
至今兵罢关泥开,始有北客中原来。zhì jīn bīng bà guān ní kāi,shǐ yǒu běi kè zhōng yuán lái。
历言王侯故第宅,瓦砾半在高台摧。lì yán wáng hóu gù dì zhái,wǎ lì bàn zài gāo tái cuī。
最怜长杨与宣曲,树木荒凉迷御宿。zuì lián zhǎng yáng yǔ xuān qū,shù mù huāng liáng mí yù sù。
上林苑废花自开,辇路春回草还绿。shàng lín yuàn fèi huā zì kāi,niǎn lù chūn huí cǎo hái lǜ。
宫中千门万户空,兽扉凝尘生网虫。gōng zhōng qiān mén wàn hù kōng,shòu fēi níng chén shēng wǎng chóng。
遗民相对向天泣,耳冷不闻长乐钟。yí mín xiāng duì xiàng tiān qì,ěr lěng bù wén zhǎng lè zhōng。
外城白昼无人行,当道往往狐狸鸣。wài chéng bái zhòu wú rén xíng,dāng dào wǎng wǎng hú lí míng。
天阴日暮闻鬼哭,万家经乱今一存。tiān yīn rì mù wén guǐ kū,wàn jiā jīng luàn jīn yī cún。
呜呼上帝白玉京,繁华扫地令人惊。wū hū shàng dì bái yù jīng,fán huá sǎo dì lìng rén jīng。
此生复识太平象,不及百年终未能。cǐ shēng fù shí tài píng xiàng,bù jí bǎi nián zhōng wèi néng。
世人宁有金石坚,定恐不见全盛年。shì rén níng yǒu jīn shí jiān,dìng kǒng bù jiàn quán shèng nián。
出门恍惚忘南北,故国何在山连天。chū mén huǎng hū wàng nán běi,gù guó hé zài shān lián tiān。
岂意扬雄一区宅,城破萧条尚如昔。qǐ yì yáng xióng yī qū zhái,chéng pò xiāo tiáo shàng rú xī。
闭门风雨长蓬蒿,榱桷多年亦倾侧。bì mén fēng yǔ zhǎng péng hāo,cuī jué duō nián yì qīng cè。
户牖尚带沙场尘,小儿犹学胡笳声。hù yǒu shàng dài shā chǎng chén,xiǎo ér yóu xué hú jiā shēng。
四邻半已易新主,存者无复当时人。sì lín bàn yǐ yì xīn zhǔ,cún zhě wú fù dāng shí rén。
城北凄凉九原路,往往停车不忍去。chéng běi qī liáng jiǔ yuán lù,wǎng wǎng tíng chē bù rěn qù。
幸无樵牧犯松柏,那有鲜卑护置墓。xìng wú qiáo mù fàn sōng bǎi,nà yǒu xiān bēi hù zhì mù。
春风冢木生苍烟,北望拜泣还欣然。chūn fēng zhǒng mù shēng cāng yān,běi wàng bài qì hái xīn rán。
向来艰难谁得免,独我获此真天怜。xiàng lái jiān nán shuí dé miǎn,dú wǒ huò cǐ zhēn tiān lián。
君不见开成相国玉杯第,甘露变兴巢亦毁。jūn bù jiàn kāi chéng xiāng guó yù bēi dì,gān lù biàn xīng cháo yì huǐ。
又不见骊山筑坟葬祖龙,牧儿盗入焚其中。yòu bù jiàn lí shān zhù fén zàng zǔ lóng,mù ér dào rù fén qí zhōng。
儒生虑远无后忧,生居敝庐死山丘。rú shēng lǜ yuǎn wú hòu yōu,shēng jū bì lú sǐ shān qiū。
五世相传盖有道,中无所欲人何求。wǔ shì xiāng chuán gài yǒu dào,zhōng wú suǒ yù rén hé qiú。
迩来天涯倦为客,角巾行卜东归日。ěr lái tiān yá juàn wèi kè,jiǎo jīn xíng bo dōng guī rì。
里中耆旧今已无,忍听邻人更吹笛。lǐ zhōng qí jiù jīn yǐ wú,rěn tīng lín rén gèng chuī dí。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

感事三首

晁公溯

常恐东南驿骑疏,每逢人至问扬都。cháng kǒng dōng nán yì qí shū,měi féng rén zhì wèn yáng dōu。
深知白虏心轻汉,终倚黄旗运在吴。shēn zhī bái lǔ xīn qīng hàn,zhōng yǐ huáng qí yùn zài wú。

送王师厚

晁公溯

宿草丘边手自耘,辍耘过我意良勤。sù cǎo qiū biān shǒu zì yún,chuò yún guò wǒ yì liáng qín。
可怜一语未深接,借问去来何见闻。kě lián yī yǔ wèi shēn jiē,jiè wèn qù lái hé jiàn wén。

送王师厚

晁公溯

季父高名映里闾,复欣千里识名驹。jì fù gāo míng yìng lǐ lǘ,fù xīn qiān lǐ shí míng jū。
当令东海评清誉,他日还如二大夫。dāng lìng dōng hǎi píng qīng yù,tā rì hái rú èr dà fū。

照上人去硖内游吴下十年而归眉宇炯然无复泸濮间气喜作二解赠之

晁公溯

几年持钵下瞿塘,踏遍东南古道场。jǐ nián chí bō xià qú táng,tà biàn dōng nán gǔ dào chǎng。
乡里再来人不识,碧瞳白颊带湖光。xiāng lǐ zài lái rén bù shí,bì tóng bái jiá dài hú guāng。

照上人去硖内游吴下十年而归眉宇炯然无复泸濮间气喜作二解赠之

晁公溯

吴帆却入瞿塘硖,草树连云山四围。wú fān què rù qú táng xiá,cǎo shù lián yún shān sì wéi。
想见同来木上座,怪君何苦复东归。xiǎng jiàn tóng lái mù shàng zuò,guài jūn hé kǔ fù dōng guī。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

食时持钵乞诸邻,不用毗耶遣化身。shí shí chí bō qǐ zhū lín,bù yòng pí yé qiǎn huà shēn。
想见堂中惭此老,法轮未转转饥轮。xiǎng jiàn táng zhōng cán cǐ lǎo,fǎ lún wèi zhuǎn zhuǎn jī lún。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

世界犹如露电身,更于空里聚微尘。shì jiè yóu rú lù diàn shēn,gèng yú kōng lǐ jù wēi chén。
何时麦积崖边路,说法重来要度人。hé shí mài jī yá biān lù,shuō fǎ zhòng lái yào dù rén。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

十年不到吴溪上,闻道禅龛更斩新。shí nián bù dào wú xī shàng,wén dào chán kān gèng zhǎn xīn。
得见山中此松老,后来谁是住庵人。dé jiàn shān zhōng cǐ sōng lǎo,hòu lái shuí shì zhù ān rén。

雨中登披风榭望东山

晁公溯

冈岭逶迤草木低,东山好处我能知。gāng lǐng wēi yí cǎo mù dī,dōng shān hǎo chù wǒ néng zhī。
色浓意远真堪画,须在冥蒙奄霭时。sè nóng yì yuǎn zhēn kān huà,xū zài míng méng yǎn ǎi shí。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

冠剑堂堂仁寿公,昨提金鼓去平戎。guān jiàn táng táng rén shòu gōng,zuó tí jīn gǔ qù píng róng。
惜君不往分一矢,共射佛狸江水中。xī jūn bù wǎng fēn yī shǐ,gòng shè fú lí jiāng shuǐ zhōng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

莫言地近巂昆明,刺史题书笔不停。mò yán dì jìn guī kūn míng,cì shǐ tí shū bǐ bù tíng。
解道澄江净如练,空蒙山水是昭亭。jiě dào chéng jiāng jìng rú liàn,kōng méng shān shuǐ shì zhāo tíng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

子去夔州颇自矜,举杯大叫气凭陵。zi qù kuí zhōu pǒ zì jīn,jǔ bēi dà jiào qì píng líng。
新诗硖内流传满,今有高人王右丞。xīn shī xiá nèi liú chuán mǎn,jīn yǒu gāo rén wáng yòu chéng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

来守剑西三里城,胸中岂止俗尘生。lái shǒu jiàn xī sān lǐ chéng,xiōng zhōng qǐ zhǐ sú chén shēng。
簿书堆案惟思睡,见此魁梧觉眼明。bù shū duī àn wéi sī shuì,jiàn cǐ kuí wú jué yǎn míng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

远景楼高风月清,酒酣要看笔纵横。yuǎn jǐng lóu gāo fēng yuè qīng,jiǔ hān yào kàn bǐ zòng héng。
山川有待君知否,可是东坡赋不成。shān chuān yǒu dài jūn zhī fǒu,kě shì dōng pō fù bù chéng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

众水争流赴硖中,轻舟东下疾飞鸿。zhòng shuǐ zhēng liú fù xiá zhōng,qīng zhōu dōng xià jí fēi hóng。
流金不信人间热,知有长江万里风。liú jīn bù xìn rén jiān rè,zhī yǒu zhǎng jiāng wàn lǐ fēng。