古诗词

尉廨无隙地不能莳花竹之属惟厅事前旧有柳一株予怜其独也增植其七焉暮春之月大有生意可喜为赋此

晁公溯

千林春入花梢红,空庭无树来东风。qiān lín chūn rù huā shāo hóng,kōng tíng wú shù lái dōng fēng。
手栽杨柳三尺许,芳意已在萌芽中。shǒu zāi yáng liǔ sān chǐ xǔ,fāng yì yǐ zài méng yá zhōng。
官居难期十年木,聊尔移根伴幽独。guān jū nán qī shí nián mù,liáo ěr yí gēn bàn yōu dú。
雨催细叶相续生,眉峰为谁出修绿。yǔ cuī xì yè xiāng xù shēng,méi fēng wèi shuí chū xiū lǜ。
君不见美人梦中春日长,翠帘风开卷春光。jūn bù jiàn měi rén mèng zhōng chūn rì zhǎng,cuì lián fēng kāi juǎn chūn guāng。
饥寒病叟宁有此,苍苔破封对作行。jī hán bìng sǒu níng yǒu cǐ,cāng tái pò fēng duì zuò xíng。
游丝飞空日停午,乳燕巢成寂无语。yóu sī fēi kōng rì tíng wǔ,rǔ yàn cháo chéng jì wú yǔ。
柔条作阴未覆庭,影立东风不能舞。róu tiáo zuò yīn wèi fù tíng,yǐng lì dōng fēng bù néng wǔ。
明年我亦未成归,会见袅袅生新枝。míng nián wǒ yì wèi chéng guī,huì jiàn niǎo niǎo shēng xīn zhī。
清阴渐满摇落日,度曲无力弓蛮垂。qīng yīn jiàn mǎn yáo luò rì,dù qū wú lì gōng mán chuí。
人生于世无定著,身与杨花共飘泊。rén shēng yú shì wú dìng zhù,shēn yǔ yáng huā gòng piāo pō。
他年莫忘桓将军,汉南重来看摇落。tā nián mò wàng huán jiāng jūn,hàn nán zhòng lái kàn yáo luò。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

眉州燕游杂咏十首碧澜堂

晁公溯

天地有万籁,中存韶濩音。tiān dì yǒu wàn lài,zhōng cún sháo huò yīn。
斯文未尝废,但见古犹今。sī wén wèi cháng fèi,dàn jiàn gǔ yóu jīn。

眉州燕游杂咏十首碧澜堂

晁公溯

方床客常满,岂止两三人。fāng chuáng kè cháng mǎn,qǐ zhǐ liǎng sān rén。
谁可负之走,长留采白蘋。shuí kě fù zhī zǒu,zhǎng liú cǎi bái píng。

眉州燕游杂咏十首碧澜堂

晁公溯

清阴夏可玩,秀色春可餐。qīng yīn xià kě wán,xiù sè chūn kě cān。
桃李事且置,四时各有观。táo lǐ shì qiě zhì,sì shí gè yǒu guān。

眉州燕游杂咏十首碧澜堂

晁公溯

临池可手揽,何似湘水中。lín chí kě shǒu lǎn,hé shì xiāng shuǐ zhōng。
冥冥望北渚,木末有芙蓉。míng míng wàng běi zhǔ,mù mò yǒu fú róng。

眉州燕游杂咏十首碧澜堂

晁公溯

山川未为远,在此轩楯中。shān chuān wèi wèi yuǎn,zài cǐ xuān dùn zhōng。
我觉千岁近,民今三代同。wǒ jué qiān suì jìn,mín jīn sān dài tóng。

遣愁

晁公溯

白尽汀蘋老,黄雕岸草秋。bái jǐn tīng píng lǎo,huáng diāo àn cǎo qiū。
西风正萧瑟,何处不堪愁。xī fēng zhèng xiāo sè,hé chù bù kān chóu。

偶题怀子兼弟

晁公溯

秋色丹枫畔,愁心白雁边。qiū sè dān fēng pàn,chóu xīn bái yàn biān。
东来又相失,更拟待明年。dōng lái yòu xiāng shī,gèng nǐ dài míng nián。

寻梅花尚未有开者

晁公溯

问讯溪头树,如何殊未春。wèn xùn xī tóu shù,rú hé shū wèi chūn。
亦应心老大,不逐世陈新。yì yīng xīn lǎo dà,bù zhú shì chén xīn。

有感

晁公溯

不见罘罳阙,于今已十春。bù jiàn fú sī quē,yú jīn yǐ shí chūn。
素衣不忍弃,为有洛阳尘。sù yī bù rěn qì,wèi yǒu luò yáng chén。

赠张听声

晁公溯

张子目盲心不盲,吾知胸次有人伦。zhāng zi mù máng xīn bù máng,wú zhī xiōng cì yǒu rén lún。
眼光安用如岩电,白首王戎不识人。yǎn guāng ān yòng rú yán diàn,bái shǒu wáng róng bù shí rén。

赠张听声

晁公溯

论士平生妙入神,是谁无此耳轮囷。lùn shì píng shēng miào rù shén,shì shuí wú cǐ ěr lún qūn。
唤钟作瓮皆堪笑,自是渠侬听不真。huàn zhōng zuò wèng jiē kān xiào,zì shì qú nóng tīng bù zhēn。

十二月八日雪

晁公溯

桃杏颜衰不解红,朝来飞雪舞回风。táo xìng yán shuāi bù jiě hóng,cháo lái fēi xuě wǔ huí fēng。
东风似与加湔拂,病叶枯枝一洗空。dōng fēng shì yǔ jiā jiān fú,bìng yè kū zhī yī xǐ kōng。

登梁山县亭

晁公溯

举觞自起劝西风,吹尽千林木叶红。jǔ shāng zì qǐ quàn xī fēng,chuī jǐn qiān lín mù yè hóng。
遮断前山浑不见,恐妨极目送飞鸿。zhē duàn qián shān hún bù jiàn,kǒng fáng jí mù sòng fēi hóng。

感事三首

晁公溯

中原耆旧老江东,泪洒军前草木风。zhōng yuán qí jiù lǎo jiāng dōng,lèi sǎ jūn qián cǎo mù fēng。
巫峡山高苦霜雪,附书那有北来鸿。wū xiá shān gāo kǔ shuāng xuě,fù shū nà yǒu běi lái hóng。

感事三首

晁公溯

长安摧堞有乌声,草木犹蒙战伐尘。zhǎng ān cuī dié yǒu wū shēng,cǎo mù yóu méng zhàn fá chén。
应念关中不忘汉,至今遗老愿王秦。yīng niàn guān zhōng bù wàng hàn,zhì jīn yí lǎo yuàn wáng qín。