古诗词

尉廨无隙地不能莳花竹之属惟厅事前旧有柳一株予怜其独也增植其七焉暮春之月大有生意可喜为赋此

晁公溯

千林春入花梢红,空庭无树来东风。qiān lín chūn rù huā shāo hóng,kōng tíng wú shù lái dōng fēng。
手栽杨柳三尺许,芳意已在萌芽中。shǒu zāi yáng liǔ sān chǐ xǔ,fāng yì yǐ zài méng yá zhōng。
官居难期十年木,聊尔移根伴幽独。guān jū nán qī shí nián mù,liáo ěr yí gēn bàn yōu dú。
雨催细叶相续生,眉峰为谁出修绿。yǔ cuī xì yè xiāng xù shēng,méi fēng wèi shuí chū xiū lǜ。
君不见美人梦中春日长,翠帘风开卷春光。jūn bù jiàn měi rén mèng zhōng chūn rì zhǎng,cuì lián fēng kāi juǎn chūn guāng。
饥寒病叟宁有此,苍苔破封对作行。jī hán bìng sǒu níng yǒu cǐ,cāng tái pò fēng duì zuò xíng。
游丝飞空日停午,乳燕巢成寂无语。yóu sī fēi kōng rì tíng wǔ,rǔ yàn cháo chéng jì wú yǔ。
柔条作阴未覆庭,影立东风不能舞。róu tiáo zuò yīn wèi fù tíng,yǐng lì dōng fēng bù néng wǔ。
明年我亦未成归,会见袅袅生新枝。míng nián wǒ yì wèi chéng guī,huì jiàn niǎo niǎo shēng xīn zhī。
清阴渐满摇落日,度曲无力弓蛮垂。qīng yīn jiàn mǎn yáo luò rì,dù qū wú lì gōng mán chuí。
人生于世无定著,身与杨花共飘泊。rén shēng yú shì wú dìng zhù,shēn yǔ yáng huā gòng piāo pō。
他年莫忘桓将军,汉南重来看摇落。tā nián mò wàng huán jiāng jūn,hàn nán zhòng lái kàn yáo luò。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

感事三首

晁公溯

常恐东南驿骑疏,每逢人至问扬都。cháng kǒng dōng nán yì qí shū,měi féng rén zhì wèn yáng dōu。
深知白虏心轻汉,终倚黄旗运在吴。shēn zhī bái lǔ xīn qīng hàn,zhōng yǐ huáng qí yùn zài wú。

送王师厚

晁公溯

宿草丘边手自耘,辍耘过我意良勤。sù cǎo qiū biān shǒu zì yún,chuò yún guò wǒ yì liáng qín。
可怜一语未深接,借问去来何见闻。kě lián yī yǔ wèi shēn jiē,jiè wèn qù lái hé jiàn wén。

送王师厚

晁公溯

季父高名映里闾,复欣千里识名驹。jì fù gāo míng yìng lǐ lǘ,fù xīn qiān lǐ shí míng jū。
当令东海评清誉,他日还如二大夫。dāng lìng dōng hǎi píng qīng yù,tā rì hái rú èr dà fū。

照上人去硖内游吴下十年而归眉宇炯然无复泸濮间气喜作二解赠之

晁公溯

几年持钵下瞿塘,踏遍东南古道场。jǐ nián chí bō xià qú táng,tà biàn dōng nán gǔ dào chǎng。
乡里再来人不识,碧瞳白颊带湖光。xiāng lǐ zài lái rén bù shí,bì tóng bái jiá dài hú guāng。

照上人去硖内游吴下十年而归眉宇炯然无复泸濮间气喜作二解赠之

晁公溯

吴帆却入瞿塘硖,草树连云山四围。wú fān què rù qú táng xiá,cǎo shù lián yún shān sì wéi。
想见同来木上座,怪君何苦复东归。xiǎng jiàn tóng lái mù shàng zuò,guài jūn hé kǔ fù dōng guī。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

食时持钵乞诸邻,不用毗耶遣化身。shí shí chí bō qǐ zhū lín,bù yòng pí yé qiǎn huà shēn。
想见堂中惭此老,法轮未转转饥轮。xiǎng jiàn táng zhōng cán cǐ lǎo,fǎ lún wèi zhuǎn zhuǎn jī lún。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

世界犹如露电身,更于空里聚微尘。shì jiè yóu rú lù diàn shēn,gèng yú kōng lǐ jù wēi chén。
何时麦积崖边路,说法重来要度人。hé shí mài jī yá biān lù,shuō fǎ zhòng lái yào dù rén。

近承琮上人问讯甚勤老懒不能作书以偈答之

晁公溯

十年不到吴溪上,闻道禅龛更斩新。shí nián bù dào wú xī shàng,wén dào chán kān gèng zhǎn xīn。
得见山中此松老,后来谁是住庵人。dé jiàn shān zhōng cǐ sōng lǎo,hòu lái shuí shì zhù ān rén。

雨中登披风榭望东山

晁公溯

冈岭逶迤草木低,东山好处我能知。gāng lǐng wēi yí cǎo mù dī,dōng shān hǎo chù wǒ néng zhī。
色浓意远真堪画,须在冥蒙奄霭时。sè nóng yì yuǎn zhēn kān huà,xū zài míng méng yǎn ǎi shí。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

冠剑堂堂仁寿公,昨提金鼓去平戎。guān jiàn táng táng rén shòu gōng,zuó tí jīn gǔ qù píng róng。
惜君不往分一矢,共射佛狸江水中。xī jūn bù wǎng fēn yī shǐ,gòng shè fú lí jiāng shuǐ zhōng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

莫言地近巂昆明,刺史题书笔不停。mò yán dì jìn guī kūn míng,cì shǐ tí shū bǐ bù tíng。
解道澄江净如练,空蒙山水是昭亭。jiě dào chéng jiāng jìng rú liàn,kōng méng shān shuǐ shì zhāo tíng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

子去夔州颇自矜,举杯大叫气凭陵。zi qù kuí zhōu pǒ zì jīn,jǔ bēi dà jiào qì píng líng。
新诗硖内流传满,今有高人王右丞。xīn shī xiá nèi liú chuán mǎn,jīn yǒu gāo rén wáng yòu chéng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

来守剑西三里城,胸中岂止俗尘生。lái shǒu jiàn xī sān lǐ chéng,xiōng zhōng qǐ zhǐ sú chén shēng。
簿书堆案惟思睡,见此魁梧觉眼明。bù shū duī àn wéi sī shuì,jiàn cǐ kuí wú jué yǎn míng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

远景楼高风月清,酒酣要看笔纵横。yuǎn jǐng lóu gāo fēng yuè qīng,jiǔ hān yào kàn bǐ zòng héng。
山川有待君知否,可是东坡赋不成。shān chuān yǒu dài jūn zhī fǒu,kě shì dōng pō fù bù chéng。

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

众水争流赴硖中,轻舟东下疾飞鸿。zhòng shuǐ zhēng liú fù xiá zhōng,qīng zhōu dōng xià jí fēi hóng。
流金不信人间热,知有长江万里风。liú jīn bù xìn rén jiān rè,zhī yǒu zhǎng jiāng wàn lǐ fēng。