古诗词

雨晴

晁公溯

西风送残雨,吹尽檐际滴。xī fēng sòng cán yǔ,chuī jǐn yán jì dī。
稍稍江流清,湛此千顷碧。shāo shāo jiāng liú qīng,zhàn cǐ qiān qǐng bì。
云收天倚盖,山静月衔壁。yún shōu tiān yǐ gài,shān jìng yuè xián bì。
秋容日夕佳,真欲慰北客。qiū róng rì xī jiā,zhēn yù wèi běi kè。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

中岩长老子文送罗汉松

晁公溯

驻车凌云山,虽在官府中。zhù chē líng yún shān,suī zài guān fǔ zhōng。
平生著幽禅,意与方袍同。píng shēng zhù yōu chán,yì yǔ fāng páo tóng。
已杖菩萨竹,更来罗汉松。yǐ zhàng pú sà zhú,gèng lái luó hàn sōng。
天姿特高洁,厚叶非蒙茸。tiān zī tè gāo jié,hòu yè fēi méng rōng。
铜柯既夭矫,玉薤仍青葱。tóng kē jì yāo jiǎo,yù xiè réng qīng cōng。
上有五百士,下笑十八公。shàng yǒu wǔ bǎi shì,xià xiào shí bā gōng。
皆披阇黎衣,如坐浮屠宫。jiē pī dū lí yī,rú zuò fú tú gōng。
勿谓默不语,说法声摩空。wù wèi mò bù yǔ,shuō fǎ shēng mó kōng。

刘文潜来

晁公溯

虚亭布雨润,高林来风声。xū tíng bù yǔ rùn,gāo lín lái fēng shēng。
之子适过我,气与秋争清。zhī zi shì guò wǒ,qì yǔ qiū zhēng qīng。
胸次冰壶寒,舌端河汉倾。xiōng cì bīng hú hán,shé duān hé hàn qīng。
仰摩玉宇苍,真是金天晶。yǎng mó yù yǔ cāng,zhēn shì jīn tiān jīng。
使我簿书中,无复俗氛生。shǐ wǒ bù shū zhōng,wú fù sú fēn shēng。
惜哉不可留,膏车明遂行。xī zāi bù kě liú,gāo chē míng suì xíng。

与李绍祖刘文潜饮酒

晁公溯

刘子我所敬,未尝言嗫嚅。liú zi wǒ suǒ jìng,wèi cháng yán niè rú。
李子我所畏,气豪才有馀。lǐ zi wǒ suǒ wèi,qì háo cái yǒu yú。
自昔得二子,重之比璠玙。zì xī dé èr zi,zhòng zhī bǐ fán yú。
喜今至是邦,乃与二子俱。xǐ jīn zhì shì bāng,nǎi yǔ èr zi jù。
刘子忽告行,具舟下东吴。liú zi hū gào xíng,jù zhōu xià dōng wú。
念欲相挽留,佐我治文书。niàn yù xiāng wǎn liú,zuǒ wǒ zhì wén shū。
天台望其来,交章满公车。tiān tái wàng qí lái,jiāo zhāng mǎn gōng chē。
李子复继往,刺史亲题舆。lǐ zi fù jì wǎng,cì shǐ qīn tí yú。
似云日延伫,正此州家须。shì yún rì yán zhù,zhèng cǐ zhōu jiā xū。
二子古益友,终岁可与居。èr zi gǔ yì yǒu,zhōng suì kě yǔ jū。
一朝舍我去,别泪湿襟裾。yī cháo shě wǒ qù,bié lèi shī jīn jū。

观画

晁公溯

菰蒲攲倒洲渚生,江流茫茫亦清平。gū pú qī dào zhōu zhǔ shēng,jiāng liú máng máng yì qīng píng。
小舟击汰如有声,入眼初觉非丹青。xiǎo zhōu jī tài rú yǒu shēng,rù yǎn chū jué fēi dān qīng。
便欲从之载酒行,忽怪四壁风涛惊。biàn yù cóng zhī zài jiǔ xíng,hū guài sì bì fēng tāo jīng。

鲜于大任自吴下来比与之饮大任自取毗陵惠山泉酌之色清而味胜蜀无有也喜赋诗

晁公溯

君从毗陵来,载酒与偕行。jūn cóng pí líng lái,zài jiǔ yǔ xié xíng。
酿以陆子泉,可使伧父惊。niàng yǐ lù zi quán,kě shǐ cāng fù jīng。
香味橄榄严,颜色蒲萄清。xiāng wèi gǎn lǎn yán,yán sè pú táo qīng。
得非续玉浆,无乃挹金茎。dé fēi xù yù jiāng,wú nǎi yì jīn jīng。
固应压白堕,亦未数乌程。gù yīng yā bái duò,yì wèi shù wū chéng。
老夫家巴蜀,华发思南烹。lǎo fū jiā bā shǔ,huá fā sī nán pēng。
饮此惟恐尽,酌之且徐倾。yǐn cǐ wéi kǒng jǐn,zhuó zhī qiě xú qīng。
君如建吴樯,再见毗陵城。jūn rú jiàn wú qiáng,zài jiàn pí líng chéng。
相烦送一车,救我枯肠鸣。xiāng fán sòng yī chē,jiù wǒ kū cháng míng。

喜邵孟清见过

晁公溯

尔居泰定山,岂减独乐园。ěr jū tài dìng shān,qǐ jiǎn dú lè yuán。
但恨山中翁,奄忽归九原。dàn hèn shān zhōng wēng,yǎn hū guī jiǔ yuán。
我来不及识,风流被后昆。wǒ lái bù jí shí,fēng liú bèi hòu kūn。
见尔眉骨似,惊嗟翁尚存。jiàn ěr méi gǔ shì,jīng jiē wēng shàng cún。
借问昔手植,今应茂墙藩。jiè wèn xī shǒu zhí,jīn yīng mào qiáng fān。
高松垂雨鬣,大竹引霜根。gāo sōng chuí yǔ liè,dà zhú yǐn shuāng gēn。
种木在闾里,种德在子孙。zhǒng mù zài lǘ lǐ,zhǒng dé zài zi sūn。
家有三绝编,德乃一代尊。jiā yǒu sān jué biān,dé nǎi yī dài zūn。
闭门勤读此,勿使绝微言。bì mén qín dú cǐ,wù shǐ jué wēi yán。

寄郭信可时假守忠州

晁公溯

君家老阿舒,抗论王公前。jūn jiā lǎo ā shū,kàng lùn wáng gōng qián。
盍不托清静,著书如子玄。hé bù tuō qīng jìng,zhù shū rú zi xuán。
爱君识此意,坐脱世纠缠。ài jūn shí cǐ yì,zuò tuō shì jiū chán。
不复眉炙狂,惟应口谈天。bù fù méi zhì kuáng,wéi yīng kǒu tán tiān。
近假刺史节,名高黄颍川。jìn jiǎ cì shǐ jié,míng gāo huáng yǐng chuān。
无为渠自化,多事岂所便。wú wèi qú zì huà,duō shì qǐ suǒ biàn。
只今鸣玉溪,百尺来飞泉。zhǐ jīn míng yù xī,bǎi chǐ lái fēi quán。
秋风木叶下,想见清潺湲。qiū fēng mù yè xià,xiǎng jiàn qīng chán yuán。
凉波纳华月,洗此白璧圆。liáng bō nà huá yuè,xǐ cǐ bái bì yuán。
借问掾曹内,得无从事贤。jiè wèn yuàn cáo nèi,dé wú cóng shì xián。
赏音不易逢,胜景那可捐。shǎng yīn bù yì féng,shèng jǐng nà kě juān。
愿因东辕使,寄我南楼篇。yuàn yīn dōng yuán shǐ,jì wǒ nán lóu piān。

远望

晁公溯

山近色未佳,山远看始好。shān jìn sè wèi jiā,shān yuǎn kàn shǐ hǎo。
我居巴硖内,所向苦奔峭。wǒ jū bā xiá nèi,suǒ xiàng kǔ bēn qiào。
清晨望西南,忽尽牂牁徼。qīng chén wàng xī nán,hū jǐn zāng kē jiǎo。
时于苍茫外,寸岫出林表。shí yú cāng máng wài,cùn xiù chū lín biǎo。
云来翳遥碧,眇眇没飞鸟。yún lái yì yáo bì,miǎo miǎo méi fēi niǎo。
方知胜绝处,略已领其要。fāng zhī shèng jué chù,lüè yǐ lǐng qí yào。
何必亲跻攀,辛勤事幽讨。hé bì qīn jī pān,xīn qín shì yōu tǎo。
平生谢康乐,往来永嘉道。píng shēng xiè kāng lè,wǎng lái yǒng jiā dào。
此意当未知,蹑屐空至老。cǐ yì dāng wèi zhī,niè jī kōng zhì lǎo。

过陈行之饮

晁公溯

陈郎见我江阳城,自起唤妇亲庖烹。chén láng jiàn wǒ jiāng yáng chéng,zì qǐ huàn fù qīn páo pēng。
殷勤纤手为袒割,始饮一杯和且平。yīn qín xiān shǒu wèi tǎn gē,shǐ yǐn yī bēi hé qiě píng。
一杯已尽催进酒,平头奴子皆传声。yī bēi yǐ jǐn cuī jìn jiǔ,píng tóu nú zi jiē chuán shēng。
几州春色入此盎,陈郎调酒如调羹。jǐ zhōu chūn sè rù cǐ àng,chén láng diào jiǔ rú diào gēng。
我家东床有孙子,亦得从容陪燕喜。wǒ jiā dōng chuáng yǒu sūn zi,yì dé cóng róng péi yàn xǐ。
门前有客不速来,笑说今朝动食指。mén qián yǒu kè bù sù lái,xiào shuō jīn cháo dòng shí zhǐ。
陶然胸次吞渭泾,入口岂知醨与醇。táo rán xiōng cì tūn wèi jīng,rù kǒu qǐ zhī lí yǔ chún。
从兹剩致百家酒,更可作意呼真真。cóng zī shèng zhì bǎi jiā jiǔ,gèng kě zuò yì hū zhēn zhēn。

陈行之二年三至宁江尝有游吴之兴而尚不果

晁公溯

君如历块马,万里当霜蹄。jūn rú lì kuài mǎ,wàn lǐ dāng shuāng tí。
今为绕枝鹊,终夕未安栖。jīn wèi rào zhī què,zhōng xī wèi ān qī。
二年三见过,每至醉似泥。èr nián sān jiàn guò,měi zhì zuì shì ní。
我贫觞豆薄,饭豆兼羹藜。wǒ pín shāng dòu báo,fàn dòu jiān gēng lí。
汲碧云雨硖,撷青风露畦。jí bì yún yǔ xiá,xié qīng fēng lù qí。
焉能效季伦,咄嗟办䓑荠。yān néng xiào jì lún,duō jiē bàn píng jì。
君妇工烹调,刀几劳柔荑。jūn fù gōng pēng diào,dāo jǐ láo róu tí。
昔尝留我饭,鲜腴出中闺。xī cháng liú wǒ fàn,xiān yú chū zhōng guī。
慎勿笑粢粝,平生把锄犁。shèn wù xiào zī lì,píng shēng bǎ chú lí。
朝来忽告别,复指巴渝西。cháo lái hū gào bié,fù zhǐ bā yú xī。
借问王内史,何时游会稽。jiè wèn wáng nèi shǐ,hé shí yóu huì jī。

谢曾子长分饷临江军黄雀

晁公溯

远游旅食荒山里,竹鼠山鸡污刀几。yuǎn yóu lǚ shí huāng shān lǐ,zhú shǔ shān jī wū dāo jǐ。
鸣鞭走送来扣门,眼明忽见衔环子。míng biān zǒu sòng lái kòu mén,yǎn míng hū jiàn xián huán zi。
江南今秋禾黍熟,场间啄穗惊不起。jiāng nán jīn qiū hé shǔ shú,chǎng jiān zhuó suì jīng bù qǐ。
正缘一饱堕网罗,包裹头颅行万里。zhèng yuán yī bǎo duò wǎng luó,bāo guǒ tóu lú xíng wàn lǐ。
登盘始欣不负腹,下箸未及先染指。dēng pán shǐ xīn bù fù fù,xià zhù wèi jí xiān rǎn zhǐ。
略须沃酒助甘腴,更觉披绵愈丰美。lüè xū wò jiǔ zhù gān yú,gèng jué pī mián yù fēng měi。
使我转忆江湖乡,水珍海错那可忘。shǐ wǒ zhuǎn yì jiāng hú xiāng,shuǐ zhēn hǎi cuò nà kě wàng。
十年不见尚能说,楚人未数鲤与鲂。shí nián bù jiàn shàng néng shuō,chǔ rén wèi shù lǐ yǔ fáng。
蛤蜊含浆自有味,蟹螯斫雪仍无肠。há lí hán jiāng zì yǒu wèi,xiè áo zhuó xuě réng wú cháng。
红螺为酱胜食肉,白?作炙如截肪。hóng luó wèi jiàng shèng shí ròu,bái zuò zhì rú jié fáng。
江瑶石首最贵者,千金一枚谁得尝。jiāng yáo shí shǒu zuì guì zhě,qiān jīn yī méi shuí dé cháng。
但愿浮家老吴越,此生不愿尚书郎。dàn yuàn fú jiā lǎo wú yuè,cǐ shēng bù yuàn shàng shū láng。

入硖行

晁公溯

吾家文物如崔公,向来世学工雕龙。wú jiā wén wù rú cuī gōng,xiàng lái shì xué gōng diāo lóng。
侧理固尝收会稽,陶泓不独称洪农。cè lǐ gù cháng shōu huì jī,táo hóng bù dú chēng hóng nóng。
徂徕取煤如点漆,宣城束颖能藏锋。cú lái qǔ méi rú diǎn qī,xuān chéng shù yǐng néng cáng fēng。
焉知于今一秃翁,四宝委弃文房空。yān zhī yú jīn yī tū wēng,sì bǎo wěi qì wén fáng kōng。
近时稍稍复寻访,嗜好亦须随土风。jìn shí shāo shāo fù xún fǎng,shì hǎo yì xū suí tǔ fēng。
磁洞疏波凿山骨,沙陇剔薮求毛宗。cí dòng shū bō záo shān gǔ,shā lǒng tī sǒu qiú máo zōng。
昌溪万碓捣白楮,涪江千炬焚椅桐。chāng xī wàn duì dǎo bái chǔ,fú jiāng qiān jù fén yǐ tóng。
不须更问在何记,已作僰叟从巴童。bù xū gèng wèn zài hé jì,yǐ zuò bó sǒu cóng bā tóng。
但看所有乃如此,亦足验我良羁穷。dàn kàn suǒ yǒu nǎi rú cǐ,yì zú yàn wǒ liáng jī qióng。
君不见昔年平御史,初得巨璞三硖中。jūn bù jiàn xī nián píng yù shǐ,chū dé jù pú sān xiá zhōng。
少陵酸寒真可笑,欲使起草明光宫。shǎo líng suān hán zhēn kě xiào,yù shǐ qǐ cǎo míng guāng gōng。

宁江侨人刘生徽宗时以画供奉翰林中近过元汝功见其画甚多皆刘生笔也

晁公溯

刘生待诏蓬莱宫,和铅舐墨称良工。liú shēng dài zhào péng lái gōng,hé qiān shì mò chēng liáng gōng。
自从八骏狩西极,万里流落巴山中。zì cóng bā jùn shòu xī jí,wàn lǐ liú luò bā shān zhōng。
老来摹写益神妙,指麾草木回春风。lǎo lái mó xiě yì shén miào,zhǐ huī cǎo mù huí chūn fēng。
时将一幅换斗米,千金旧价无由逢。shí jiāng yī fú huàn dòu mǐ,qiān jīn jiù jià wú yóu féng。
漫郎手筑江上宅,水鸟山麋森满壁。màn láng shǒu zhù jiāng shàng zhái,shuǐ niǎo shān mí sēn mǎn bì。
问君致此何其多,答云嗜好今成癖。wèn jūn zhì cǐ hé qí duō,dá yún shì hǎo jīn chéng pǐ。
野人未尝完裤襦,安得绢素充我娱。yě rén wèi cháng wán kù rú,ān dé juàn sù chōng wǒ yú。
孰知世间皆画囿,北尽汧泷南衡庐。shú zhī shì jiān jiē huà yòu,běi jǐn qiān lóng nán héng lú。
平生长啸桓将军,客持寒具辄怒嗔。píng shēng zhǎng xiào huán jiāng jūn,kè chí hán jù zhé nù chēn。
细看粉绘托形似,岂若海岱开精神。xì kàn fěn huì tuō xíng shì,qǐ ruò hǎi dài kāi jīng shén。
我今丘壑随所向,崖谷波涛入图障。wǒ jīn qiū hè suí suǒ xiàng,yá gǔ bō tāo rù tú zhàng。
云罗雾縠虽可怜,幻化纷纷徒自诳。yún luó wù hú suī kě lián,huàn huà fēn fēn tú zì kuáng。
请君闲暇来相从,翩然共跨高飞鸿。qǐng jūn xián xiá lái xiāng cóng,piān rán gòng kuà gāo fēi hóng。
当使真形识五岳,老眼一洗丹青空。dāng shǐ zhēn xíng shí wǔ yuè,lǎo yǎn yī xǐ dān qīng kōng。

曾夔州座右山水图

晁公溯

华堂左右皆山川,登堂一见心茫然。huá táng zuǒ yòu jiē shān chuān,dēng táng yī jiàn xīn máng rán。
松林忽在素壁上,几杖却对阴崖前。sōng lín hū zài sù bì shàng,jǐ zhàng què duì yīn yá qián。
百年老树横高枝,正当太古阴云垂。bǎi nián lǎo shù héng gāo zhī,zhèng dāng tài gǔ yīn yún chuí。
近前细看才拱把,生气凛凛如十围。jìn qián xì kàn cái gǒng bǎ,shēng qì lǐn lǐn rú shí wéi。
尚想昔年初下笔,指顾江山生咫尺。shàng xiǎng xī nián chū xià bǐ,zhǐ gù jiāng shān shēng zhǐ chǐ。
梁栋已受长风吹,衣裘若溅洪涛湿。liáng dòng yǐ shòu zhǎng fēng chuī,yī qiú ruò jiàn hóng tāo shī。
回山倒海不作难,此意谁能传笔端。huí shān dào hǎi bù zuò nán,cǐ yì shuí néng chuán bǐ duān。
李成骨朽道宁死,况复郑虔杨契丹。lǐ chéng gǔ xiǔ dào níng sǐ,kuàng fù zhèng qián yáng qì dān。
吾知此图未易逢,颇思摹写置座中。wú zhī cǐ tú wèi yì féng,pǒ sī mó xiě zhì zuò zhōng。
鹅溪生绡不难致,只恐今世无良工。é xī shēng xiāo bù nán zhì,zhǐ kǒng jīn shì wú liáng gōng。

鲜于大任自东南归唐安遗予张安国所作水调歌墨本一轴且云明年复往吴下喜简作此

晁公溯

去蜀游东吴,举头望赤霄。qù shǔ yóu dōng wú,jǔ tóu wàng chì xiāo。
君之门九重,觚棱郁岧峣。jūn zhī mén jiǔ zhòng,gū léng yù tiáo yáo。
是中盛文物,簪笔立汉朝。shì zhōng shèng wén wù,zān bǐ lì hàn cháo。
规摹觉地雄,气象知天高。guī mó jué dì xióng,qì xiàng zhī tiān gāo。
计其所从客,皆是夔与皋。jì qí suǒ cóng kè,jiē shì kuí yǔ gāo。
平生闻张公,磊落一世豪。píng shēng wén zhāng gōng,lěi luò yī shì háo。
示我水调歌,奴仆可命骚。shì wǒ shuǐ diào gē,nú pū kě mìng sāo。
尚想挥翰时,淋漓宫锦袍。shàng xiǎng huī hàn shí,lín lí gōng jǐn páo。
问子何归来,远指万里桥。wèn zi hé guī lái,yuǎn zhǐ wàn lǐ qiáo。
答云怀乔木,聊复访衡茅。dá yún huái qiáo mù,liáo fù fǎng héng máo。
未嗟功名忤,非惮道路劳。wèi jiē gōng míng wǔ,fēi dàn dào lù láo。
不见廊庙具,乃对簿领曹。bù jiàn láng miào jù,nǎi duì bù lǐng cáo。
明年买扁舟,鼓枻出下牢。míng nián mǎi biǎn zhōu,gǔ yì chū xià láo。
西府有故人,亦应遣弓招。xī fǔ yǒu gù rén,yì yīng qiǎn gōng zhāo。