古诗词

雨晴

晁公溯

西风送残雨,吹尽檐际滴。xī fēng sòng cán yǔ,chuī jǐn yán jì dī。
稍稍江流清,湛此千顷碧。shāo shāo jiāng liú qīng,zhàn cǐ qiān qǐng bì。
云收天倚盖,山静月衔壁。yún shōu tiān yǐ gài,shān jìng yuè xián bì。
秋容日夕佳,真欲慰北客。qiū róng rì xī jiā,zhēn yù wèi běi kè。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

题先主庙

晁公溯

天地收霸气,丘原馀閟宫。tiān dì shōu bà qì,qiū yuán yú bì gōng。
野人相指示,旁有若堂封。yě rén xiāng zhǐ shì,páng yǒu ruò táng fēng。
当时大耳儿,甚似隆准公。dāng shí dà ěr ér,shén shì lóng zhǔn gōng。
夫岂忘故都,崎岖巴蜀中。fū qǐ wàng gù dōu,qí qū bā shǔ zhōng。
划然成三分,正尔阨两雄。huà rán chéng sān fēn,zhèng ěr è liǎng xióng。
武侯抱遗恨,秦陇竟莫通。wǔ hóu bào yí hèn,qín lǒng jìng mò tōng。
独怜晋昌明,千载时始逢。dú lián jìn chāng míng,qiān zài shí shǐ féng。
坐看五胡乱,萧条河洛空。zuò kàn wǔ hú luàn,xiāo tiáo hé luò kōng。

师永锡馈鹿

晁公溯

麋鹿爱丰草,群行鸣呦呦。mí lù ài fēng cǎo,qún xíng míng yōu yōu。
自谓山林逃,可免刀几忧。zì wèi shān lín táo,kě miǎn dāo jǐ yōu。
于人亦何事,之死盖有由。yú rén yì hé shì,zhī sǐ gài yǒu yóu。
所入谅不深,竟为罗网求。suǒ rù liàng bù shēn,jìng wèi luó wǎng qiú。
所以安期生,高举昆仑丘。suǒ yǐ ān qī shēng,gāo jǔ kūn lún qiū。
辍食为叹息,吾其将远游。chuò shí wèi tàn xī,wú qí jiāng yuǎn yóu。

乡人欲开旧江相勉以诗

晁公溯

乡人填然来,亦有双眉厖。xiāng rén tián rán lái,yì yǒu shuāng méi páng。
欢言我东堤,夏潦所桩撞。huān yán wǒ dōng dī,xià lǎo suǒ zhuāng zhuàng。
旧时水流处,沙砾可手扛。jiù shí shuǐ liú chù,shā lì kě shǒu káng。
请开百步洪,障以千石矼。qǐng kāi bǎi bù hóng,zhàng yǐ qiān shí gāng。
不令近城郭,庶即回涛泷。bù lìng jìn chéng guō,shù jí huí tāo lóng。
坐闻南堰民,籍籍口语咙。zuò wén nán yàn mín,jí jí kǒu yǔ lóng。
深忧堰或坏,他日病此邦。shēn yōu yàn huò huài,tā rì bìng cǐ bāng。
二论坚相持,谁者肯屈降。èr lùn jiān xiāng chí,shuí zhě kěn qū jiàng。
老夫莫能决,君其问语江。lǎo fū mò néng jué,jūn qí wèn yǔ jiāng。

诏除虚额钱计庭遣简州通判王和叟再至谓考实未然也人日赠和叟一首

晁公溯

天王念远民,哀此西南隅。tiān wáng niàn yuǎn mín,āi cǐ xī nán yú。
主者按其籍,取之尽锱铢。zhǔ zhě àn qí jí,qǔ zhī jǐn zī zhū。
扫地皆赤立,名独存版图。sǎo dì jiē chì lì,míng dú cún bǎn tú。
竭泽傥未已,来年恐无鱼。jié zé tǎng wèi yǐ,lái nián kǒng wú yú。
明诏甚宽大,宿负当蠲除。míng zhào shén kuān dà,sù fù dāng juān chú。
主者惨不乐,何以充挽输。zhǔ zhě cǎn bù lè,hé yǐ chōng wǎn shū。
刺史讵可信,殆将有为无。cì shǐ jù kě xìn,dài jiāng yǒu wèi wú。
遣官视故府,姑往考簿书。qiǎn guān shì gù fǔ,gū wǎng kǎo bù shū。
簿书亦难凭,缘绝或欺予。bù shū yì nán píng,yuán jué huò qī yǔ。
不如持明诏,却还桑大夫。bù rú chí míng zhào,què hái sāng dà fū。
跋涉君徒劳,两驾泥轼车。bá shè jūn tú láo,liǎng jià ní shì chē。
所幸得一欢,莫辞留斯须。suǒ xìng dé yī huān,mò cí liú sī xū。
今晨属挑菜,啖我园中蔬。jīn chén shǔ tiāo cài,dàn wǒ yuán zhōng shū。
蔬食君莫笑,郡县诚空虚。shū shí jūn mò xiào,jùn xiàn chéng kōng xū。

予长女归叔尚偕往江津作诗送之

晁公溯

薛郎吾娇客,昨肯过彭濮。xuē láng wú jiāo kè,zuó kěn guò péng pú。
相从虽云久,一岁如转烛。xiāng cóng suī yún jiǔ,yī suì rú zhuǎn zhú。
外堂忽有请,归驾行当促。wài táng hū yǒu qǐng,guī jià xíng dāng cù。
自称先君子,嗣以病家督。zì chēng xiān jūn zi,sì yǐ bìng jiā dū。
焉能主烝尝,我祭则受福。yān néng zhǔ zhēng cháng,wǒ jì zé shòu fú。
吾诚爱吾女,抚视长不足。wú chéng ài wú nǚ,fǔ shì zhǎng bù zú。
人皆念其子,此事非我独。rén jiē niàn qí zi,cǐ shì fēi wǒ dú。
敢欺泉下友,已拱宰上木。gǎn qī quán xià yǒu,yǐ gǒng zǎi shàng mù。
论情夫何远,守墓亦所欲。lùn qíng fū hé yuǎn,shǒu mù yì suǒ yù。
老夫怀津乡,山好田土沃。lǎo fū huái jīn xiāng,shān hǎo tián tǔ wò。
寻穿蜂窠硖,但种鸦铁谷。xún chuān fēng kē xiá,dàn zhǒng yā tiě gǔ。
先营五亩宅,仗尔今往卜。xiān yíng wǔ mǔ zhái,zhàng ěr jīn wǎng bo。

四月十三日池上饮

晁公溯

圆荷受白露,可爱池上凉。yuán hé shòu bái lù,kě ài chí shàng liáng。
相将携筇来,羽衣飒飘扬。xiāng jiāng xié qióng lái,yǔ yī sà piāo yáng。
停觞待明月,少焉出西方。tíng shāng dài míng yuè,shǎo yān chū xī fāng。
澄波照河汉,俯仰清茫茫。chéng bō zhào hé hàn,fǔ yǎng qīng máng máng。
悠然望高天,邀月入我觞。yōu rán wàng gāo tiān,yāo yuè rù wǒ shāng。
肺肝聊一洗,吸此空中光。fèi gān liáo yī xǐ,xī cǐ kōng zhōng guāng。
微风吹芙蕖,杂以草木香。wēi fēng chuī fú qú,zá yǐ cǎo mù xiāng。
岂复知有暑,踏冰挟飞霜。qǐ fù zhī yǒu shǔ,tà bīng xié fēi shuāng。
乐哉且勿归,况乃夜未央。lè zāi qiě wù guī,kuàng nǎi yè wèi yāng。
自疑非人间,今夕不可忘。zì yí fēi rén jiān,jīn xī bù kě wàng。

白宋瑞自益州和予池上诗来因用韵奉简

晁公溯

文宗爱夏日,殿阁生微凉。wén zōng ài xià rì,diàn gé shēng wēi liáng。
高帝思猛士,大风云飞扬。gāo dì sī měng shì,dà fēng yún fēi yáng。
五子歌洛汭,陶唐有冀方。wǔ zi gē luò ruì,táo táng yǒu jì fāng。
诚悬未识此,古意堕淼茫。chéng xuán wèi shí cǐ,gǔ yì duò miǎo máng。
我欲起九原,釂以百罚觞。wǒ yù qǐ jiǔ yuán,jiào yǐ bǎi fá shāng。
作诗岂徒然,日月要争光。zuò shī qǐ tú rán,rì yuè yào zhēng guāng。
吾子堪校雠,行翻芸叶香。wú zi kān xiào chóu,xíng fān yún yè xiāng。
其师缙云老,墓木已三霜。qí shī jìn yún lǎo,mù mù yǐ sān shuāng。
有怀不及展,往听銮声央。yǒu huái bù jí zhǎn,wǎng tīng luán shēng yāng。
子能偿彼恨,下泉端不忘。zi néng cháng bǐ hèn,xià quán duān bù wàng。

任季明见和池上诗再用韵奉简且识予拳拳怀向之万分也

晁公溯

甘泉洗心清,好风吹面凉。gān quán xǐ xīn qīng,hǎo fēng chuī miàn liáng。
循池步涟漪,澹然波不扬。xún chí bù lián yī,dàn rán bō bù yáng。
怀君佳弟兄,元方与季方。huái jūn jiā dì xiōng,yuán fāng yǔ jì fāng。
正兹阻会集,恍若限渺茫。zhèng zī zǔ huì jí,huǎng ruò xiàn miǎo máng。
顾欲烦飞廉,为子飘羽觞。gù yù fán fēi lián,wèi zi piāo yǔ shāng。
翔空浮河汉,上略参井光。xiáng kōng fú hé hàn,shàng lüè cān jǐng guāng。
因思从之去,手攀蟾窟香。yīn sī cóng zhī qù,shǒu pān chán kū xiāng。
结以飞霜佩,衣以袍赤霜。jié yǐ fēi shuāng pèi,yī yǐ páo chì shuāng。
俯问夜何其,未及庭燎央。fǔ wèn yè hé qí,wèi jí tíng liáo yāng。
自笑乃默存,蘧蘧真坐忘。zì xiào nǎi mò cún,qú qú zhēn zuò wàng。

师正二哥

晁公溯

汉家用牧守,斗酒得西凉。hàn jiā yòng mù shǒu,dòu jiǔ dé xī liáng。
圣朝盖不然,事举或言扬。shèng cháo gài bù rán,shì jǔ huò yán yáng。
顾我误见收,分符来一方。gù wǒ wù jiàn shōu,fēn fú lái yī fāng。
深知舜门辟,远见禹迹茫。shēn zhī shùn mén pì,yuǎn jiàn yǔ jì máng。
春秋祀百神,芒芒降嘉觞。chūn qiū sì bǎi shén,máng máng jiàng jiā shāng。
昨者为旱祷,紫檀烛神光。zuó zhě wèi hàn dǎo,zǐ tán zhú shén guāng。
高天忽飞雨,未彻金炉香。gāo tiān hū fēi yǔ,wèi chè jīn lú xiāng。
润得三日霖,穫待九秋霜。rùn dé sān rì lín,huò dài jiǔ qiū shuāng。
敬归慈姥泉,导以旗旐央。jìng guī cí lǎo quán,dǎo yǐ qí zhào yāng。
天功及帝力,与尔俱敢忘。tiān gōng jí dì lì,yǔ ěr jù gǎn wàng。

复用韵谢汤子才贺雨

晁公溯

亢阳乃为灾,正坐我德凉。kàng yáng nǎi wèi zāi,zhèng zuò wǒ dé liáng。
有云辄复散,南箕端?扬。yǒu yún zhé fù sàn,nán jī duān yáng。
旧闻江都相,亦有请雨方。jiù wén jiāng dōu xiāng,yì yǒu qǐng yǔ fāng。
星符久未下,天意终眇茫。xīng fú jiǔ wèi xià,tiān yì zhōng miǎo máng。
斋居省愆尤,客至不敢觞。zhāi jū shěng qiān yóu,kè zhì bù gǎn shāng。
敬开紫函书,要近青黎光。jìng kāi zǐ hán shū,yào jìn qīng lí guāng。
电鞭烦列缺,雷车呼阿香。diàn biān fán liè quē,léi chē hū ā xiāng。
古人精诚感,六月犹降霜。gǔ rén jīng chéng gǎn,liù yuè yóu jiàng shuāng。
夜来仅一洗,高泽未渠央。yè lái jǐn yī xǐ,gāo zé wèi qú yāng。
何时来贺我,有约君勿忘。hé shí lái hè wǒ,yǒu yuē jūn wù wàng。

地行莫如马

晁公溯

地行莫如马,蹴踏千里空。dì xíng mò rú mǎ,cù tà qiān lǐ kōng。
西游到瑶池,岂止过崆峒。xī yóu dào yáo chí,qǐ zhǐ guò kōng dòng。
忽当涉江汉,载之楼船中。hū dāng shè jiāng hàn,zài zhī lóu chuán zhōng。
楼船谁能乘,御者须阿童。lóu chuán shuí néng chéng,yù zhě xū ā tóng。
阿童亦何劳,八尺真毛龙。ā tóng yì hé láo,bā chǐ zhēn máo lóng。
即将凌波涛,复恐挟雷风。jí jiāng líng bō tāo,fù kǒng xié léi fēng。
或从琴高生,化作赤鲩公。huò cóng qín gāo shēng,huà zuò chì huàn gōng。
径去不可执,飘然朝河宗。jìng qù bù kě zhí,piāo rán cháo hé zōng。

病中

晁公溯

莓苔上车辙,病客方卧家。méi tái shàng chē zhé,bìng kè fāng wò jiā。
不知春将归,怅然感年华。bù zhī chūn jiāng guī,chàng rán gǎn nián huá。
雨砌粘落絮,风廊走飞花。yǔ qì zhān luò xù,fēng láng zǒu fēi huā。
坐久不知倦,林梢来暮鸦。zuò jiǔ bù zhī juàn,lín shāo lái mù yā。

寄太府丞王能甫

晁公溯

君才雄万夫,少也备文武。jūn cái xióng wàn fū,shǎo yě bèi wén wǔ。
前年有疆事,假守在淮浦。qián nián yǒu jiāng shì,jiǎ shǒu zài huái pǔ。
小试三里城,已可因吾圉。xiǎo shì sān lǐ chéng,yǐ kě yīn wú yǔ。
诸公职献纳,见贤自当举。zhū gōng zhí xiàn nà,jiàn xián zì dāng jǔ。
虽闻对延英,尚屈丞太府。suī wén duì yán yīng,shàng qū chéng tài fǔ。
近往行芍陂,四顾多旷土。jìn wǎng xíng sháo bēi,sì gù duō kuàng tǔ。
区区张全义,此老安足数。qū qū zhāng quán yì,cǐ lǎo ān zú shù。
河南十八县,髑髅相撑拄。hé nán shí bā xiàn,dú lóu xiāng chēng zhǔ。
犹能披荆棘,着手为摩抚。yóu néng pī jīng jí,zhe shǒu wèi mó fǔ。
期年如承平,何但兴百堵。qī nián rú chéng píng,hé dàn xīng bǎi dǔ。
封内我得为,幸梁为之主。fēng nèi wǒ dé wèi,xìng liáng wèi zhī zhǔ。
况今天子圣,锐意思复古。kuàng jīn tiān zi shèng,ruì yì sī fù gǔ。
若人果尽用,功利非小补。ruò rén guǒ jǐn yòng,gōng lì fēi xiǎo bǔ。
吾将以是卜,日望来告语。wú jiāng yǐ shì bo,rì wàng lái gào yǔ。

今年正月二十五日行园见群花尽开怅然追思去年是日去江津县亲戚相送今一岁矣嗟叹不足情见乎辞

晁公溯

去年别津乡,两岸麦离离。qù nián bié jīn xiāng,liǎng àn mài lí lí。
亲戚知我行,晓出相追随。qīn qī zhī wǒ xíng,xiǎo chū xiāng zhuī suí。
系船五里沙,江水清涟漪。xì chuán wǔ lǐ shā,jiāng shuǐ qīng lián yī。
俯窥皆白石,绿色可染衣。fǔ kuī jiē bái shí,lǜ sè kě rǎn yī。
何以谢送者,呼酒聊共持。hé yǐ xiè sòng zhě,hū jiǔ liáo gòng chí。
放杯不忍去,看我船解维。fàng bēi bù rěn qù,kàn wǒ chuán jiě wéi。
至今念其处,岁月忽如驰。zhì jīn niàn qí chù,suì yuè hū rú chí。
还复见荠麦,青青满陵陂。hái fù jiàn jì mài,qīng qīng mǎn líng bēi。
桃李亦尽开,风吹总成泥。táo lǐ yì jǐn kāi,fēng chuī zǒng chéng ní。
一岁春一来,少留能几时。yī suì chūn yī lái,shǎo liú néng jǐ shí。
乃若远行客,日夜只欲归。nǎi ruò yuǎn xíng kè,rì yè zhǐ yù guī。
正须勤往游,步绕芳菲枝。zhèng xū qín wǎng yóu,bù rào fāng fēi zhī。
酾渠引微流,浮萍已生池。shāi qú yǐn wēi liú,fú píng yǐ shēng chí。
无事但日饮,更赋涉园诗。wú shì dàn rì yǐn,gèng fù shè yuán shī。

寄泸南子止兄

晁公溯

二年立王朝,忽然厌承明。èr nián lì wáng cháo,hū rán yàn chéng míng。
受诏予印绶,复作江阳行。shòu zhào yǔ yìn shòu,fù zuò jiāng yáng xíng。
地当周五侯,秩视汉九卿。dì dāng zhōu wǔ hóu,zhì shì hàn jiǔ qīng。
边清尘不扬,主圣时自平。biān qīng chén bù yáng,zhǔ shèng shí zì píng。
上堂簪履集,出门笳鼓鸣。shàng táng zān lǚ jí,chū mén jiā gǔ míng。
想亦多宴乐,鼓瑟兼吹笙。xiǎng yì duō yàn lè,gǔ sè jiān chuī shēng。
吏民更相戒,岂敢烦敲榜。lì mín gèng xiāng jiè,qǐ gǎn fán qiāo bǎng。
田间黄发叟,闻此叹且惊。tián jiān huáng fā sǒu,wén cǐ tàn qiě jīng。
触眼未尝见,不毛今亦耕。chù yǎn wèi cháng jiàn,bù máo jīn yì gēng。