古诗词

福州

龙昌期

等闲田地多栽竹,是处人家爱读书。děng xián tián dì duō zāi zhú,shì chù rén jiā ài dú shū。
饮宴直尝千户酒,盘餐唯候两潮鱼。yǐn yàn zhí cháng qiān hù jiǔ,pán cān wéi hòu liǎng cháo yú。

龙昌期

宋成都仁寿人,字起之。真宗大中祥符中,注《易》、《诗》、《书》、《论语》、《老子》等,携书游京师,时称其说诡诞穿凿。以荐补国子四门助教,文彦博奏改秘书省校书郎。官至殿中丞致仕。著书百余卷。仁宗嘉祐中诏取其书,时昌期年八十余,赐绯鱼。刘敞与欧阳修言其异端害道,不当推奖,夺所赐服罢归,卒。 龙昌期的作品>>

猜您喜欢

咏门

龙昌期

枢动本为荣辱主,常因户外细推寻。shū dòng běn wèi róng rǔ zhǔ,cháng yīn hù wài xì tuī xún。
乾坤出入无穷象,夷狄关防有限心。qián kūn chū rù wú qióng xiàng,yí dí guān fáng yǒu xiàn xīn。
掩到善人非远大,开当古道自高深。yǎn dào shàn rén fēi yuǎn dà,kāi dāng gǔ dào zì gāo shēn。
九成载举箫韶奏,穆穆无凶合在今。jiǔ chéng zài jǔ xiāo sháo zòu,mù mù wú xiōng hé zài jīn。

三山即事

龙昌期

百货随潮船入市,万家沽酒市垂帘。bǎi huò suí cháo chuán rù shì,wàn jiā gū jiǔ shì chuí lián。
苍烟巷陌青榕老,白露园林紫蔗甜。cāng yān xiàng mò qīng róng lǎo,bái lù yuán lín zǐ zhè tián。

故乡

龙昌期

桤木惭桑低别壤,芋苗护稻远分行。qī mù cán sāng dī bié rǎng,yù miáo hù dào yuǎn fēn xíng。
上书莫道便他郡,学稼终宜老故乡。shàng shū mò dào biàn tā jùn,xué jià zhōng yí lǎo gù xiāng。