古诗词

示儿

洪钺

豫章实佳木,寻丈早异众。yù zhāng shí jiā mù,xún zhàng zǎo yì zhòng。
匠石虽未顾,终解作梁栋。jiàng shí suī wèi gù,zhōng jiě zuò liáng dòng。
社栎大蔽牛,不资世所用。shè lì dà bì niú,bù zī shì suǒ yòng。
弃置成散材,岁久即空洞。qì zhì chéng sàn cái,suì jiǔ jí kōng dòng。
诚由天所产,亦在德者种。chéng yóu tiān suǒ chǎn,yì zài dé zhě zhǒng。
吾儿豫章流,丱角不好弄。wú ér yù zhāng liú,guàn jiǎo bù hǎo nòng。
经训虽未通,数过辄成诵。jīng xùn suī wèi tōng,shù guò zhé chéng sòng。
只今十五六,举止颇持重。zhǐ jīn shí wǔ liù,jǔ zhǐ pǒ chí zhòng。
仰赖师友功,缀缉成赋颂。yǎng lài shī yǒu gōng,zhuì jī chéng fù sòng。
积丝未盈尺,粗喜入机综。jī sī wèi yíng chǐ,cū xǐ rù jī zōng。
胡为不自量,将使应乡贡。hú wèi bù zì liàng,jiāng shǐ yīng xiāng gòng。
文场倍千数,作者岂幸中。wén chǎng bèi qiān shù,zuò zhě qǐ xìng zhōng。
而子于其间,燕雀杂鸾凤。ér zi yú qí jiān,yàn què zá luán fèng。
铅刀未易割,庶可供一鬨。qiān dāo wèi yì gē,shù kě gōng yī hòng。
造物果何如,往往形吉梦。zào wù guǒ hé rú,wǎng wǎng xíng jí mèng。
天其助我心,勿使汝放纵。tiān qí zhù wǒ xīn,wù shǐ rǔ fàng zòng。
业贵精于勤,耐取晓窗冻。yè guì jīng yú qín,nài qǔ xiǎo chuāng dòng。
文章实公器,妙语世人共。wén zhāng shí gōng qì,miào yǔ shì rén gòng。
岁朝哦此诗,洗盏揭春瓮。suì cháo ó cǐ shī,xǐ zhǎn jiē chūn wèng。
吾家有阴德,行矣光炎宋。wú jiā yǒu yīn dé,xíng yǐ guāng yán sòng。

洪钺

洪钺,号谷隐,于潜(今属浙江)人。咨夔父。以子贵赠少师(《式古堂书画汇考》卷一五《洪舜俞道场诗并札卷》引元至正钱惟善跋)。事见《咸淳临安志》卷六七《洪咨夔传》。今录诗二首。 洪钺的作品>>

猜您喜欢

和儿咨夔夜坐韵

洪钺

楼底雪千峰,楼头著寓翁。lóu dǐ xuě qiān fēng,lóu tóu zhù yù wēng。
梅方开萼绿,桃已亚枝红。méi fāng kāi è lǜ,táo yǐ yà zhī hóng。
斟浅偏劳劝,眠迟不受烘。zhēn qiǎn piān láo quàn,mián chí bù shòu hōng。
锦城春在眼,何暇问蚕丛。jǐn chéng chūn zài yǎn,hé xiá wèn cán cóng。