古诗词

要君

高斯得

圣人戒要君,春秋罪同弑。shèng rén jiè yào jūn,chūn qiū zuì tóng shì。
推此无上心,将何所不至。tuī cǐ wú shàng xīn,jiāng hé suǒ bù zhì。
近者凶相归,决烈谁能比。jìn zhě xiōng xiāng guī,jué liè shuí néng bǐ。
群愚惑其迹,咸谓难夺志。qún yú huò qí jì,xián wèi nán duó zhì。
老夫非圣人,固知决无是。lǎo fū fēi shèng rén,gù zhī jué wú shì。
或问何以知,答云非奥秘。huò wèn hé yǐ zhī,dá yún fēi ào mì。
岂有患失夫,能为勇退事。qǐ yǒu huàn shī fū,néng wèi yǒng tuì shì。
未闻介推归,留母以为质。wèi wén jiè tuī guī,liú mǔ yǐ wèi zhì。
府中俱荡析,般移到花卉。fǔ zhōng jù dàng xī,bān yí dào huā huì。
殿前卒二百,辇载填城市。diàn qián zú èr bǎi,niǎn zài tián chéng shì。
都人尨其愚,家家失欢喜。dōu rén máng qí yú,jiā jiā shī huān xǐ。
欢言真不返,剥剥竞弹指。huān yán zhēn bù fǎn,bō bō jìng dàn zhǐ。
朝士独可怜,一朝失怙恃。cháo shì dú kě lián,yī cháo shī hù shì。
联章乞还相,留莽无少异。lián zhāng qǐ hái xiāng,liú mǎng wú shǎo yì。
天王虽圣明,勉徇非得已。tiān wáng suī shèng míng,miǎn xùn fēi dé yǐ。
御前金字牌,一日数十置。yù qián jīn zì pái,yī rì shù shí zhì。
冠盖何纷纷,排日遣郎吏。guān gài hé fēn fēn,pái rì qiǎn láng lì。
端明奉玺书,侍郎传睿旨。duān míng fèng xǐ shū,shì láng chuán ruì zhǐ。
师王袖亲批,祈恳流涕泗。shī wáng xiù qīn pī,qí kěn liú tì sì。
相公卧愈坚,那肯东山起。xiāng gōng wò yù jiān,nà kěn dōng shān qǐ。
陛下如迫臣,臣当还故里。bì xià rú pò chén,chén dāng hái gù lǐ。
群使骇其言,连名奏天陛。qún shǐ hài qí yán,lián míng zòu tiān bì。
安知夜半舟,已渡曹娥水。ān zhī yè bàn zhōu,yǐ dù cáo é shuǐ。
新亭候徒劳,刘裕已还第。xīn tíng hòu tú láo,liú yù yǐ hái dì。
狄青度昆仑,李愬擒元济。dí qīng dù kūn lún,lǐ sù qín yuán jì。
忍于君父前,用此军中诡。rěn yú jūn fù qián,yòng cǐ jūn zhōng guǐ。
一劳可永逸,所欲已称遂。yī láo kě yǒng yì,suǒ yù yǐ chēng suì。
从今政事堂,深根且固蒂。cóng jīn zhèng shì táng,shēn gēn qiě gù dì。
愿已惬臧孙,专当逾季氏。yuàn yǐ qiè zāng sūn,zhuān dāng yú jì shì。
上苍孔威神,那知从汝未。shàng cāng kǒng wēi shén,nà zhī cóng rǔ wèi。

高斯得

宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。 高斯得的作品>>

猜您喜欢

次韵养源避暑西湖

高斯得

墙拥千竿竹,帘萦一穗香。qiáng yōng qiān gān zhú,lián yíng yī suì xiāng。
避暄情散朗,怀旧意悲凉。bì xuān qíng sàn lǎng,huái jiù yì bēi liáng。
小簟琉璃色,新醅琥珀光。xiǎo diàn liú lí sè,xīn pēi hǔ pò guāng。
梦回闻剥啄,浑欲懒衣裳。mèng huí wén bō zhuó,hún yù lǎn yī shang。

次韵戴石屏见寄

高斯得

霞峤诗人窟,夫君独擅场。xiá jiào shī rén kū,fū jūn dú shàn chǎng。
太羹无厚味,嘉稷有真香。tài gēng wú hòu wèi,jiā jì yǒu zhēn xiāng。
投老安蓬户,平生似草堂。tóu lǎo ān péng hù,píng shēng shì cǎo táng。
遥知道机熟,尊酒百忧忘。yáo zhī dào jī shú,zūn jiǔ bǎi yōu wàng。

晚秋

高斯得

飒飒晨飙凛,萧萧暝色凄。sà sà chén biāo lǐn,xiāo xiāo míng sè qī。
拒霜城上下,衰柳岸东西。jù shuāng chéng shàng xià,shuāi liǔ àn dōng xī。
老去慵青简,忧来俯碧溪。lǎo qù yōng qīng jiǎn,yōu lái fǔ bì xī。
饥乌谁教汝,故作傍人啼。jī wū shuí jiào rǔ,gù zuò bàng rén tí。

江夫人挽诗

高斯得

悲哉金氏志,未读涕先零。bēi zāi jīn shì zhì,wèi dú tì xiān líng。
祖统他宗嗣,婺忧再世丁。zǔ tǒng tā zōng sì,wù yōu zài shì dīng。
天矜人一念,姑与妇三龄。tiān jīn rén yī niàn,gū yǔ fù sān líng。
幸有孙枝秀,翘然荫户庭。xìng yǒu sūn zhī xiù,qiào rán yīn hù tíng。

鹤林吴尚书挽诗二首

高斯得

珠纬躔奎后,坤文世载英。zhū wěi chán kuí hòu,kūn wén shì zài yīng。
奇才冠元祐,大手擅端平。qí cái guān yuán yòu,dà shǒu shàn duān píng。
时事虽难并,词华略与京。shí shì suī nán bìng,cí huá lüè yǔ jīng。
自从双鸟寂,禁柳谩嘤鸣。zì cóng shuāng niǎo jì,jìn liǔ mán yīng míng。

鹤林吴尚书挽诗二首

高斯得

魁孽奸时论,词臣格诏除。kuí niè jiān shí lùn,cí chén gé zhào chú。
承明俄罢直,光范肯驰书。chéng míng é bà zhí,guāng fàn kěn chí shū。
东土淹灵运,南州哭仲舒。dōng tǔ yān líng yùn,nán zhōu kū zhòng shū。
平生丞弼望,只此閟高墟。píng shēng chéng bì wàng,zhǐ cǐ bì gāo xū。

吴参政

高斯得

造化千年秀,皇家数世仁。zào huà qiān nián xiù,huáng jiā shù shì rén。
功名光庆祐,人物辈乾淳。gōng míng guāng qìng yòu,rén wù bèi qián chún。
荦荦旗常纪,睽睽鼎鼐新。luò luò qí cháng jì,kuí kuí dǐng nài xīn。
憗留天不许,国步痛斯频。yìn liú tiān bù xǔ,guó bù tòng sī pín。

吴参政

高斯得

中外逾三纪,勤劳备百为。zhōng wài yú sān jì,qín láo bèi bǎi wèi。
韩公饱经济,杜杞困驱驰。hán gōng bǎo jīng jì,dù qǐ kùn qū chí。
风静千屯祲,春回数路饥。fēng jìng qiān tún jìn,chūn huí shù lù jī。
江淮与襄汉,何地不丰碑。jiāng huái yǔ xiāng hàn,hé dì bù fēng bēi。

吴参政

高斯得

念昔先君子,慈恩托下陈。niàn xī xiān jūn zi,cí ēn tuō xià chén。
嵇孤虽愿识,李御竟无因。jī gū suī yuàn shí,lǐ yù jìng wú yīn。
赏遇肝肠照,书题骨肉亲。shǎng yù gān cháng zhào,shū tí gǔ ròu qīn。
数行知己泪,西望几沾巾。shù xíng zhī jǐ lèi,xī wàng jǐ zhān jīn。

题林屋洞天

高斯得

将返鸱夷棹,聊观古洞天。jiāng fǎn chī yí zhào,liáo guān gǔ dòng tiān。
苍崖环谷口,圆峤结湖壖。cāng yá huán gǔ kǒu,yuán jiào jié hú ruán。
大药渐无质,还丹莫浪传。dà yào jiàn wú zhì,hái dān mò làng chuán。
具区如弱水,重到定何年。jù qū rú ruò shuǐ,zhòng dào dìng hé nián。

陈枢密

高斯得

读公淳宝疏,风节一何奇。dú gōng chún bǎo shū,fēng jié yī hé qí。
凛凛戮丁刃,堂堂伐郑师。lǐn lǐn lù dīng rèn,táng táng fá zhèng shī。
良医渠不使,倾厦故难支。liáng yī qú bù shǐ,qīng shà gù nán zhī。
不见陈攻蔡,当年亦右司。bù jiàn chén gōng cài,dāng nián yì yòu sī。

陈枢密

高斯得

直道终难恃,平生一险夷。zhí dào zhōng nán shì,píng shēng yī xiǎn yí。
蛮溪憔悴日,公府笑谈时。mán xī qiáo cuì rì,gōng fǔ xiào tán shí。
来识鲁山面,空看有道碑。lái shí lǔ shān miàn,kōng kàn yǒu dào bēi。
雉膏殊未食,付与宁馨儿。zhì gāo shū wèi shí,fù yǔ níng xīn ér。

书事四首

高斯得

晨炊出避寇,中夜尚伤弓。chén chuī chū bì kòu,zhōng yè shàng shāng gōng。
赤地眠枯秸,青天入短篷。chì dì mián kū jiē,qīng tiān rù duǎn péng。
可怜穷白叟,所至聚黄童。kě lián qióng bái sǒu,suǒ zhì jù huáng tóng。
老耳虽多聩,时闻话相公。lǎo ěr suī duō kuì,shí wén huà xiāng gōng。

书事四首

高斯得

坎壈乾坤志,苍茫宇宙身。kǎn lǎn qián kūn zhì,cāng máng yǔ zhòu shēn。
十年犹铩翮,尺泽岂游鳞。shí nián yóu shā hé,chǐ zé qǐ yóu lín。
汗简时钻蠹,斯文企获麟。hàn jiǎn shí zuān dù,sī wén qǐ huò lín。
但忧来日少,沧海阔无津。dàn yōu lái rì shǎo,cāng hǎi kuò wú jīn。

书事四首

高斯得

不必翻金匮,何须校石渠。bù bì fān jīn kuì,hé xū xiào shí qú。
科条唐代典,刀尺汉人书。kē tiáo táng dài diǎn,dāo chǐ hàn rén shū。
后世应知我,时人莫起予。hòu shì yīng zhī wǒ,shí rén mò qǐ yǔ。
祈天无厚望,更予十龄馀。qí tiān wú hòu wàng,gèng yǔ shí líng yú。
1401234567»