古诗词

海棠

石扬休

化工裁剪用功专,濯锦江头价最偏。huà gōng cái jiǎn yòng gōng zhuān,zhuó jǐn jiāng tóu jià zuì piān。
酷爱几思凭画手,难题浑觉挫诗权。kù ài jǐ sī píng huà shǒu,nán tí hún jué cuò shī quán。
艳凝绛缬深深染,树认红绡密密连。yàn níng jiàng xié shēn shēn rǎn,shù rèn hóng xiāo mì mì lián。
因想当年武平一,枝枝眷赐侍臣先。yīn xiǎng dāng nián wǔ píng yī,zhī zhī juàn cì shì chén xiān。

石扬休

宋眉州人,字昌言。少孤力学。仁宗景祐四年进士。累官刑部员外郎、知制诰,同判太常寺。上疏力请广言路、尊儒术、防壅蔽、强宗室、重农桑、禁奢侈,有补于时。为人纯素忠谨,以律度自居。 石扬休的作品>>

猜您喜欢

谢文莹师携琴见访

石扬休

郑卫湮俗耳,正声追不回。zhèng wèi yān sú ěr,zhèng shēng zhuī bù huí。
谁传广陵操,老尽峄阳材。shuí chuán guǎng líng cāo,lǎo jǐn yì yáng cái。
古意为师复,清风寻我来。gǔ yì wèi shī fù,qīng fēng xún wǒ lái。
幽阴竹轩下,重约月明开。yōu yīn zhú xuān xià,zhòng yuē yuè míng kāi。

海棠

石扬休

开尽夭桃落尽梨,浅荂深萼照华池。kāi jǐn yāo táo luò jǐn lí,qiǎn fū shēn è zhào huá chí。
都缘西蜀盘根远,岂是东君属意迟。dōu yuán xī shǔ pán gēn yuǎn,qǐ shì dōng jūn shǔ yì chí。
烟惨别容曛宿酒,露凝啼脸失胭脂。yān cǎn bié róng xūn sù jiǔ,lù níng tí liǎn shī yān zhī。
须知贾相风流甚,曾许神仙品格奇。xū zhī jiǎ xiāng fēng liú shén,céng xǔ shén xiān pǐn gé qí。