古诗词

赠龟山慧海长老

敖陶孙

向来缚虎正死急,今日看牛无可鞭。xiàng lái fù hǔ zhèng sǐ jí,jīn rì kàn niú wú kě biān。
我提审定之两印,十年勘尽诸方禅。wǒ tí shěn dìng zhī liǎng yìn,shí nián kān jǐn zhū fāng chán。
浙东西山好僧相,头目静如秋水莲。zhè dōng xī shān hǎo sēng xiāng,tóu mù jìng rú qiū shuǐ lián。
试令回眼参壁观,掣顿已作猕猴颠。shì lìng huí yǎn cān bì guān,chè dùn yǐ zuò mí hóu diān。
平生棒喝不作用,何者可毒臞翁拳。píng shēng bàng hē bù zuò yòng,hé zhě kě dú qú wēng quán。
龟山爬沙吸淮海,上有蜀客蹲其颠。guī shān pá shā xī huái hǎi,shàng yǒu shǔ kè dūn qí diān。
石颅铁脊锯牙齿,老龟无力供回旋。shí lú tiě jí jù yá chǐ,lǎo guī wú lì gōng huí xuán。
自言小来坐鬼窟,木客对诵明月篇。zì yán xiǎo lái zuò guǐ kū,mù kè duì sòng míng yuè piān。
山中白石足朝饭,无语可对蹲鸱前。shān zhōng bái shí zú cháo fàn,wú yǔ kě duì dūn chī qián。
一行乃得命大谬,万事瓦裂今萧然。yī xíng nǎi dé mìng dà miù,wàn shì wǎ liè jīn xiāo rán。
祇念竿木事游戏,铁胎五百成拘牵。qí niàn gān mù shì yóu xì,tiě tāi wǔ bǎi chéng jū qiān。
至人无心亦到我,顾念尘脚相摩湔。zhì rén wú xīn yì dào wǒ,gù niàn chén jiǎo xiāng mó jiān。
是身如云即虚幻,安要包裹争鲜妍。shì shēn rú yún jí xū huàn,ān yào bāo guǒ zhēng xiān yán。
尔来臞翁颇狡狯,随风转柂忘洄沿。ěr lái qú wēng pǒ jiǎo kuài,suí fēng zhuǎn yí wàng huí yán。
都梁采药竟何有,杖头挑得枯藤仙。dōu liáng cǎi yào jìng hé yǒu,zhàng tóu tiāo dé kū téng xiān。
高堂暗坐触蝙蝠,放光时有阶头砖。gāo táng àn zuò chù biān fú,fàng guāng shí yǒu jiē tóu zhuān。
了无一法可酬难,蒲团禅板久已捐。le wú yī fǎ kě chóu nán,pú tuán chán bǎn jiǔ yǐ juān。
山空月明础石员,百围老干行参天。shān kōng yuè míng chǔ shí yuán,bǎi wéi lǎo gàn xíng cān tiān。
何当断手释椎凿,与师共泛荆溪船。hé dāng duàn shǒu shì chuí záo,yǔ shī gòng fàn jīng xī chuán。

敖陶孙

字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》、《江湖后集》可见其佚诗。 敖陶孙的作品>>

猜您喜欢

夜坐

敖陶孙

来雁无消息,寒蝉久寂寥。lái yàn wú xiāo xī,hán chán jiǔ jì liáo。
鬓毛随日化,吾意得诗消。bìn máo suí rì huà,wú yì dé shī xiāo。
楼影三更淡,天星几夜摇。lóu yǐng sān gèng dàn,tiān xīng jǐ yè yáo。
眼中无长物,拄颊又明朝。yǎn zhōng wú zhǎng wù,zhǔ jiá yòu míng cháo。

倦夜

敖陶孙

河津传五漏,雾雨入千家。hé jīn chuán wǔ lòu,wù yǔ rù qiān jiā。
白日鸣饥鼠,深更歇怒蛙。bái rì míng jī shǔ,shēn gèng xiē nù wā。
境空愁稍进,诗短意能加。jìng kōng chóu shāo jìn,shī duǎn yì néng jiā。
客路多风雨,深忧斗柄斜。kè lù duō fēng yǔ,shēn yōu dòu bǐng xié。

赠得一禅师

敖陶孙

旧时黄正父,今日一浮屠。jiù shí huáng zhèng fù,jīn rì yī fú tú。
四海谁知己,三更忽撚须。sì hǎi shuí zhī jǐ,sān gèng hū niǎn xū。
空山吼狮子,暗壁缚於菟。kōng shān hǒu shī zi,àn bì fù yú tú。
何日当吾眼,藜床淡尔臞。hé rì dāng wú yǎn,lí chuáng dàn ěr qú。

次韵盖睎之见忆

敖陶孙

臞翁方解夏,盖令正防秋。qú wēng fāng jiě xià,gài lìng zhèng fáng qiū。
净社吾追远,侯封子择留。jìng shè wú zhuī yuǎn,hóu fēng zi zé liú。
硬黄随意草,大白几时浮。yìng huáng suí yì cǎo,dà bái jǐ shí fú。
莫话河南北,伤心感沛州。mò huà hé nán běi,shāng xīn gǎn pèi zhōu。

上闽帅范石湖五首

敖陶孙

人物于今正眇然,欲从江表访先贤。rén wù yú jīn zhèng miǎo rán,yù cóng jiāng biǎo fǎng xiān xián。
迩来耆旧无新语,谁使文章漫两川。ěr lái qí jiù wú xīn yǔ,shuí shǐ wén zhāng màn liǎng chuān。
利器蚤能夸颖脱,偏师聊复制中权。lì qì zǎo néng kuā yǐng tuō,piān shī liáo fù zhì zhōng quán。
骚人有几登青竹,耐可同时欠执鞭。sāo rén yǒu jǐ dēng qīng zhú,nài kě tóng shí qiàn zhí biān。

上闽帅范石湖五首

敖陶孙

今代论文更是非,赏音谁复得牙夔。jīn dài lùn wén gèng shì fēi,shǎng yīn shuí fù dé yá kuí。
直从长庆成编日,便到先生晚岁诗。zhí cóng zhǎng qìng chéng biān rì,biàn dào xiān shēng wǎn suì shī。
万马萧萧闲律令,孤峰隐隐出旌旗。wàn mǎ xiāo xiāo xián lǜ lìng,gū fēng yǐn yǐn chū jīng qí。
了知长短三千首,收拾馀师即我师。le zhī zhǎng duǎn sān qiān shǒu,shōu shí yú shī jí wǒ shī。

上闽帅范石湖五首

敖陶孙

丁年口伐真奇事,一代诗鸣不救贫。dīng nián kǒu fá zhēn qí shì,yī dài shī míng bù jiù pín。
大手欲推浯水颂,群酋曾折石湖巾。dà shǒu yù tuī wú shuǐ sòng,qún qiú céng zhé shí hú jīn。
乃今谢傅还初志,其奈王阳是故人。nǎi jīn xiè fù hái chū zhì,qí nài wáng yáng shì gù rén。
独有吾闽欠公句,诏书果起钓磻滨。dú yǒu wú mǐn qiàn gōng jù,zhào shū guǒ qǐ diào pán bīn。

上闽帅范石湖五首

敖陶孙

此行闽峤吾能数,行尽天南未了青。cǐ xíng mǐn jiào wú néng shù,xíng jǐn tiān nán wèi le qīng。
莫倚看山韬墨本,要须入界挟图经。mò yǐ kàn shān tāo mò běn,yào xū rù jiè xié tú jīng。
西湖杨柳云生镜,东阜离支锦作屏。xī hú yáng liǔ yún shēng jìng,dōng fù lí zhī jǐn zuò píng。
欲托翁冰乌石篆,请公作屋与新铭。yù tuō wēng bīng wū shí zhuàn,qǐng gōng zuò wū yǔ xīn míng。

上闽帅范石湖五首

敖陶孙

蚤知吴下多奇士,身许先生嫡子行。zǎo zhī wú xià duō qí shì,shēn xǔ xiān shēng dí zi xíng。
他日略容追李杜,斯文何敢望班扬。tā rì lüè róng zhuī lǐ dù,sī wén hé gǎn wàng bān yáng。
向来流水孤三奏,此去飞霞乞一翔。xiàng lái liú shuǐ gū sān zòu,cǐ qù fēi xiá qǐ yī xiáng。
牛铎调宫吾岂敢,嘘濡万一借声光。niú duó diào gōng wú qǐ gǎn,xū rú wàn yī jiè shēng guāng。

登苏台用袁宪韵赠两赵提干

敖陶孙

胜赏多从暇日违,眼中朋友欲星稀。shèng shǎng duō cóng xiá rì wéi,yǎn zhōng péng yǒu yù xīng xī。
退休不复思三顾,能赋犹堪广七依。tuì xiū bù fù sī sān gù,néng fù yóu kān guǎng qī yī。
游鹿台前空逝水,栖乌曲里只斜晖。yóu lù tái qián kōng shì shuǐ,qī wū qū lǐ zhǐ xié huī。
书生怀古真痴绝,看尽闲云入栋飞。shū shēng huái gǔ zhēn chī jué,kàn jǐn xián yún rù dòng fēi。

送舅氏行

敖陶孙

迎面宾鸿去未多,揽袪官柳不胜拖。yíng miàn bīn hóng qù wèi duō,lǎn qū guān liǔ bù shèng tuō。
还家定笑扊扅曲,上水初听欸乃歌。hái jiā dìng xiào yǎn yí qū,shàng shuǐ chū tīng āi nǎi gē。
浊酒过邻通问讯,青灯语夜惬平和。zhuó jiǔ guò lín tōng wèn xùn,qīng dēng yǔ yè qiè píng hé。
机云也有谋东日,可解沧浪理钓蓑。jī yún yě yǒu móu dōng rì,kě jiě cāng làng lǐ diào suō。

灯下叹

敖陶孙

老马知涂益可羞,寒灯冷砚照穷愁。lǎo mǎ zhī tú yì kě xiū,hán dēng lěng yàn zhào qióng chóu。
著书不望从儿读,归舍何当与妇谋。zhù shū bù wàng cóng ér dú,guī shě hé dāng yǔ fù móu。
赤脚踏鲲真浪许,短衣射虎恐长休。chì jiǎo tà kūn zhēn làng xǔ,duǎn yī shè hǔ kǒng zhǎng xiū。
何人得似襄阳守,乞我苕湖十顷秋。hé rén dé shì xiāng yáng shǒu,qǐ wǒ sháo hú shí qǐng qiū。

次韩耕道赠别韵

敖陶孙

一昨羊城别五仙,驾言韶石叩钧天。yī zuó yáng chéng bié wǔ xiān,jià yán sháo shí kòu jūn tiān。
偏师政拟劘诗垒,浅濑那知滞酒船。piān shī zhèng nǐ mó shī lěi,qiǎn lài nà zhī zhì jiǔ chuán。
但使系书勤雁足,敢思腾上竦鸢肩。dàn shǐ xì shū qín yàn zú,gǎn sī téng shàng sǒng yuān jiān。
区区定取韩康笑,卖药逃名却自然。qū qū dìng qǔ hán kāng xiào,mài yào táo míng què zì rán。

病中用杜工部江村韵

敖陶孙

早岁纵横论九流,中年往往爱清幽。zǎo suì zòng héng lùn jiǔ liú,zhōng nián wǎng wǎng ài qīng yōu。
细观梦境皆争鹿,静遣机心欲狎鸥。xì guān mèng jìng jiē zhēng lù,jìng qiǎn jī xīn yù xiá ōu。
池上贪闲临晋帖,灯前抱病看吴钩。chí shàng tān xián lín jìn tiē,dēng qián bào bìng kàn wú gōu。
山林钟鼎从天赋,言志俱惭点与求。shān lín zhōng dǐng cóng tiān fù,yán zhì jù cán diǎn yǔ qiú。

和开元寺省公韵

敖陶孙

振锡浮杯定偶然,茧窠谁见老蚕眠。zhèn xī fú bēi dìng ǒu rán,jiǎn kē shuí jiàn lǎo cán mián。
只知大胆嘲无本,渠识前身是普贤。zhǐ zhī dà dǎn cháo wú běn,qú shí qián shēn shì pǔ xián。
师欲赢粮趋建德,我惭观画访开先。shī yù yíng liáng qū jiàn dé,wǒ cán guān huà fǎng kāi xiān。
莫将幻境夸阳燄,吐尽多生渴死涎。mò jiāng huàn jìng kuā yáng yàn,tǔ jǐn duō shēng kě sǐ xián。
1241234567»