古诗词

以茶寄宋君仪有诗见答和之

吕陶

九峰之民多种茶,山村栉比千万家。jiǔ fēng zhī mín duō zhǒng chá,shān cūn zhì bǐ qiān wàn jiā。
朝脯伏腊皆仰此,累岁凭恃为生涯。cháo pú fú là jiē yǎng cǐ,lèi suì píng shì wèi shēng yá。
一朝使者忽禁榷,振举法令摇三巴。yī cháo shǐ zhě hū jìn què,zhèn jǔ fǎ lìng yáo sān bā。
锥刀尽毫发,鞭朴过网罝。zhuī dāo jǐn háo fā,biān pǔ guò wǎng jū。
悲哉西南人,生长逢勋华。bēi zāi xī nán rén,shēng zhǎng féng xūn huá。
垂髫以来至白首,未识此事徒忧嗟。chuí tiáo yǐ lái zhì bái shǒu,wèi shí cǐ shì tú yōu jiē。
议欲伐茗荈,不如植禾麻。yì yù fá míng chuǎn,bù rú zhí hé má。
一花五出最为早,焙户常于火前造。yī huā wǔ chū zuì wèi zǎo,bèi hù cháng yú huǒ qián zào。
春来畏罪不敢言,芽甲任随黄叶老。chūn lái wèi zuì bù gǎn yán,yá jiǎ rèn suí huáng yè lǎo。
安得仙崖凝露膏,寄与交朋叙勤好。ān dé xiān yá níng lù gāo,jì yǔ jiāo péng xù qín hǎo。
广平先生风格清,坐听万事心无营。guǎng píng xiān shēng fēng gé qīng,zuò tīng wàn shì xīn wú yíng。
日高睡觉懒慵起,不欲世态昏瞳睛。rì gāo shuì jué lǎn yōng qǐ,bù yù shì tài hūn tóng jīng。
诚宜玉筒摘佳品,或向武夷搜早英。chéng yí yù tǒng zhāi jiā pǐn,huò xiàng wǔ yí sōu zǎo yīng。
汲将楚谷水,就取石鼎烹。jí jiāng chǔ gǔ shuǐ,jiù qǔ shí dǐng pēng。
可以助君淳深幽寂之道味,高古平淡之诗情。kě yǐ zhù jūn chún shēn yōu jì zhī dào wèi,gāo gǔ píng dàn zhī shī qíng。
小方片甲洎觜翼,凡下不足论芳馨。xiǎo fāng piàn jiǎ jì zī yì,fán xià bù zú lùn fāng xīn。
西湖所采者,抑亦传虚名。xī hú suǒ cǎi zhě,yì yì chuán xū míng。
不执符移往,不由关市征。bù zhí fú yí wǎng,bù yóu guān shì zhēng。
而乃辄赠遗,岂非干典刑。ér nǎi zhé zèng yí,qǐ fēi gàn diǎn xíng。
高贤接物自无间,野夫得以芹为诚。gāo xián jiē wù zì wú jiān,yě fū dé yǐ qín wèi chéng。
长谣三百言,重报不称轻。zhǎng yáo sān bǎi yán,zhòng bào bù chēng qīng。
文锦方能致珠琲,木瓜安敢邀瑰琼。wén jǐn fāng néng zhì zhū bèi,mù guā ān gǎn yāo guī qióng。
再拜捧嘉贶,读之如宠惊。zài bài pěng jiā kuàng,dú zhī rú chǒng jīng。
感君裁诗误题品,劝君避患宜详审。gǎn jūn cái shī wù tí pǐn,quàn jūn bì huàn yí xiáng shěn。
平日视世途,孤心已寒凛。píng rì shì shì tú,gū xīn yǐ hán lǐn。
坐逢俗客不须尝,亦恐持之为冒禁。zuò féng sú kè bù xū cháng,yì kǒng chí zhī wèi mào jìn。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

和周简州寄范蜀公三章

吕陶

法从深严宠禄荣,清标素节两难并。fǎ cóng shēn yán chǒng lù róng,qīng biāo sù jié liǎng nán bìng。
有心报国虽谋国,无意求名又得名。yǒu xīn bào guó suī móu guó,wú yì qiú míng yòu dé míng。
道服岂烦垂宝带,安居何用饰华缨。dào fú qǐ fán chuí bǎo dài,ān jū hé yòng shì huá yīng。
秋风一夜乔林减,惟见松篁不变更。qiū fēng yī yè qiáo lín jiǎn,wéi jiàn sōng huáng bù biàn gèng。

昨日

吕陶

昨日文书插羽毛,征夫连日整弓刀。zuó rì wén shū chā yǔ máo,zhēng fū lián rì zhěng gōng dāo。
云如野色随时惨,风作边声特地号。yún rú yě sè suí shí cǎn,fēng zuò biān shēng tè dì hào。
八阵威灵今可托,六州形势古称高。bā zhèn wēi líng jīn kě tuō,liù zhōu xíng shì gǔ chēng gāo。
西南久不闻金鼓,莫遣人人著战袍。xī nán jiǔ bù wén jīn gǔ,mò qiǎn rén rén zhù zhàn páo。

又赋二首

吕陶

千里征蛮向不毛,坐筹先胜自三刀。qiān lǐ zhēng mán xiàng bù máo,zuò chóu xiān shèng zì sān dāo。
井中蛙力狂虽跃,弓下猿声怯便号。jǐng zhōng wā lì kuáng suī yuè,gōng xià yuán shēng qiè biàn hào。
草白见城羌蝶浅,月明闻角汉天高。cǎo bái jiàn chéng qiāng dié qiǎn,yuè míng wén jiǎo hàn tiān gāo。
将军几日当雄捷,速把功书上赭袍。jiāng jūn jǐ rì dāng xióng jié,sù bǎ gōng shū shàng zhě páo。

又赋二首

吕陶

忠胆轻生甚一毛,奇谋破贼锐于刀。zhōng dǎn qīng shēng shén yī máo,qí móu pò zéi ruì yú dāo。
横行容易平乌合,面缚须臾作犬号。héng xíng róng yì píng wū hé,miàn fù xū yú zuò quǎn hào。
霜甲共辉军帐冷,烟烽齐出戍楼高。shuāng jiǎ gòng huī jūn zhàng lěng,yān fēng qí chū shù lóu gāo。
羌酋若也投降早,定得君王瑞锦袍。qiāng qiú ruò yě tóu jiàng zǎo,dìng dé jūn wáng ruì jǐn páo。

吕陶

白金铺野玉堆檐,独上危亭喜再瞻。bái jīn pù yě yù duī yán,dú shàng wēi tíng xǐ zài zhān。
多积岂能填涧底,已高犹未累山尖。duō jī qǐ néng tián jiàn dǐ,yǐ gāo yóu wèi lèi shān jiān。
碎声著物飘来急,寒色侵人霁后添。suì shēng zhù wù piāo lái jí,hán sè qīn rén jì hòu tiān。
时节霏霏未还役,贼平消息愿重占。shí jié fēi fēi wèi hái yì,zéi píng xiāo xī yuàn zhòng zhàn。

岷峨王高士赍牟中秘墨帖来求跋自言能护真气鍊大丹罹兵祸而辍同辈有志于斯事者皆然又言老人村凡二三百岁者亦皆死于兵嗟夫兵之祸生灵甚矣祸蜀则尤惨祸及高士更不轻矣遂为之赋诗

吕陶

道人少日鍊神形,兵祸俄乘竟不成。dào rén shǎo rì liàn shén xíng,bīng huò é chéng jìng bù chéng。
欠为黄庭判一死,所酬丹事又三生。qiàn wèi huáng tíng pàn yī sǐ,suǒ chóu dān shì yòu sān shēng。
眼看残尽鸡窠老,胆破宁寒犬舐盟。yǎn kàn cán jǐn jī kē lǎo,dǎn pò níng hán quǎn shì méng。
豹养虎攻嗟尔似,却求翰墨作虚名。bào yǎng hǔ gōng jiē ěr shì,què qiú hàn mò zuò xū míng。

石泉道中和绵州通判李朝散见寄

吕陶

深僻崎危不厌过,欲将涓滴助恩波。shēn pì qí wēi bù yàn guò,yù jiāng juān dī zhù ēn bō。
蹑云高步三休在,踏雪清寒一倍多。niè yún gāo bù sān xiū zài,tà xuě qīng hán yī bèi duō。
依约度溪投野店,逡巡扶杖历新坡。yī yuē dù xī tóu yě diàn,qūn xún fú zhàng lì xīn pō。
初春此去才旬日,屈指流年奈老何。chū chūn cǐ qù cái xún rì,qū zhǐ liú nián nài lǎo hé。

有触

吕陶

三十馀年齿士林,青纶一命鬓霜侵。sān shí yú nián chǐ shì lín,qīng lún yī mìng bìn shuāng qīn。
策名虽动迟留叹,行已常存少壮心。cè míng suī dòng chí liú tàn,xíng yǐ cháng cún shǎo zhuàng xīn。
月满涨潭清远梦,春归平野付长吟。yuè mǎn zhǎng tán qīng yuǎn mèng,chūn guī píng yě fù zhǎng yín。
前溪况亦称南浦,惜别情悰几倍深。qián xī kuàng yì chēng nán pǔ,xī bié qíng cóng jǐ bèi shēn。

城西龙祠二首

吕陶

市桥官柳翠阴垂,路向西郊驻彩旗。shì qiáo guān liǔ cuì yīn chuí,lù xiàng xī jiāo zhù cǎi qí。
故事每从遐俗尚,清欢又送晚春归。gù shì měi cóng xiá sú shàng,qīng huān yòu sòng wǎn chūn guī。
留连野色迟迟去,珍惜年华苒苒飞。liú lián yě sè chí chí qù,zhēn xī nián huá rǎn rǎn fēi。
老杜有诗殊有味,风光流转莫相违。lǎo dù yǒu shī shū yǒu wèi,fēng guāng liú zhuǎn mò xiāng wéi。

城西龙祠二首

吕陶

林密溪寒锦浦西,千年灵宇旧凭依。lín mì xī hán jǐn pǔ xī,qiān nián líng yǔ jiù píng yī。
竹村迎路堪行乐,麦垄连云已应祈。zhú cūn yíng lù kān xíng lè,mài lǒng lián yún yǐ yīng qí。
诗将早从吟社去,游人暮到醉乡归。shī jiāng zǎo cóng yín shè qù,yóu rén mù dào zuì xiāng guī。
隼旟莫倦徘徊久,化日舒长未夕辉。sǔn yú mò juàn pái huái jiǔ,huà rì shū zhǎng wèi xī huī。

和赏申氏园海棠

吕陶

谁裁锦段碎文章,凭借春工便吐芳。shuí cái jǐn duàn suì wén zhāng,píng jiè chūn gōng biàn tǔ fāng。
自是多花宜少叶,肯教仙格有凡香。zì shì duō huā yí shǎo yè,kěn jiào xiān gé yǒu fán xiāng。
妆容试酒偏增丽,舞兴迎春拟作狂。zhuāng róng shì jiǔ piān zēng lì,wǔ xīng yíng chūn nǐ zuò kuáng。
使幕县庭虽甲乙,更饶邻圃借馀光。shǐ mù xiàn tíng suī jiǎ yǐ,gèng ráo lín pǔ jiè yú guāng。

和姚提举赏海棠

吕陶

晓雾笼花暖渐收,万枝难尽数花头。xiǎo wù lóng huā nuǎn jiàn shōu,wàn zhī nán jǐn shù huā tóu。
胭脂半为伤春淡,锦带翻因拂地羞。yān zhī bàn wèi shāng chūn dàn,jǐn dài fān yīn fú dì xiū。
围饮旧风传乐国,纵吟清味属诗流。wéi yǐn jiù fēng chuán lè guó,zòng yín qīng wèi shǔ shī liú。
西园韶景真无价,红满池台月满楼。xī yuán sháo jǐng zhēn wú jià,hóng mǎn chí tái yuè mǎn lóu。

和蜀守道中书事

吕陶

天恩流布下天津,沴气消除生气淳。tiān ēn liú bù xià tiān jīn,lì qì xiāo chú shēng qì chún。
昔虑早饥农失职,今逢赈惠泽如春。xī lǜ zǎo jī nóng shī zhí,jīn féng zhèn huì zé rú chūn。
绥怀有术推儒者,全活为功类古人。suí huái yǒu shù tuī rú zhě,quán huó wèi gōng lèi gǔ rén。
贤杰一心沟壑起,翕然歌颂在生民。xián jié yī xīn gōu hè qǐ,xī rán gē sòng zài shēng mín。

题友人西行杂诗

吕陶

一官一集古称贤,未似西征五十篇。yī guān yī jí gǔ chēng xián,wèi shì xī zhēng wǔ shí piān。
雅颂纯音流管磬,风骚馀味到林泉。yǎ sòng chún yīn liú guǎn qìng,fēng sāo yú wèi dào lín quán。
光生晓岫刊岷石,价踊春溪费锦笺。guāng shēng xiǎo xiù kān mín shí,jià yǒng chūn xī fèi jǐn jiān。
愧幸师门旧林教,得为家宝子孙传。kuì xìng shī mén jiù lín jiào,dé wèi jiā bǎo zi sūn chuán。

读黜邪诏

吕陶

天诏丁宁逐佞柔,不须请剑复持矛。tiān zhào dīng níng zhú nìng róu,bù xū qǐng jiàn fù chí máo。
平生邪胆君前落,后世污名纸上留。píng shēng xié dǎn jūn qián luò,hòu shì wū míng zhǐ shàng liú。
宝鉴乍开消魍魅,正声才作罢离兜。bǎo jiàn zhà kāi xiāo wǎng mèi,zhèng shēng cái zuò bà lí dōu。
便为菹醢何嗟及,贪得浮荣似食钩。biàn wèi jū hǎi hé jiē jí,tān dé fú róng shì shí gōu。