古诗词

以茶寄宋君仪有诗见答和之

吕陶

九峰之民多种茶,山村栉比千万家。jiǔ fēng zhī mín duō zhǒng chá,shān cūn zhì bǐ qiān wàn jiā。
朝脯伏腊皆仰此,累岁凭恃为生涯。cháo pú fú là jiē yǎng cǐ,lèi suì píng shì wèi shēng yá。
一朝使者忽禁榷,振举法令摇三巴。yī cháo shǐ zhě hū jìn què,zhèn jǔ fǎ lìng yáo sān bā。
锥刀尽毫发,鞭朴过网罝。zhuī dāo jǐn háo fā,biān pǔ guò wǎng jū。
悲哉西南人,生长逢勋华。bēi zāi xī nán rén,shēng zhǎng féng xūn huá。
垂髫以来至白首,未识此事徒忧嗟。chuí tiáo yǐ lái zhì bái shǒu,wèi shí cǐ shì tú yōu jiē。
议欲伐茗荈,不如植禾麻。yì yù fá míng chuǎn,bù rú zhí hé má。
一花五出最为早,焙户常于火前造。yī huā wǔ chū zuì wèi zǎo,bèi hù cháng yú huǒ qián zào。
春来畏罪不敢言,芽甲任随黄叶老。chūn lái wèi zuì bù gǎn yán,yá jiǎ rèn suí huáng yè lǎo。
安得仙崖凝露膏,寄与交朋叙勤好。ān dé xiān yá níng lù gāo,jì yǔ jiāo péng xù qín hǎo。
广平先生风格清,坐听万事心无营。guǎng píng xiān shēng fēng gé qīng,zuò tīng wàn shì xīn wú yíng。
日高睡觉懒慵起,不欲世态昏瞳睛。rì gāo shuì jué lǎn yōng qǐ,bù yù shì tài hūn tóng jīng。
诚宜玉筒摘佳品,或向武夷搜早英。chéng yí yù tǒng zhāi jiā pǐn,huò xiàng wǔ yí sōu zǎo yīng。
汲将楚谷水,就取石鼎烹。jí jiāng chǔ gǔ shuǐ,jiù qǔ shí dǐng pēng。
可以助君淳深幽寂之道味,高古平淡之诗情。kě yǐ zhù jūn chún shēn yōu jì zhī dào wèi,gāo gǔ píng dàn zhī shī qíng。
小方片甲洎觜翼,凡下不足论芳馨。xiǎo fāng piàn jiǎ jì zī yì,fán xià bù zú lùn fāng xīn。
西湖所采者,抑亦传虚名。xī hú suǒ cǎi zhě,yì yì chuán xū míng。
不执符移往,不由关市征。bù zhí fú yí wǎng,bù yóu guān shì zhēng。
而乃辄赠遗,岂非干典刑。ér nǎi zhé zèng yí,qǐ fēi gàn diǎn xíng。
高贤接物自无间,野夫得以芹为诚。gāo xián jiē wù zì wú jiān,yě fū dé yǐ qín wèi chéng。
长谣三百言,重报不称轻。zhǎng yáo sān bǎi yán,zhòng bào bù chēng qīng。
文锦方能致珠琲,木瓜安敢邀瑰琼。wén jǐn fāng néng zhì zhū bèi,mù guā ān gǎn yāo guī qióng。
再拜捧嘉贶,读之如宠惊。zài bài pěng jiā kuàng,dú zhī rú chǒng jīng。
感君裁诗误题品,劝君避患宜详审。gǎn jūn cái shī wù tí pǐn,quàn jūn bì huàn yí xiáng shěn。
平日视世途,孤心已寒凛。píng rì shì shì tú,gū xīn yǐ hán lǐn。
坐逢俗客不须尝,亦恐持之为冒禁。zuò féng sú kè bù xū cháng,yì kǒng chí zhī wèi mào jìn。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

和成都转运判官孙圣微见寄

吕陶

文章平昔擅才名,使指于今总列城。wén zhāng píng xī shàn cái míng,shǐ zhǐ yú jīn zǒng liè chéng。
甲乙常联榜中第,东西俱作剑南行。jiǎ yǐ cháng lián bǎng zhōng dì,dōng xī jù zuò jiàn nán xíng。
清吟愈觉交朋厚,老别难堪岁月惊。qīng yín yù jué jiāo péng hòu,lǎo bié nán kān suì yuè jīng。
惟喜归途近霄汉,吾乡留得是嘉声。wéi xǐ guī tú jìn xiāo hàn,wú xiāng liú dé shì jiā shēng。

和重己晚菊三首

吕陶

众菊争开此独迟,已过重九见新枝。zhòng jú zhēng kāi cǐ dú chí,yǐ guò zhòng jiǔ jiàn xīn zhī。
自甘化力均先后,不与春芳较盛衰。zì gān huà lì jūn xiān hòu,bù yǔ chūn fāng jiào shèng shuāi。
秀蕊渐繁微雨夜,清香终在早霜时。xiù ruǐ jiàn fán wēi yǔ yè,qīng xiāng zhōng zài zǎo shuāng shí。
诗人未便移青眼,会有金樽是己知。shī rén wèi biàn yí qīng yǎn,huì yǒu jīn zūn shì jǐ zhī。

和重己晚菊三首

吕陶

花开虽晚莫嗟迟,落尽千葩发几枝。huā kāi suī wǎn mò jiē chí,luò jǐn qiān pā fā jǐ zhī。
清露有恩殊未报,寒风无赖不能衰。qīng lù yǒu ēn shū wèi bào,hán fēng wú lài bù néng shuāi。
幽芳自占三秋景,真赏堪同九日时。yōu fāng zì zhàn sān qiū jǐng,zhēn shǎng kān tóng jiǔ rì shí。
蝶少蜂愁人事别,餐英独有屈平知。dié shǎo fēng chóu rén shì bié,cān yīng dú yǒu qū píng zhī。

和重己晚菊三首

吕陶

仙翁培种一何迟,点缀黄金更满枝。xiān wēng péi zhǒng yī hé chí,diǎn zhuì huáng jīn gèng mǎn zhī。
秋色已高方秀茂,物华皆老未凋衰。qiū sè yǐ gāo fāng xiù mào,wù huá jiē lǎo wèi diāo shuāi。
几多俗客慵留意,无限妖花笑后时。jǐ duō sú kè yōng liú yì,wú xiàn yāo huā xiào hòu shí。
独向风霜对松竹,洁清标格自相知。dú xiàng fēng shuāng duì sōng zhú,jié qīng biāo gé zì xiāng zhī。

闻说一首寄与可为尧夫作

吕陶

闻说蓬仙作小麾,湛恩从此破群疑。wén shuō péng xiān zuò xiǎo huī,zhàn ēn cóng cǐ pò qún yí。
平生直道宜三黜,自古周防用四知。píng shēng zhí dào yí sān chù,zì gǔ zhōu fáng yòng sì zhī。
松竹何尝凋晚秀,稻梁应且续朝饥。sōng zhú hé cháng diāo wǎn xiù,dào liáng yīng qiě xù cháo jī。
不须利口归豺虎,皎皎清穹未易欺。bù xū lì kǒu guī chái hǔ,jiǎo jiǎo qīng qióng wèi yì qī。

次韵赠陈季常

吕陶

一尘殊不挂胸中,标韵高闲辩论雄。yī chén shū bù guà xiōng zhōng,biāo yùn gāo xián biàn lùn xióng。
诗得江山深有助,道因橐籥易为功。shī dé jiāng shān shēn yǒu zhù,dào yīn tuó yuè yì wèi gōng。
平生拟效漆园吏,何日相逢黄石公。píng shēng nǐ xiào qī yuán lì,hé rì xiāng féng huáng shí gōng。
可惜壮年长策在,却陪明月与清风。kě xī zhuàng nián zhǎng cè zài,què péi míng yuè yǔ qīng fēng。

伏日池上二首

吕陶

尘氛不到此池亭,庚伏长来驻旆旌。chén fēn bù dào cǐ chí tíng,gēng fú zhǎng lái zhù pèi jīng。
波荡画船冲岸急,露明翠盖遇风倾。bō dàng huà chuán chōng àn jí,lù míng cuì gài yù fēng qīng。
一先有得棋频胜,众乐无嫌酒屡行。yī xiān yǒu dé qí pín shèng,zhòng lè wú xián jiǔ lǚ xíng。
红日渐低钟鼓近,路人歌笑望专城。hóng rì jiàn dī zhōng gǔ jìn,lù rén gē xiào wàng zhuān chéng。

伏日池上二首

吕陶

南风时起有馀温,晷影炎炎势欲焚。nán fēng shí qǐ yǒu yú wēn,guǐ yǐng yán yán shì yù fén。
堤上游人皆乐俗,坐中豪客少将军。dī shàng yóu rén jiē lè sú,zuò zhōng háo kè shǎo jiāng jūn。
深思阔沼生冰色,尤畏晴霞散锦纹。shēn sī kuò zhǎo shēng bīng sè,yóu wèi qíng xiá sàn jǐn wén。
待得清凉到襟袖,断烟重叠送西曛。dài dé qīng liáng dào jīn xiù,duàn yān zhòng dié sòng xī xūn。

题致仕袁成均燕申亭

吕陶

挂冠归后爱林泉,择地为亭欲看山。guà guān guī hòu ài lín quán,zé dì wèi tíng yù kàn shān。
清画绝无尘坌到,白云常与性情闲。qīng huà jué wú chén bèn dào,bái yún cháng yǔ xìng qíng xián。
诗书教子雍容外,琴酒娱宾笑傲间。shī shū jiào zi yōng róng wài,qín jiǔ yú bīn xiào ào jiān。
堂构不隳门有庆,彩衣终约锦衣还。táng gòu bù huī mén yǒu qìng,cǎi yī zhōng yuē jǐn yī hái。

送李宝之

吕陶

流落文场晚得名,十年犹未脱铨衡。liú luò wén chǎng wǎn dé míng,shí nián yóu wèi tuō quán héng。
轩昂本为太平起,愤叹却因多难成。xuān áng běn wèi tài píng qǐ,fèn tàn què yīn duō nán chéng。
方略满怀期树立,尘埃蒙袂且将迎。fāng lüè mǎn huái qī shù lì,chén āi méng mèi qiě jiāng yíng。
由来不遇须藏器,岂是佯愚学宁生。yóu lái bù yù xū cáng qì,qǐ shì yáng yú xué níng shēng。

送修孺归通泉用陈图南韵

吕陶

猿鹤皆飞昔日声,安车归去路岐平。yuán hè jiē fēi xī rì shēng,ān chē guī qù lù qí píng。
高怀无累能知止,半禄虽微亦代耕。gāo huái wú lèi néng zhī zhǐ,bàn lù suī wēi yì dài gēng。
林下光阴尤觉永,环中气象有馀清。lín xià guāng yīn yóu jué yǒng,huán zhōng qì xiàng yǒu yú qīng。
尘埃满抱华颠客,笑指泉山羡此行。chén āi mǎn bào huá diān kè,xiào zhǐ quán shān xiàn cǐ xíng。

次韵送人有感

吕陶

三月山城送客时,山头芳草又离离。sān yuè shān chéng sòng kè shí,shān tóu fāng cǎo yòu lí lí。
红尘道路今犹古,清酒樽罍乐胜悲。hóng chén dào lù jīn yóu gǔ,qīng jiǔ zūn léi lè shèng bēi。
乡外忽摇怀远意,坐中聊赋惜春诗。xiāng wài hū yáo huái yuǎn yì,zuò zhōng liáo fù xī chūn shī。
洛阳风景别来久,应属少年游侠儿。luò yáng fēng jǐng bié lái jiǔ,yīng shǔ shǎo nián yóu xiá ér。

送交代茹安礼二首

吕陶

平日阳和已浃民,浪驰幽迹绍芳尘。píng rì yáng hé yǐ jiā mín,làng chí yōu jì shào fāng chén。
芝兰秀品推前辈,桃李清阴及后人。zhī lán xiù pǐn tuī qián bèi,táo lǐ qīng yīn jí hòu rén。
谆诲有闻知契厚,纵谈无间觉情亲。zhūn huì yǒu wén zhī qì hòu,zòng tán wú jiān jué qíng qīn。
去思从此凭何慰,待刻铭词上翠珉。qù sī cóng cǐ píng hé wèi,dài kè míng cí shàng cuì mín。

送交代茹安礼二首

吕陶

越溪春水碧迢迢,岷岫晴岚翠欲飘。yuè xī chūn shuǐ bì tiáo tiáo,mín xiù qíng lán cuì yù piāo。
故国风光频梦断,殊乡景物易魂销。gù guó fēng guāng pín mèng duàn,shū xiāng jǐng wù yì hún xiāo。
何时执友无暌索,此日长亭倍寂寥。hé shí zhí yǒu wú kuí suǒ,cǐ rì zhǎng tíng bèi jì liáo。
把酒送君同一醉,羡君东去客心摇。bǎ jiǔ sòng jūn tóng yī zuì,xiàn jūn dōng qù kè xīn yáo。

送曹宪州

吕陶

山头红日照红旌,祖席仍歌塞上行。shān tóu hóng rì zhào hóng jīng,zǔ xí réng gē sāi shàng xíng。
慷慨有心终破敌,燕闲无事暂专城。kāng kǎi yǒu xīn zhōng pò dí,yàn xián wú shì zàn zhuān chéng。
朔风动色骅骝健,秋水澄光宝剑轻。shuò fēng dòng sè huá liú jiàn,qiū shuǐ chéng guāng bǎo jiàn qīng。
万一羽书飞到郡,定烦方略取功名。wàn yī yǔ shū fēi dào jùn,dìng fán fāng lüè qǔ gōng míng。