古诗词

重阳

钱亿年

商飙惊秀木,松桂不受秋。shāng biāo jīng xiù mù,sōng guì bù shòu qiū。
萸菊有光辉,芬芳满金瓯。yú jú yǒu guāng huī,fēn fāng mǎn jīn ōu。
古来贤达人,逢时聊解忧。gǔ lái xián dá rén,féng shí liáo jiě yōu。
龙山孟参军,帽落初不羞。lóng shān mèng cān jūn,mào luò chū bù xiū。
东篱陶徵士,得酒更何求。dōng lí táo zhēng shì,dé jiǔ gèng hé qiú。
若人不常有,至今称风流。ruò rén bù cháng yǒu,zhì jīn chēng fēng liú。
节物自尔殊,生灭同一沤。jié wù zì ěr shū,shēng miè tóng yī ōu。
浮世梦幻身,适意是良谋。fú shì mèng huàn shēn,shì yì shì liáng móu。
山翁未尝乐,而亦未尝愁。shān wēng wèi cháng lè,ér yì wèi cháng chóu。
吾独可奈何,任渠自悠悠。wú dú kě nài hé,rèn qú zì yōu yōu。

钱亿年

钱亿年,未赴。淳熙十一年卒,年八十五。有《云巢集》,已佚。《敬乡录》卷三有传。今录诗七首。 钱亿年的作品>>

猜您喜欢

次太守李侍郎和郡博士包丈芍药韵二首

钱亿年

栽花未免惜花残,忙里应须护小栏。zāi huā wèi miǎn xī huā cán,máng lǐ yīng xū hù xiǎo lán。
何似长松与修竹,不妨耐久静中看。hé shì zhǎng sōng yǔ xiū zhú,bù fáng nài jiǔ jìng zhōng kàn。

次太守李侍郎和郡博士包丈芍药韵二首

钱亿年

艳草妖花理易残,无劳太息抚雕栏。yàn cǎo yāo huā lǐ yì cán,wú láo tài xī fǔ diāo lán。
终年费尽壅培力,能共樽前几日看。zhōng nián fèi jǐn yōng péi lì,néng gòng zūn qián jǐ rì kàn。

呈盛逢时

钱亿年

倦翮知还心已休,无穷世事懒回头。juàn hé zhī hái xīn yǐ xiū,wú qióng shì shì lǎn huí tóu。
是非不属闲人耳,月自当空水自流。shì fēi bù shǔ xián rén ěr,yuè zì dāng kōng shuǐ zì liú。

次游玉虚洞韵

钱亿年

茂松修竹昼阴阴,涧水幽流一径深。mào sōng xiū zhú zhòu yīn yīn,jiàn shuǐ yōu liú yī jìng shēn。
未必山中无外事,须知静躁总因心。wèi bì shān zhōng wú wài shì,xū zhī jìng zào zǒng yīn xīn。

和唐子固见寄初冬晚步韵

钱亿年

凄风满寒谷,广陌照落日。qī fēng mǎn hán gǔ,guǎng mò zhào luò rì。
繁霜排岸草,尪瘁怯寒慄。fán shuāng pái àn cǎo,wāng cuì qiè hán lì。
块坐阅残编,十日九不出。kuài zuò yuè cán biān,shí rì jiǔ bù chū。
时为孤愤吟,嗟嗟类蟋蟀。shí wèi gū fèn yín,jiē jiē lèi xī shuài。
歧路多阻艰,烟霞成痼疾。qí lù duō zǔ jiān,yān xiá chéng gù jí。
保是千金躯,他慕无终毕。bǎo shì qiān jīn qū,tā mù wú zhōng bì。
远览尘垢外,无得初无失。yuǎn lǎn chén gòu wài,wú dé chū wú shī。
溺志胶扰间,跧跽信匪一。nì zhì jiāo rǎo jiān,quán jì xìn fěi yī。
阮生亦有言,何异裈中虱。ruǎn shēng yì yǒu yán,hé yì kūn zhōng shī。
呼童洗破觥,一醉真可必。hū tóng xǐ pò gōng,yī zuì zhēn kě bì。
耳热即呜呜,鄙野谁诃诘。ěr rè jí wū wū,bǐ yě shuí hē jí。
浩歌莫予知,奚用聆清瑟。hào gē mò yǔ zhī,xī yòng líng qīng sè。

避暑椒山呈潘师清

钱亿年

凉风生层峦,炎日遮叠嶂。liáng fēng shēng céng luán,yán rì zhē dié zhàng。
我来兹地游,心焉乐清旷。wǒ lái zī dì yóu,xīn yān lè qīng kuàng。
为吏即华颠,愧临士民上。wèi lì jí huá diān,kuì lín shì mín shàng。
老丑畏近人,筋骸非少壮。lǎo chǒu wèi jìn rén,jīn hái fēi shǎo zhuàng。
知止远卑辱,奚敢谓高尚。zhī zhǐ yuǎn bēi rǔ,xī gǎn wèi gāo shàng。
龊龊方自持,良心未容放。chuò chuò fāng zì chí,liáng xīn wèi róng fàng。
促柱有繁音,庞聒无清唱。cù zhù yǒu fán yīn,páng guā wú qīng chàng。
却暑御絺绤,自修终弭谤。què shǔ yù chī xì,zì xiū zhōng mǐ bàng。
居闲无适莫,且免萦重恙。jū xián wú shì mò,qiě miǎn yíng zhòng yàng。
俯仰心不惭,无言亦疏畅。fǔ yǎng xīn bù cán,wú yán yì shū chàng。