古诗词

读晦翁遗文悽怆有作

孙应时

先生千载人,浩气隘穹壤。xiān shēng qiān zài rén,hào qì ài qióng rǎng。
早薄声利交,超然傲尘鞅。zǎo báo shēng lì jiāo,chāo rán ào chén yāng。
饮酒读离骚,追游必豪爽。yǐn jiǔ dú lí sāo,zhuī yóu bì háo shuǎng。
风月饱高吟,云泉擅奇赏。fēng yuè bǎo gāo yín,yún quán shàn qí shǎng。
切骨痛国雠,嚼齿愤奸党。qiè gǔ tòng guó chóu,jué chǐ fèn jiān dǎng。
纵谈天下事,一一如指掌。zòng tán tiān xià shì,yī yī rú zhǐ zhǎng。
敛意师圣贤,精心玩图象。liǎn yì shī shèng xián,jīng xīn wán tú xiàng。
全体极浑涵,灵根妙充养。quán tǐ jí hún hán,líng gēn miào chōng yǎng。
昭昭陈轨辙,坦坦辟榛莽。zhāo zhāo chén guǐ zhé,tǎn tǎn pì zhēn mǎng。
陶镕就醇粹,鞭策收勉强。táo róng jiù chún cuì,biān cè shōu miǎn qiáng。
瞿聃息遁辞,关雒大遗响。qú dān xī dùn cí,guān luò dà yí xiǎng。
师道屹尊严,人材兴倜傥。shī dào yì zūn yán,rén cái xīng tì tǎng。
宸纶叹廉靖,朝迹惎忠谠。chén lún tàn lián jìng,cháo jì jì zhōng dǎng。
康庐委符竹,越绝畀英簜。kāng lú wěi fú zhú,yuè jué bì yīng dàng。
刍牧活饥茕,天日快幽枉。chú mù huó jī qióng,tiān rì kuài yōu wǎng。
命义信行藏,风标何肮脏。mìng yì xìn xíng cáng,fēng biāo hé āng zàng。
晚来侍细旃,时益异畴曩。wǎn lái shì xì zhān,shí yì yì chóu nǎng。
孤踪反山林,百怪幻夔魍。gū zōng fǎn shān lín,bǎi guài huàn kuí wǎng。
先生一澹然,几微宁怏怏。xiān shēng yī dàn rán,jǐ wēi níng yàng yàng。
冬曦暖袍屦,秋风飒几杖。dōng xī nuǎn páo jù,qiū fēng sà jǐ zhàng。
尚可淑后来,何言遂长往。shàng kě shū hòu lái,hé yán suì zhǎng wǎng。
暌离思远道,殷勤愧殊奖。kuí lí sī yuǎn dào,yīn qín kuì shū jiǎng。
常怀订群疑,忍独拜遗像。cháng huái dìng qún yí,rěn dú bài yí xiàng。
感旧日萧瑟,出门增惝恍。gǎn jiù rì xiāo sè,chū mén zēng chǎng huǎng。
一致无古今,万世均俯仰。yī zhì wú gǔ jīn,wàn shì jūn fǔ yǎng。
微言在遗墨,没齿抱遐想。wēi yán zài yí mò,méi chǐ bào xiá xiǎng。
末路诚刺促,中扃故弘敞。mò lù chéng cì cù,zhōng jiōng gù hóng chǎng。
惟善不可诬,惟恶不可长。wéi shàn bù kě wū,wéi è bù kě zhǎng。
百年非所知,常如侍函丈。bǎi nián fēi suǒ zhī,cháng rú shì hán zhàng。
题诗自激昂,山川悲莽苍。tí shī zì jī áng,shān chuān bēi mǎng cāng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

七月一日独游顶山上方院

孙应时

涧水有奇观,山蝉发清歌。jiàn shuǐ yǒu qí guān,shān chán fā qīng gē。
穹林翠光合,深谷凉风多。qióng lín cuì guāng hé,shēn gǔ liáng fēng duō。
孤游正寂历,伫立久婆娑。gū yóu zhèng jì lì,zhù lì jiǔ pó suō。
平生颇须此,欲去意如何。píng shēng pǒ xū cǐ,yù qù yì rú hé。

中秋次仲兄韵

孙应时

万古清秋月,连年满意晴。wàn gǔ qīng qiū yuè,lián nián mǎn yì qíng。
坐从衣露湿,目恐海云生。zuò cóng yī lù shī,mù kǒng hǎi yún shēng。
盎盎杯中趣,悠悠世上名。àng àng bēi zhōng qù,yōu yōu shì shàng míng。
柴门幸无客,不用酌公荣。chái mén xìng wú kè,bù yòng zhuó gōng róng。

杜子贞远访自言山居之胜以二诗送之

孙应时

识子云溪上,天星已再周。shí zi yún xī shàng,tiān xīng yǐ zài zhōu。
故人今略尽,斯世果何求。gù rén jīn lüè jǐn,sī shì guǒ hé qiú。
得丧元相似,乘除岂自谋。dé sàng yuán xiāng shì,chéng chú qǐ zì móu。
初心幸无恙,馀事一虚舟。chū xīn xìng wú yàng,yú shì yī xū zhōu。

杜子贞远访自言山居之胜以二诗送之

孙应时

喜说山居胜,兰亭一盼中。xǐ shuō shān jū shèng,lán tíng yī pàn zhōng。
松楸今十世,竹帛故三公。sōng qiū jīn shí shì,zhú bó gù sān gōng。
念德心何极,幽栖道未穷。niàn dé xīn hé jí,yōu qī dào wèi qióng。
吾归访岩壑,鸡黍更谁同。wú guī fǎng yán hè,jī shǔ gèng shuí tóng。

山庵秋夕

孙应时

山晚下樵牧,秋声生夜长。shān wǎn xià qiáo mù,qiū shēng shēng yè zhǎng。
精庐脱尘想,倦枕惬新凉。jīng lú tuō chén xiǎng,juàn zhěn qiè xīn liáng。
万里一筇在,百年双鬓苍。wàn lǐ yī qióng zài,bǎi nián shuāng bìn cāng。
定知闲有味,不必醉为乡。dìng zhī xián yǒu wèi,bù bì zuì wèi xiāng。

十七夜如山庵

孙应时

一雨秋能好,连宵月迥明。yī yǔ qiū néng hǎo,lián xiāo yuè jiǒng míng。
百年今夕话,万里去年情。bǎi nián jīn xī huà,wàn lǐ qù nián qíng。
水满天相荡,山空人独行。shuǐ mǎn tiān xiāng dàng,shān kōng rén dú xíng。
蝉声发奇思,携酒未须倾。chán shēng fā qí sī,xié jiǔ wèi xū qīng。

宿宝墟庵

孙应时

水静回风度,天晴落日酣。shuǐ jìng huí fēng dù,tiān qíng luò rì hān。
因随渔子艇,得憩野僧庵。yīn suí yú zi tǐng,dé qì yě sēng ān。
独饮不成醉,高怀无与谈。dú yǐn bù chéng zuì,gāo huái wú yǔ tán。
微吟夜寥阒,一睡极清甘。wēi yín yè liáo qù,yī shuì jí qīng gān。

晨兴有叹

孙应时

月落霜如雪,风回水正冰。yuè luò shuāng rú xuě,fēng huí shuǐ zhèng bīng。
百思劳夜梦,多病怯晨兴。bǎi sī láo yè mèng,duō bìng qiè chén xīng。
世事甘牢落,心期独战兢。shì shì gān láo luò,xīn qī dú zhàn jīng。
床头书在眼,且莫负寒灯。chuáng tóu shū zài yǎn,qiě mò fù hán dēng。

晚望

孙应时

倚杖柴门外,蝉声晚正清。yǐ zhàng chái mén wài,chán shēng wǎn zhèng qīng。
水涵初月白,山对落霞明。shuǐ hán chū yuè bái,shān duì luò xiá míng。
心迹真无事,行藏付此生。xīn jì zhēn wú shì,xíng cáng fù cǐ shēng。
邻翁过相语,有喜近西城。lín wēng guò xiāng yǔ,yǒu xǐ jìn xī chéng。

隆兴甲申仲冬回自郡城宿龙泉寺遇雪

孙应时

乘兴登山寺,匆匆未暇归。chéng xīng dēng shān sì,cōng cōng wèi xiá guī。
偶逢天色变,忽见雪花飞。ǒu féng tiān sè biàn,hū jiàn xuě huā fēi。
佛屋浑迷瓦,僧房半掩扉。fú wū hún mí wǎ,sēng fáng bàn yǎn fēi。
坐看青嶂老,一笑透禅机。zuò kàn qīng zhàng lǎo,yī xiào tòu chán jī。

秋晓

孙应时

高叶明初日,偏林澹远烟。gāo yè míng chū rì,piān lín dàn yuǎn yān。
晴空如滉漾,秋气更暄妍。qíng kōng rú huàng yàng,qiū qì gèng xuān yán。
睡足小窗净,心清浮虑捐。shuì zú xiǎo chuāng jìng,xīn qīng fú lǜ juān。
与人同乐意,忧国见丰年。yǔ rén tóng lè yì,yōu guó jiàn fēng nián。

晓晴

孙应时

碧海明初日,青山破宿烟。bì hǎi míng chū rì,qīng shān pò sù yān。
寒阴都辟易,芳景正澄鲜。hán yīn dōu pì yì,fāng jǐng zhèng chéng xiān。
屋角禽声姹,池塘蝶影翩。wū jiǎo qín shēng chà,chí táng dié yǐng piān。
春光吾负汝,今日一欣然。chūn guāng wú fù rǔ,jīn rì yī xīn rán。

晓晴

孙应时

君行定何许,舍棹越林丘。jūn xíng dìng hé xǔ,shě zhào yuè lín qiū。
社瓮不容挽,溪毛聊可羞。shè wèng bù róng wǎn,xī máo liáo kě xiū。
禅床应濯足,衲被径蒙头。chán chuáng yīng zhuó zú,nà bèi jìng méng tóu。
静境有真趣,乐哉何所忧。jìng jìng yǒu zhēn qù,lè zāi hé suǒ yōu。

晓晴

孙应时

短发日夜白,年华令我愁。duǎn fā rì yè bái,nián huá lìng wǒ chóu。
平生几蜡屐,旧隐一渔舟。píng shēng jǐ là jī,jiù yǐn yī yú zhōu。
漫有诗陶写,应须酒拍浮。màn yǒu shī táo xiě,yīng xū jiǔ pāi fú。
相过慰情素,数肯抱琴不。xiāng guò wèi qíng sù,shù kěn bào qín bù。

慈溪道中次伯兄韵

孙应时

露洗三更月,秋澄万里天。lù xǐ sān gèng yuè,qiū chéng wàn lǐ tiān。
潮生声荡潏,云渡影联翩。cháo shēng shēng dàng yù,yún dù yǐng lián piān。
物妙本无尽,世分直可怜。wù miào běn wú jǐn,shì fēn zhí kě lián。
悠然一杯酒,横策自鸣舷。yōu rán yī bēi jiǔ,héng cè zì míng xián。
4941234567»