古诗词

读晦翁遗文悽怆有作

孙应时

先生千载人,浩气隘穹壤。xiān shēng qiān zài rén,hào qì ài qióng rǎng。
早薄声利交,超然傲尘鞅。zǎo báo shēng lì jiāo,chāo rán ào chén yāng。
饮酒读离骚,追游必豪爽。yǐn jiǔ dú lí sāo,zhuī yóu bì háo shuǎng。
风月饱高吟,云泉擅奇赏。fēng yuè bǎo gāo yín,yún quán shàn qí shǎng。
切骨痛国雠,嚼齿愤奸党。qiè gǔ tòng guó chóu,jué chǐ fèn jiān dǎng。
纵谈天下事,一一如指掌。zòng tán tiān xià shì,yī yī rú zhǐ zhǎng。
敛意师圣贤,精心玩图象。liǎn yì shī shèng xián,jīng xīn wán tú xiàng。
全体极浑涵,灵根妙充养。quán tǐ jí hún hán,líng gēn miào chōng yǎng。
昭昭陈轨辙,坦坦辟榛莽。zhāo zhāo chén guǐ zhé,tǎn tǎn pì zhēn mǎng。
陶镕就醇粹,鞭策收勉强。táo róng jiù chún cuì,biān cè shōu miǎn qiáng。
瞿聃息遁辞,关雒大遗响。qú dān xī dùn cí,guān luò dà yí xiǎng。
师道屹尊严,人材兴倜傥。shī dào yì zūn yán,rén cái xīng tì tǎng。
宸纶叹廉靖,朝迹惎忠谠。chén lún tàn lián jìng,cháo jì jì zhōng dǎng。
康庐委符竹,越绝畀英簜。kāng lú wěi fú zhú,yuè jué bì yīng dàng。
刍牧活饥茕,天日快幽枉。chú mù huó jī qióng,tiān rì kuài yōu wǎng。
命义信行藏,风标何肮脏。mìng yì xìn xíng cáng,fēng biāo hé āng zàng。
晚来侍细旃,时益异畴曩。wǎn lái shì xì zhān,shí yì yì chóu nǎng。
孤踪反山林,百怪幻夔魍。gū zōng fǎn shān lín,bǎi guài huàn kuí wǎng。
先生一澹然,几微宁怏怏。xiān shēng yī dàn rán,jǐ wēi níng yàng yàng。
冬曦暖袍屦,秋风飒几杖。dōng xī nuǎn páo jù,qiū fēng sà jǐ zhàng。
尚可淑后来,何言遂长往。shàng kě shū hòu lái,hé yán suì zhǎng wǎng。
暌离思远道,殷勤愧殊奖。kuí lí sī yuǎn dào,yīn qín kuì shū jiǎng。
常怀订群疑,忍独拜遗像。cháng huái dìng qún yí,rěn dú bài yí xiàng。
感旧日萧瑟,出门增惝恍。gǎn jiù rì xiāo sè,chū mén zēng chǎng huǎng。
一致无古今,万世均俯仰。yī zhì wú gǔ jīn,wàn shì jūn fǔ yǎng。
微言在遗墨,没齿抱遐想。wēi yán zài yí mò,méi chǐ bào xiá xiǎng。
末路诚刺促,中扃故弘敞。mò lù chéng cì cù,zhōng jiōng gù hóng chǎng。
惟善不可诬,惟恶不可长。wéi shàn bù kě wū,wéi è bù kě zhǎng。
百年非所知,常如侍函丈。bǎi nián fēi suǒ zhī,cháng rú shì hán zhàng。
题诗自激昂,山川悲莽苍。tí shī zì jī áng,shān chuān bēi mǎng cāng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

送史同叔司直造朝

孙应时

天壤王郎子,芝兰谢傅家。tiān rǎng wáng láng zi,zhī lán xiè fù jiā。
班行想风采,诗礼倍光华。bān xíng xiǎng fēng cǎi,shī lǐ bèi guāng huá。
万里鞭先著,连城玉未瑕。wàn lǐ biān xiān zhù,lián chéng yù wèi xiá。
公馀闭斋阁,黄卷有生涯。gōng yú bì zhāi gé,huáng juǎn yǒu shēng yá。

送史同叔司直造朝

孙应时

相国三槐位,郎君叠桂枝。xiāng guó sān huái wèi,láng jūn dié guì zhī。
谈经天禄阁,指日凤凰池。tán jīng tiān lù gé,zhǐ rì fèng huáng chí。
道术千年绪,功名百世期。dào shù qiān nián xù,gōng míng bǎi shì qī。
中朝吕范氏,端的有馀师。zhōng cháo lǚ fàn shì,duān de yǒu yú shī。

次仲氏韵

孙应时

客里三年恨,归来百虑轻。kè lǐ sān nián hèn,guī lái bǎi lǜ qīng。
静堪眠夜雨,梦不数邮程。jìng kān mián yè yǔ,mèng bù shù yóu chéng。
荒径九节杖,凉窗二尺檠。huāng jìng jiǔ jié zhàng,liáng chuāng èr chǐ qíng。
吾生本易足,此外复何营。wú shēng běn yì zú,cǐ wài fù hé yíng。

诒侄生日

孙应时

吾惟两犹子,汝复近成童。wú wéi liǎng yóu zi,rǔ fù jìn chéng tóng。
已枉十年读,何时万卷通。yǐ wǎng shí nián dú,hé shí wàn juǎn tōng。
圣贤垂日月,豪杰起云风。shèng xián chuí rì yuè,háo jié qǐ yún fēng。
灯火清秋夜,宜加百倍功。dēng huǒ qīng qiū yè,yí jiā bǎi bèi gōng。

醉中五言一首送杨叔与昆仲

孙应时

一杯分夕露,连璧映清湖。yī bēi fēn xī lù,lián bì yìng qīng hú。
北道山方好,西风暑况徂。běi dào shān fāng hǎo,xī fēng shǔ kuàng cú。
抡才终远器,发轫更良图。lūn cái zhōng yuǎn qì,fā rèn gèng liáng tú。
肠断山阳赋,看君气一苏。cháng duàn shān yáng fù,kàn jūn qì yī sū。

送史同叔知池州

孙应时

弄水亭无恙,青溪古画图。nòng shuǐ tíng wú yàng,qīng xī gǔ huà tú。
民风最淳朴,郡计足枝梧。mín fēng zuì chún pǔ,jùn jì zú zhī wú。
汉玺行褒召,潘舆且燕娱。hàn xǐ xíng bāo zhào,pān yú qiě yàn yú。
平生故人意,未改岁寒无。píng shēng gù rén yì,wèi gǎi suì hán wú。

送史同叔知池州

孙应时

人地维垣后,功名治郡初。rén dì wéi yuán hòu,gōng míng zhì jùn chū。
细寻循吏传,少辍子云书。xì xún xún lì chuán,shǎo chuò zi yún shū。
铃閤闲无奈,江山兴有馀。líng gé xián wú nài,jiāng shān xīng yǒu yú。
由来形胜地,保障定何如。yóu lái xíng shèng dì,bǎo zhàng dìng hé rú。

予顷至鄞中常馆同叔之筠轩修篁交阴奇石中峙清风爽致袭人肌骨今年夏又假榻数夕尝得小诗以示同叔因其通书写寄池阳郡斋

孙应时

玉立众君子,岩瞻一丈夫。yù lì zhòng jūn zi,yán zhān yī zhàng fū。
老苍何突兀,密节各敷腴。lǎo cāng hé tū wù,mì jié gè fū yú。
风日清如许,尘埃到得无。fēng rì qīng rú xǔ,chén āi dào dé wú。
主人三益友,不厌著臞儒。zhǔ rén sān yì yǒu,bù yàn zhù qú rú。

和仲氏除夕书怀

孙应时

头颅遂如许,忽忽意多违。tóu lú suì rú xǔ,hū hū yì duō wéi。
渐合知天命,能无悟昨非。jiàn hé zhī tiān mìng,néng wú wù zuó fēi。
春觞欣母寿,秋谷为民祈。chūn shāng xīn mǔ shòu,qiū gǔ wèi mín qí。
猿鹤应催我,尘埃好振衣。yuán hè yīng cuī wǒ,chén āi hǎo zhèn yī。

新春书怀

孙应时

乐国急春早,寒窗独夜分。lè guó jí chūn zǎo,hán chuāng dú yè fēn。
旧期心不动,今恐老无闻。jiù qī xīn bù dòng,jīn kǒng lǎo wú wén。
结习唯黄卷,凝愁奈白云。jié xí wéi huáng juǎn,níng chóu nài bái yún。
梅梢香渐少,还起炷炉薰。méi shāo xiāng jiàn shǎo,hái qǐ zhù lú xūn。

挽王季海丞相

孙应时

圣世持盈计,慈皇阅士多。shèng shì chí yíng jì,cí huáng yuè shì duō。
十年深注倚,一德妙中和。shí nián shēn zhù yǐ,yī dé miào zhōng hé。
日月长循轨,边疆竟息戈。rì yuè zhǎng xún guǐ,biān jiāng jìng xī gē。
到今清净化,仿佛汉民歌。dào jīn qīng jìng huà,fǎng fú hàn mín gē。

挽王季海丞相

孙应时

海量真无满,天和得大全。hǎi liàng zhēn wú mǎn,tiān hé dé dà quán。
朝仪觌麟凤,仙骨称貂蝉。cháo yí dí lín fèng,xiān gǔ chēng diāo chán。
分陕初聊尔,骑箕遂窅然。fēn shǎn chū liáo ěr,qí jī suì yǎo rán。
平生融泄乐,端不舍黄泉。píng shēng róng xiè lè,duān bù shě huáng quán。

挽王季海丞相

孙应时

旧托通家子,容干相国尊。jiù tuō tōng jiā zi,róng gàn xiāng guó zūn。
身犹安燕幕,心每系龙门。shēn yóu ān yàn mù,xīn měi xì lóng mén。
赤舄三年去,清朝百度存。chì xì sān nián qù,qīng cháo bǎi dù cún。
灊峰天柱折,一恸岂私恩。qián fēng tiān zhù zhé,yī tòng qǐ sī ēn。

不寐

孙应时

向夕起秋思,无眠知夜长。xiàng xī qǐ qiū sī,wú mián zhī yè zhǎng。
年华一俯仰,人事几炎凉。nián huá yī fǔ yǎng,rén shì jǐ yán liáng。
自喜全虚白,何妨兀老苍。zì xǐ quán xū bái,hé fáng wù lǎo cāng。
空庭风露入,唧唧话蛩螀。kōng tíng fēng lù rù,jī jī huà qióng jiāng。

挽李资政

孙应时

自我交贤子,逢人重此翁。zì wǒ jiāo xián zi,féng rén zhòng cǐ wēng。
一门传义概,奕世积阴功。yī mén chuán yì gài,yì shì jī yīn gōng。
丘壑身无恨,诗书道不穷。qiū hè shēn wú hèn,shī shū dào bù qióng。
定知编太史,高掩汉于公。dìng zhī biān tài shǐ,gāo yǎn hàn yú gōng。
4941234567»