古诗词

读晦翁遗文悽怆有作

孙应时

先生千载人,浩气隘穹壤。xiān shēng qiān zài rén,hào qì ài qióng rǎng。
早薄声利交,超然傲尘鞅。zǎo báo shēng lì jiāo,chāo rán ào chén yāng。
饮酒读离骚,追游必豪爽。yǐn jiǔ dú lí sāo,zhuī yóu bì háo shuǎng。
风月饱高吟,云泉擅奇赏。fēng yuè bǎo gāo yín,yún quán shàn qí shǎng。
切骨痛国雠,嚼齿愤奸党。qiè gǔ tòng guó chóu,jué chǐ fèn jiān dǎng。
纵谈天下事,一一如指掌。zòng tán tiān xià shì,yī yī rú zhǐ zhǎng。
敛意师圣贤,精心玩图象。liǎn yì shī shèng xián,jīng xīn wán tú xiàng。
全体极浑涵,灵根妙充养。quán tǐ jí hún hán,líng gēn miào chōng yǎng。
昭昭陈轨辙,坦坦辟榛莽。zhāo zhāo chén guǐ zhé,tǎn tǎn pì zhēn mǎng。
陶镕就醇粹,鞭策收勉强。táo róng jiù chún cuì,biān cè shōu miǎn qiáng。
瞿聃息遁辞,关雒大遗响。qú dān xī dùn cí,guān luò dà yí xiǎng。
师道屹尊严,人材兴倜傥。shī dào yì zūn yán,rén cái xīng tì tǎng。
宸纶叹廉靖,朝迹惎忠谠。chén lún tàn lián jìng,cháo jì jì zhōng dǎng。
康庐委符竹,越绝畀英簜。kāng lú wěi fú zhú,yuè jué bì yīng dàng。
刍牧活饥茕,天日快幽枉。chú mù huó jī qióng,tiān rì kuài yōu wǎng。
命义信行藏,风标何肮脏。mìng yì xìn xíng cáng,fēng biāo hé āng zàng。
晚来侍细旃,时益异畴曩。wǎn lái shì xì zhān,shí yì yì chóu nǎng。
孤踪反山林,百怪幻夔魍。gū zōng fǎn shān lín,bǎi guài huàn kuí wǎng。
先生一澹然,几微宁怏怏。xiān shēng yī dàn rán,jǐ wēi níng yàng yàng。
冬曦暖袍屦,秋风飒几杖。dōng xī nuǎn páo jù,qiū fēng sà jǐ zhàng。
尚可淑后来,何言遂长往。shàng kě shū hòu lái,hé yán suì zhǎng wǎng。
暌离思远道,殷勤愧殊奖。kuí lí sī yuǎn dào,yīn qín kuì shū jiǎng。
常怀订群疑,忍独拜遗像。cháng huái dìng qún yí,rěn dú bài yí xiàng。
感旧日萧瑟,出门增惝恍。gǎn jiù rì xiāo sè,chū mén zēng chǎng huǎng。
一致无古今,万世均俯仰。yī zhì wú gǔ jīn,wàn shì jūn fǔ yǎng。
微言在遗墨,没齿抱遐想。wēi yán zài yí mò,méi chǐ bào xiá xiǎng。
末路诚刺促,中扃故弘敞。mò lù chéng cì cù,zhōng jiōng gù hóng chǎng。
惟善不可诬,惟恶不可长。wéi shàn bù kě wū,wéi è bù kě zhǎng。
百年非所知,常如侍函丈。bǎi nián fēi suǒ zhī,cháng rú shì hán zhàng。
题诗自激昂,山川悲莽苍。tí shī zì jī áng,shān chuān bēi mǎng cāng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

又寄潼川漕仲房

孙应时

郡县仍荒政,朝廷念远方。jùn xiàn réng huāng zhèng,cháo tíng niàn yuǎn fāng。
向来传诏札,不独戒戎羌。xiàng lái chuán zhào zhá,bù dú jiè róng qiāng。
帝德乾坤大,天聪日月光。dì dé qián kūn dà,tiān cōng rì yuè guāng。
边防须至计,社稷倚安疆。biān fáng xū zhì jì,shè jì yǐ ān jiāng。

又寄潼川漕仲房

孙应时

鸿雁天涯到,云泥未阔疏。hóng yàn tiān yá dào,yún ní wèi kuò shū。
汉卿来子墨,秦殿识中书。hàn qīng lái zi mò,qín diàn shí zhōng shū。
欲作辽东献,空惭楚地馀。yù zuò liáo dōng xiàn,kōng cán chǔ dì yú。
寒虫吟露草,此意合怜渠。hán chóng yín lù cǎo,cǐ yì hé lián qú。

和诸葛行之

孙应时

相看各华发,旧学更何疑。xiāng kàn gè huá fā,jiù xué gèng hé yí。
世事几反覆,人生半别离。shì shì jǐ fǎn fù,rén shēng bàn bié lí。
忍穷真有味,知命欲谁欺。rěn qióng zhēn yǒu wèi,zhī mìng yù shuí qī。
我学陶元亮,君师荣启期。wǒ xué táo yuán liàng,jūn shī róng qǐ qī。

和答陈传朋

孙应时

羁愁阅寒暑,归梦耿晨昏。jī chóu yuè hán shǔ,guī mèng gěng chén hūn。
本意营三釜,何如老一村。běn yì yíng sān fǔ,hé rú lǎo yī cūn。
齿牙从世议,顶踵尚君恩。chǐ yá cóng shì yì,dǐng zhǒng shàng jūn ēn。
多谢知心友,相过得细论。duō xiè zhī xīn yǒu,xiāng guò dé xì lùn。

和答陈传朋

孙应时

别来如一日,话著又三冬。bié lái rú yī rì,huà zhù yòu sān dōng。
信断悲鳞羽,情亲忆駏蛩。xìn duàn bēi lín yǔ,qíng qīn yì jù qióng。
非君诗律妙,奈我客愁浓。fēi jūn shī lǜ miào,nài wǒ kè chóu nóng。
叹息青云器,谁能识仲容。tàn xī qīng yún qì,shuí néng shí zhòng róng。

邵武李公晦方子佳士也以其祖澹轩先生吕之行实挽诗见示为作八句

孙应时

海内非无士,南中更有公。hǎi nèi fēi wú shì,nán zhōng gèng yǒu gōng。
一门严礼范,十世笃儒风。yī mén yán lǐ fàn,shí shì dǔ rú fēng。
不遇心何愧,虽亡道未穷。bù yù xīn hé kuì,suī wáng dào wèi qióng。
芝兰今鼎盛,天必报阴功。zhī lán jīn dǐng shèng,tiān bì bào yīn gōng。

送张清叔主簿

孙应时

客路虽萍梗,心交真弟兄。kè lù suī píng gěng,xīn jiāo zhēn dì xiōng。
悬知有时别,何忍独先行。xuán zhī yǒu shí bié,hé rěn dú xiān xíng。
彩服黄花酒,青云白玉京。cǎi fú huáng huā jiǔ,qīng yún bái yù jīng。
寒蝉正凄切,回首得忘情。hán chán zhèng qī qiè,huí shǒu dé wàng qíng。

悼周尧夫

孙应时

勇义千钧力,虚怀万物容。yǒng yì qiān jūn lì,xū huái wàn wù róng。
材名称远大,俊杰霭游从。cái míng chēng yuǎn dà,jùn jié ǎi yóu cóng。
许可皆诸老,升闻到九重。xǔ kě jiē zhū lǎo,shēng wén dào jiǔ zhòng。
惜哉言与位,大厦折乔松。xī zāi yán yǔ wèi,dà shà zhé qiáo sōng。

悼周尧夫

孙应时

倾耳乡评旧,登门恨末繇。qīng ěr xiāng píng jiù,dēng mén hèn mò yáo。
公今成梦觉,人共泣川流。gōng jīn chéng mèng jué,rén gòng qì chuān liú。
剡水阴功远,山堂胜具留。shàn shuǐ yīn gōng yuǎn,shān táng shèng jù liú。
喜观双玉树,接武在英游。xǐ guān shuāng yù shù,jiē wǔ zài yīng yóu。

挽诸葛寿之

孙应时

幼学蒙题品,童心托弟兄。yòu xué méng tí pǐn,tóng xīn tuō dì xiōng。
过从十年足,悃款一家情。guò cóng shí nián zú,kǔn kuǎn yī jiā qíng。
无力宽贫病,传书隔死生。wú lì kuān pín bìng,chuán shū gé sǐ shēng。
西风吹客泪,万里寸心明。xī fēng chuī kè lèi,wàn lǐ cùn xīn míng。

挽诸葛寿之

孙应时

人物殊高朗,交游见直温。rén wù shū gāo lǎng,jiāo yóu jiàn zhí wēn。
蝇头深故帙,麈尾富名言。yíng tóu shēn gù zhì,zhǔ wěi fù míng yán。
憗不仪多士,犹令重一门。yìn bù yí duō shì,yóu lìng zhòng yī mén。
若耶溪上月,空复闭山村。ruò yé xī shàng yuè,kōng fù bì shān cūn。

挽诸葛寿之

孙应时

命矣三年病,天乎百岁期。mìng yǐ sān nián bìng,tiān hū bǎi suì qī。
尸饔犹有母,传业更无儿。shī yōng yóu yǒu mǔ,chuán yè gèng wú ér。
便作平生尽,空多国士知。biàn zuò píng shēng jǐn,kōng duō guó shì zhī。
增光在金友,人得记埙篪。zēng guāng zài jīn yǒu,rén dé jì xūn chí。

挽莫子晋丈

孙应时

我里谈耆旧,高门二百年。wǒ lǐ tán qí jiù,gāo mén èr bǎi nián。
衣冠新族绪,龟筴故山川。yī guān xīn zú xù,guī cè gù shān chuān。
家以儒相励,公于志独坚。jiā yǐ rú xiāng lì,gōng yú zhì dú jiān。
九原疑不瞑,诸子更加鞭。jiǔ yuán yí bù míng,zhū zi gèng jiā biān。

挽莫子晋丈

孙应时

少日从诸老,丁年重一乡。shǎo rì cóng zhū lǎo,dīng nián zhòng yī xiāng。
埙篪鸣正乐,兰玉秀成行。xūn chí míng zhèng lè,lán yù xiù chéng xíng。
坐客多匡鼎,途人说郑庄。zuò kè duō kuāng dǐng,tú rén shuō zhèng zhuāng。
哀哀晚何事,衰病讫凄凉。āi āi wǎn hé shì,shuāi bìng qì qī liáng。

挽莫子晋丈

孙应时

吾父古君子,公家贤主人。wú fù gǔ jūn zi,gōng jiā xián zhǔ rén。
一门常旅拜,三世极情亲。yī mén cháng lǚ bài,sān shì jí qíng qīn。
遗事今谁问,知心莫重陈。yí shì jīn shuí wèn,zhī xīn mò zhòng chén。
上林烟草绿,千里倍伤神。shàng lín yān cǎo lǜ,qiān lǐ bèi shāng shén。