古诗词

和楼尚书赋赵大资重楼柏梁体

孙应时

浙中岩壑天下雄,越绝宛委吴穹窿。zhè zhōng yán hè tiān xià xióng,yuè jué wǎn wěi wú qióng lóng。
钟奇角秀劳神工,复有四明冠南东。zhōng qí jiǎo xiù láo shén gōng,fù yǒu sì míng guān nán dōng。
云南云北森横纵,仙圣所宅光?珑。yún nán yún běi sēn héng zòng,xiān shèng suǒ zhái guāng cōng lóng。
公楼极览面面同,江霏海日开冥蒙。gōng lóu jí lǎn miàn miàn tóng,jiāng fēi hǎi rì kāi míng méng。
翠屏列立千万峰,胜画孔雀绣芙蓉。cuì píng liè lì qiān wàn fēng,shèng huà kǒng què xiù fú róng。
春晴百花度香风,秋原下瞰禾黍芃。chūn qíng bǎi huā dù xiāng fēng,qiū yuán xià kàn hé shǔ péng。
城郭游人纷蝶蜂,笙歌间发罗绮丛。chéng guō yóu rén fēn dié fēng,shēng gē jiān fā luó qǐ cóng。
我公心镜百鍊铜,眼底万物归陶镕。wǒ gōng xīn jìng bǎi liàn tóng,yǎn dǐ wàn wù guī táo róng。
姬公胡留曲阜封,东平骠骑合侍中。jī gōng hú liú qū fù fēng,dōng píng biāo qí hé shì zhōng。
小出勋业垂无穷,手扶日毂驾六龙。xiǎo chū xūn yè chuí wú qióng,shǒu fú rì gǔ jià liù lóng。
丹心正色羞容容,飘然谢出明光宫。dān xīn zhèng sè xiū róng róng,piāo rán xiè chū míng guāng gōng。
坐收全名擅高踪,锦衣故里还过逢。zuò shōu quán míng shàn gāo zōng,jǐn yī gù lǐ hái guò féng。
筑室百堵声隆隆,雅素不穷丹雘功。zhù shì bǎi dǔ shēng lóng lóng,yǎ sù bù qióng dān wò gōng。
移花种竹亲圃农,直嫌看山隔崇墉。yí huā zhǒng zhú qīn pǔ nóng,zhí xián kàn shān gé chóng yōng。
层楼开豁星斗胸,晨登坐达夕鼓鼕。céng lóu kāi huō xīng dòu xiōng,chén dēng zuò dá xī gǔ dōng。
有书满架酒不空,眼明脚健颜颊红。yǒu shū mǎn jià jiǔ bù kōng,yǎn míng jiǎo jiàn yán jiá hóng。
身佩安危唐晋公,何妨绿野对洛嵩。shēn pèi ān wēi táng jìn gōng,hé fáng lǜ yě duì luò sōng。
文昌更似香山翁,与公胜日长相从。wén chāng gèng shì xiāng shān wēng,yǔ gōng shèng rì zhǎng xiāng cóng。
一谈一笑如春浓,清欢不奏淫乐蒙。yī tán yī xiào rú chūn nóng,qīng huān bù zòu yín lè méng。
高山流水操递钟,新篇络绎疲奴僮。gāo shān liú shuǐ cāo dì zhōng,xīn piān luò yì pí nú tóng。
寒生感公恩义重,草根窃亦吟秋虫。hán shēng gǎn gōng ēn yì zhòng,cǎo gēn qiè yì yín qiū chóng。
扁舟登门频宿舂,敢逐炎凉如燕鸿。biǎn zhōu dēng mén pín sù chōng,gǎn zhú yán liáng rú yàn hóng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

七月一日独游顶山上方院

孙应时

涧水有奇观,山蝉发清歌。jiàn shuǐ yǒu qí guān,shān chán fā qīng gē。
穹林翠光合,深谷凉风多。qióng lín cuì guāng hé,shēn gǔ liáng fēng duō。
孤游正寂历,伫立久婆娑。gū yóu zhèng jì lì,zhù lì jiǔ pó suō。
平生颇须此,欲去意如何。píng shēng pǒ xū cǐ,yù qù yì rú hé。

中秋次仲兄韵

孙应时

万古清秋月,连年满意晴。wàn gǔ qīng qiū yuè,lián nián mǎn yì qíng。
坐从衣露湿,目恐海云生。zuò cóng yī lù shī,mù kǒng hǎi yún shēng。
盎盎杯中趣,悠悠世上名。àng àng bēi zhōng qù,yōu yōu shì shàng míng。
柴门幸无客,不用酌公荣。chái mén xìng wú kè,bù yòng zhuó gōng róng。

杜子贞远访自言山居之胜以二诗送之

孙应时

识子云溪上,天星已再周。shí zi yún xī shàng,tiān xīng yǐ zài zhōu。
故人今略尽,斯世果何求。gù rén jīn lüè jǐn,sī shì guǒ hé qiú。
得丧元相似,乘除岂自谋。dé sàng yuán xiāng shì,chéng chú qǐ zì móu。
初心幸无恙,馀事一虚舟。chū xīn xìng wú yàng,yú shì yī xū zhōu。

杜子贞远访自言山居之胜以二诗送之

孙应时

喜说山居胜,兰亭一盼中。xǐ shuō shān jū shèng,lán tíng yī pàn zhōng。
松楸今十世,竹帛故三公。sōng qiū jīn shí shì,zhú bó gù sān gōng。
念德心何极,幽栖道未穷。niàn dé xīn hé jí,yōu qī dào wèi qióng。
吾归访岩壑,鸡黍更谁同。wú guī fǎng yán hè,jī shǔ gèng shuí tóng。

山庵秋夕

孙应时

山晚下樵牧,秋声生夜长。shān wǎn xià qiáo mù,qiū shēng shēng yè zhǎng。
精庐脱尘想,倦枕惬新凉。jīng lú tuō chén xiǎng,juàn zhěn qiè xīn liáng。
万里一筇在,百年双鬓苍。wàn lǐ yī qióng zài,bǎi nián shuāng bìn cāng。
定知闲有味,不必醉为乡。dìng zhī xián yǒu wèi,bù bì zuì wèi xiāng。

十七夜如山庵

孙应时

一雨秋能好,连宵月迥明。yī yǔ qiū néng hǎo,lián xiāo yuè jiǒng míng。
百年今夕话,万里去年情。bǎi nián jīn xī huà,wàn lǐ qù nián qíng。
水满天相荡,山空人独行。shuǐ mǎn tiān xiāng dàng,shān kōng rén dú xíng。
蝉声发奇思,携酒未须倾。chán shēng fā qí sī,xié jiǔ wèi xū qīng。

宿宝墟庵

孙应时

水静回风度,天晴落日酣。shuǐ jìng huí fēng dù,tiān qíng luò rì hān。
因随渔子艇,得憩野僧庵。yīn suí yú zi tǐng,dé qì yě sēng ān。
独饮不成醉,高怀无与谈。dú yǐn bù chéng zuì,gāo huái wú yǔ tán。
微吟夜寥阒,一睡极清甘。wēi yín yè liáo qù,yī shuì jí qīng gān。

晨兴有叹

孙应时

月落霜如雪,风回水正冰。yuè luò shuāng rú xuě,fēng huí shuǐ zhèng bīng。
百思劳夜梦,多病怯晨兴。bǎi sī láo yè mèng,duō bìng qiè chén xīng。
世事甘牢落,心期独战兢。shì shì gān láo luò,xīn qī dú zhàn jīng。
床头书在眼,且莫负寒灯。chuáng tóu shū zài yǎn,qiě mò fù hán dēng。

晚望

孙应时

倚杖柴门外,蝉声晚正清。yǐ zhàng chái mén wài,chán shēng wǎn zhèng qīng。
水涵初月白,山对落霞明。shuǐ hán chū yuè bái,shān duì luò xiá míng。
心迹真无事,行藏付此生。xīn jì zhēn wú shì,xíng cáng fù cǐ shēng。
邻翁过相语,有喜近西城。lín wēng guò xiāng yǔ,yǒu xǐ jìn xī chéng。

隆兴甲申仲冬回自郡城宿龙泉寺遇雪

孙应时

乘兴登山寺,匆匆未暇归。chéng xīng dēng shān sì,cōng cōng wèi xiá guī。
偶逢天色变,忽见雪花飞。ǒu féng tiān sè biàn,hū jiàn xuě huā fēi。
佛屋浑迷瓦,僧房半掩扉。fú wū hún mí wǎ,sēng fáng bàn yǎn fēi。
坐看青嶂老,一笑透禅机。zuò kàn qīng zhàng lǎo,yī xiào tòu chán jī。

秋晓

孙应时

高叶明初日,偏林澹远烟。gāo yè míng chū rì,piān lín dàn yuǎn yān。
晴空如滉漾,秋气更暄妍。qíng kōng rú huàng yàng,qiū qì gèng xuān yán。
睡足小窗净,心清浮虑捐。shuì zú xiǎo chuāng jìng,xīn qīng fú lǜ juān。
与人同乐意,忧国见丰年。yǔ rén tóng lè yì,yōu guó jiàn fēng nián。

晓晴

孙应时

碧海明初日,青山破宿烟。bì hǎi míng chū rì,qīng shān pò sù yān。
寒阴都辟易,芳景正澄鲜。hán yīn dōu pì yì,fāng jǐng zhèng chéng xiān。
屋角禽声姹,池塘蝶影翩。wū jiǎo qín shēng chà,chí táng dié yǐng piān。
春光吾负汝,今日一欣然。chūn guāng wú fù rǔ,jīn rì yī xīn rán。

晓晴

孙应时

君行定何许,舍棹越林丘。jūn xíng dìng hé xǔ,shě zhào yuè lín qiū。
社瓮不容挽,溪毛聊可羞。shè wèng bù róng wǎn,xī máo liáo kě xiū。
禅床应濯足,衲被径蒙头。chán chuáng yīng zhuó zú,nà bèi jìng méng tóu。
静境有真趣,乐哉何所忧。jìng jìng yǒu zhēn qù,lè zāi hé suǒ yōu。

晓晴

孙应时

短发日夜白,年华令我愁。duǎn fā rì yè bái,nián huá lìng wǒ chóu。
平生几蜡屐,旧隐一渔舟。píng shēng jǐ là jī,jiù yǐn yī yú zhōu。
漫有诗陶写,应须酒拍浮。màn yǒu shī táo xiě,yīng xū jiǔ pāi fú。
相过慰情素,数肯抱琴不。xiāng guò wèi qíng sù,shù kěn bào qín bù。

慈溪道中次伯兄韵

孙应时

露洗三更月,秋澄万里天。lù xǐ sān gèng yuè,qiū chéng wàn lǐ tiān。
潮生声荡潏,云渡影联翩。cháo shēng shēng dàng yù,yún dù yǐng lián piān。
物妙本无尽,世分直可怜。wù miào běn wú jǐn,shì fēn zhí kě lián。
悠然一杯酒,横策自鸣舷。yōu rán yī bēi jiǔ,héng cè zì míng xián。
4941234567»