古诗词

唐侯仲友之守台为浮梁于江象山令蒋鹗考叔赋江有济三章以献余时官于台见而陋之作江有梁

孙应时

江有梁,昔所无兮。jiāng yǒu liáng,xī suǒ wú xī。
台之民,维艰虞兮。tái zhī mín,wéi jiān yú xī。
我南之耕,其出于于。wǒ nán zhī gēng,qí chū yú yú。
我北之趋,维薪维刍。wǒ běi zhī qū,wéi xīn wéi chú。
匪伊薪刍,行旅载途。fěi yī xīn chú,xíng lǚ zài tú。
风雨晦冥,海波愁予。fēng yǔ huì míng,hǎi bō chóu yǔ。
岂无舟人,徼利以呼。qǐ wú zhōu rén,jiǎo lì yǐ hū。
偪仄沦胥,云谁之辜。bī zè lún xū,yún shuí zhī gū。
江有梁,维今始兮。jiāng yǒu liáng,wéi jīn shǐ xī。
台之民,维天启兮。tái zhī mín,wéi tiān qǐ xī。
邦有父母,视民如子。bāng yǒu fù mǔ,shì mín rú zi。
民号于溺,侯曰由己。mín hào yú nì,hóu yuē yóu jǐ。
乃相乃谋,乃筑乃峙。nǎi xiāng nǎi móu,nǎi zhù nǎi zhì。
其桴联联,其舟齿齿。qí fú lián lián,qí zhōu chǐ chǐ。
民不知江,有道如砥。mín bù zhī jiāng,yǒu dào rú dǐ。
我醉我奔,云胡不喜。wǒ zuì wǒ bēn,yún hú bù xǐ。
江有梁,孰使然兮。jiāng yǒu liáng,shú shǐ rán xī。
台之民,曰侯贤兮。tái zhī mín,yuē hóu xián xī。
孰使侯贤,有命自天。shú shǐ hóu xián,yǒu mìng zì tiān。
天子圣仁,侯乃来宣。tiān zi shèng rén,hóu nǎi lái xuān。
自我侯来,有麦有年。zì wǒ hóu lái,yǒu mài yǒu nián。
天姥之南,东溟之壖。tiān lǎo zhī nán,dōng míng zhī ruán。
涛澜不惊,歌舞后先。tāo lán bù jīng,gē wǔ hòu xiān。
汝不我信,视此一川。rǔ bù wǒ xìn,shì cǐ yī chuān。
我梁既成,我民既平。wǒ liáng jì chéng,wǒ mín jì píng。
侯智不矜,侯心载宁。hóu zhì bù jīn,hóu xīn zài níng。
帝曰汝归,其车宵征。dì yuē rǔ guī,qí chē xiāo zhēng。
予欲济川,邦国是经。yǔ yù jì chuān,bāng guó shì jīng。
民留我侯,敢与帝争。mín liú wǒ hóu,gǎn yǔ dì zhēng。
我帝我侯,眉寿无疆。wǒ dì wǒ hóu,méi shòu wú jiāng。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

和答吴斗南赏木芙蓉见怀

孙应时

曾向荆州一笑同,淋漓江汉酒千钟。céng xiàng jīng zhōu yī xiào tóng,lín lí jiāng hàn jiǔ qiān zhōng。
夹城云盖迎珠履,满眼霜花照玉容。jiā chéng yún gài yíng zhū lǚ,mǎn yǎn shuāng huā zhào yù róng。
万里壮游前日事,十年此会几时重。wàn lǐ zhuàng yóu qián rì shì,shí nián cǐ huì jǐ shí zhòng。
忆君席上多新作,醉笔如飞纸不供。yì jūn xí shàng duō xīn zuò,zuì bǐ rú fēi zhǐ bù gōng。

和答吴斗南见寄解其自疑之意

孙应时

白狗黄牛系缆时,东归应念我西悲。bái gǒu huáng niú xì lǎn shí,dōng guī yīng niàn wǒ xī bēi。
置之偶尔何须道,去矣飘然故一奇。zhì zhī ǒu ěr hé xū dào,qù yǐ piāo rán gù yī qí。
末路人情随手别,丈夫心事有天知。mò lù rén qíng suí shǒu bié,zhàng fū xīn shì yǒu tiān zhī。
君看子濯平生友,可把逢蒙待庾斯。jūn kàn zi zhuó píng shēng yǒu,kě bǎ féng méng dài yǔ sī。

和答叶无咎

孙应时

百年一梦欲谁何,底事容心强揣摩。bǎi nián yī mèng yù shuí hé,dǐ shì róng xīn qiáng chuāi mó。
便续渊明归去引,不题工部醉时歌。biàn xù yuān míng guī qù yǐn,bù tí gōng bù zuì shí gē。
故山已恐鹤相怨,陋巷何妨雀可罗。gù shān yǐ kǒng hè xiāng yuàn,lòu xiàng hé fáng què kě luó。
多谢诗仙唤愁醒,簿书丛里少婆娑。duō xiè shī xiān huàn chóu xǐng,bù shū cóng lǐ shǎo pó suō。

再和

孙应时

此生只合饮无何,懒读丹经学按摩。cǐ shēng zhǐ hé yǐn wú hé,lǎn dú dān jīng xué àn mó。
得失塞翁无定在,浊清渔父有遗歌。dé shī sāi wēng wú dìng zài,zhuó qīng yú fù yǒu yí gē。
蛟龙快意生云雨,鱼鸟全身避网罗。jiāo lóng kuài yì shēng yún yǔ,yú niǎo quán shēn bì wǎng luó。
万事忘言君会否,月明来共舞婆娑。wàn shì wàng yán jūn huì fǒu,yuè míng lái gòng wǔ pó suō。

和次山见寄

孙应时

啼鴂匆匆又一春,别来知我更思君。tí jué cōng cōng yòu yī chūn,bié lái zhī wǒ gèng sī jūn。
略无天气花时雨,长遣人愁日暮云。lüè wú tiān qì huā shí yǔ,zhǎng qiǎn rén chóu rì mù yún。
手自爱弹招隐曲,心知不作送穷文。shǒu zì ài dàn zhāo yǐn qū,xīn zhī bù zuò sòng qióng wén。
秋风鱼蟹松江上,重约论诗醉夜分。qiū fēng yú xiè sōng jiāng shàng,zhòng yuē lùn shī zuì yè fēn。

和吴斗南

孙应时

高帆欲发意迟迟,回首飞云耿梦思。gāo fān yù fā yì chí chí,huí shǒu fēi yún gěng mèng sī。
风壤江山吴蜀道,功名人物汉唐碑。fēng rǎng jiāng shān wú shǔ dào,gōng míng rén wù hàn táng bēi。
无凭久厌书生语,有意聊观天下奇。wú píng jiǔ yàn shū shēng yǔ,yǒu yì liáo guān tiān xià qí。
已决明年径归隐,好凉还得共驱驰。yǐ jué míng nián jìng guī yǐn,hǎo liáng hái dé gòng qū chí。

出沌复见江山和斗南

孙应时

底事江山照眼新,为从云梦别经旬。dǐ shì jiāng shān zhào yǎn xīn,wèi cóng yún mèng bié jīng xún。
行吟沌口三家市,笑作天涯万里人。xíng yín dùn kǒu sān jiā shì,xiào zuò tiān yá wàn lǐ rén。
清夜论心真得友,白云回首奈思亲。qīng yè lùn xīn zhēn dé yǒu,bái yún huí shǒu nài sī qīn。
船头又报荆州近,鱼雁书来未易频。chuán tóu yòu bào jīng zhōu jìn,yú yàn shū lái wèi yì pín。

和师文

孙应时

笔端陶谢不枝梧,朝食千龙信手屠。bǐ duān táo xiè bù zhī wú,cháo shí qiān lóng xìn shǒu tú。
天与诗人清气骨,家传前辈学工夫。tiān yǔ shī rén qīng qì gǔ,jiā chuán qián bèi xué gōng fū。
从渠扰扰一丘貉,看我昂昂千里驹。cóng qú rǎo rǎo yī qiū háo,kàn wǒ áng áng qiān lǐ jū。
已喜朝廷似元祐,去依日月上天衢。yǐ xǐ cháo tíng shì yuán yòu,qù yī rì yuè shàng tiān qú。

汉州房公湖

孙应时

阴阴老木匝平湖,想见房公用意初。yīn yīn lǎo mù zā píng hú,xiǎng jiàn fáng gōng yòng yì chū。
眼底园池那有此,胸中丘壑故须渠。yǎn dǐ yuán chí nà yǒu cǐ,xiōng zhōng qiū hè gù xū qú。
风流正自能传世,成败应难尽信书。fēng liú zhèng zì néng chuán shì,chéng bài yīng nán jǐn xìn shū。
万里兹游销客恨,不辞一赏醉春馀。wàn lǐ zī yóu xiāo kè hèn,bù cí yī shǎng zuì chūn yú。

游凌云峰答陈同年韵

孙应时

行行欲尽剑南州,满意凌云九顶游。xíng xíng yù jǐn jiàn nán zhōu,mǎn yì líng yún jiǔ dǐng yóu。
樽俎楼台一长啸,江山风月几清秋。zūn zǔ lóu tái yī zhǎng xiào,jiāng shān fēng yuè jǐ qīng qiū。
古人胜赏分明在,滩水悲鸣日夜流。gǔ rén shèng shǎng fēn míng zài,tān shuǐ bēi míng rì yè liú。
万里重来渺难必,扁舟去住总成愁。wàn lǐ zhòng lái miǎo nán bì,biǎn zhōu qù zhù zǒng chéng chóu。

再答陈同年游字韵纪龙岩之集

孙应时

凌云胜概压西州,又作龙泓尽日游。líng yún shèng gài yā xī zhōu,yòu zuò lóng hóng jǐn rì yóu。
数树寒梅香较晚,一坡修竹意藏秋。shù shù hán méi xiāng jiào wǎn,yī pō xiū zhú yì cáng qiū。
酒间健笔能千字,胸次圆机综九流。jiǔ jiān jiàn bǐ néng qiān zì,xiōng cì yuán jī zōng jiǔ liú。
人境双清定难得,相从何处有羁愁。rén jìng shuāng qīng dìng nán dé,xiāng cóng hé chù yǒu jī chóu。

发嘉州答张倅用前韵

孙应时

主人今代岑嘉州,倦客当年马少游。zhǔ rén jīn dài cén jiā zhōu,juàn kè dāng nián mǎ shǎo yóu。
即是孤帆行万里,空怀一日过三秋。jí shì gū fān xíng wàn lǐ,kōng huái yī rì guò sān qiū。
酒边风味春生坐,笔底词源峡倒流。jiǔ biān fēng wèi chūn shēng zuò,bǐ dǐ cí yuán xiá dào liú。
浪有梅花烦驿使,转头陈迹遣人愁。làng yǒu méi huā fán yì shǐ,zhuǎn tóu chén jì qiǎn rén chóu。

益昌夜泊

孙应时

孤舟了不梦邯郸,起凭阑干烟水闲。gū zhōu le bù mèng hán dān,qǐ píng lán gàn yān shuǐ xián。
五夜清风鸣鼓角,一天佳月悄江山。wǔ yè qīng fēng míng gǔ jiǎo,yī tiān jiā yuè qiāo jiāng shān。
客身憔悴衣尘黑,世路崎岖鬓发斑。kè shēn qiáo cuì yī chén hēi,shì lù qí qū bìn fā bān。
未决乘流便东下,明朝且复剑门关。wèi jué chéng liú biàn dōng xià,míng cháo qiě fù jiàn mén guān。

自兴州浮嘉陵还益昌

孙应时

夜促清觞醉武兴,晓飞轻舸下嘉陵。yè cù qīng shāng zuì wǔ xīng,xiǎo fēi qīng gě xià jiā líng。
平生海上渔樵子,此日天涯云水僧。píng shēng hǎi shàng yú qiáo zi,cǐ rì tiān yá yún shuǐ sēng。
万里身心萦老母,一年书札负交朋。wàn lǐ shēn xīn yíng lǎo mǔ,yī nián shū zhá fù jiāo péng。
秋风已定莼鲈约,俯仰兹游记昔曾。qiū fēng yǐ dìng chún lú yuē,fǔ yǎng zī yóu jì xī céng。

还成都

孙应时

匹马关山不自怜,归来巾几更萧然。pǐ mǎ guān shān bù zì lián,guī lái jīn jǐ gèng xiāo rán。
剑门南北等为客,木偶东西聊听天。jiàn mén nán běi děng wèi kè,mù ǒu dōng xī liáo tīng tiān。
未省繁华宽旅思,可将奔走负流年。wèi shěng fán huá kuān lǚ sī,kě jiāng bēn zǒu fù liú nián。
夜凉早梦秋风起,催上山阴万里船。yè liáng zǎo mèng qiū fēng qǐ,cuī shàng shān yīn wàn lǐ chuán。