古诗词

送一上人还滁州琅琊山

晁冲之

上人法一朝过我,问我作诗三昧门。shàng rén fǎ yī cháo guò wǒ,wèn wǒ zuò shī sān mèi mén。
我闻大士入词海,不起宴坐澄心源。wǒ wén dà shì rù cí hǎi,bù qǐ yàn zuò chéng xīn yuán。
禅波洞彻百渊底,法水荡涤诸尘根。chán bō dòng chè bǎi yuān dǐ,fǎ shuǐ dàng dí zhū chén gēn。
迅流速度超鬼国,到岸舍筏登昆仑。xùn liú sù dù chāo guǐ guó,dào àn shě fá dēng kūn lún。
无边草木悉妙药,一切禽鸟皆能言。wú biān cǎo mù xī miào yào,yī qiè qín niǎo jiē néng yán。
化身八万四千臂,神通转物如乾坤。huà shēn bā wàn sì qiān bì,shén tōng zhuǎn wù rú qián kūn。
山河大地悉自说,是身口意初不喧。shān hé dà dì xī zì shuō,shì shēn kǒu yì chū bù xuān。
世间何事在妙理,悟处不独非风幡。shì jiān hé shì zài miào lǐ,wù chù bù dú fēi fēng fān。
群鹅转颈感王子,佳人舞剑惊公孙。qún é zhuǎn jǐng gǎn wáng zi,jiā rén wǔ jiàn jīng gōng sūn。
风飘素练有飞势,雨注破屋空留痕。fēng piāo sù liàn yǒu fēi shì,yǔ zhù pò wū kōng liú hén。
惜哉数子枉玄解,但令笔画空腾骞。xī zāi shù zi wǎng xuán jiě,dàn lìng bǐ huà kōng téng qiān。
君看琅琊酿泉上,醉翁妙语今犹存。jūn kàn láng yá niàng quán shàng,zuì wēng miào yǔ jīn yóu cún。
向来溪壑不改色,青嶂尚属僧家园。xiàng lái xī hè bù gǎi sè,qīng zhàng shàng shǔ sēng jiā yuán。
君行到此知此意,辨才第二文中尊。jūn xíng dào cǐ zhī cǐ yì,biàn cái dì èr wén zhōng zūn。
西江一口尽可吸,云梦八九何劳吞。xī jiāng yī kǒu jǐn kě xī,yún mèng bā jiǔ hé láo tūn。
他年一瓣炉中香,此老与有法乳恩。tā nián yī bàn lú zhōng xiāng,cǐ lǎo yǔ yǒu fǎ rǔ ēn。

晁冲之

晁冲之,宋代江西派诗人。生卒年不详。字叔用,早年字用道。济州巨野(今属山东)人。晁氏是北宋名门、文学世家。晁冲之的堂兄晁补之、晁说之、晁祯之都是当时有名的文学家。早年师从陈师道。绍圣(1094~1097)初,党争剧烈,兄弟辈多人遭谪贬放逐,他便在阳翟(今河南禹县)具茨山隐居,自号具茨。十多年后回到汴京,当权者欲加任用,拒不接受。终生不恋功名,授承务郎。他同吕本中为知交,来往密切。其子晁公武是《郡斋读书志》的作者。 晁冲之的作品>>

猜您喜欢

古乐府

晁冲之

大星何历历,小星烂如石。dà xīng hé lì lì,xiǎo xīng làn rú shí。
掖垣崔嵬横紫微,十二羽林森北极。yē yuán cuī wéi héng zǐ wēi,shí èr yǔ lín sēn běi jí。
今夕何夕月欲没,虎抱空关龙厌直。jīn xī hé xī yuè yù méi,hǔ bào kōng guān lóng yàn zhí。
峥嵘北斗著地垂,手去瓠瓜不盈尺。zhēng róng běi dòu zhù dì chuí,shǒu qù hù guā bù yíng chǐ。
严陵醉卧光武傍,浮楂正值天孙织。yán líng zuì wò guāng wǔ bàng,fú zhā zhèng zhí tiān sūn zhī。
王良挟策飞上天,傅说空骑箕尾立。wáng liáng xié cè fēi shàng tiān,fù shuō kōng qí jī wěi lì。
君不见茂陵弃子欲登仙,自将壮士终南边。jūn bù jiàn mào líng qì zi yù dēng xiān,zì jiāng zhuàng shì zhōng nán biān。
忽然遭窘出玺绶,归来下诏除民田。hū rán zāo jiǒng chū xǐ shòu,guī lái xià zhào chú mín tián。
阿瞒急示乘舆物,鲜卑仍弃珊瑚鞭。ā mán jí shì chéng yú wù,xiān bēi réng qì shān hú biān。
又不见古来垂堂戒华屋,敌国挟辀戎接毂。yòu bù jiàn gǔ lái chuí táng jiè huá wū,dí guó xié zhōu róng jiē gǔ。
白龙鱼服误网罗,孔雀金花被牛触。bái lóng yú fú wù wǎng luó,kǒng què jīn huā bèi niú chù。

乐府二首

晁冲之

病来饮不敌群豪,笑岸纱巾卸锦袍。bìng lái yǐn bù dí qún háo,xiào àn shā jīn xiè jǐn páo。
一座空烦春笋手,玉杯乳酪贮樱桃。yī zuò kōng fán chūn sǔn shǒu,yù bēi rǔ lào zhù yīng táo。

乐府二首

晁冲之

自摘酴醾满架空,拟将豪气敌春风。zì zhāi tú mí mǎn jià kōng,nǐ jiāng háo qì dí chūn fēng。
欲知盏面玻瓈阔,看照红颜在酒中。yù zhī zhǎn miàn bō lí kuò,kàn zhào hóng yán zài jiǔ zhōng。
123«3456789