古诗词

题天衣寺

袁说友

稽山道上多名迹,万顷湖光衬山色。jī shān dào shàng duō míng jì,wàn qǐng hú guāng chèn shān sè。
云蒸雾集累千年,屈指风流几人物。yún zhēng wù jí lèi qiān nián,qū zhǐ fēng liú jǐ rén wù。
平生佳处身曾经,赖此泉石供馀龄。píng shēng jiā chù shēn céng jīng,lài cǐ quán shí gōng yú líng。
爱山何惜买山费,明珠不博娉与婷。ài shān hé xī mǎi shān fèi,míng zhū bù bó pīng yǔ tíng。
我闻天衣最奇绝,万顷清凉扫烦热。wǒ wén tiān yī zuì qí jué,wàn qǐng qīng liáng sǎo fán rè。
持经夜半鸟鼠听,忽睹金仙起还灭。chí jīng yè bàn niǎo shǔ tīng,hū dǔ jīn xiān qǐ hái miè。
把茅从此成开山,法华妙果僧中贤。bǎ máo cóng cǐ chéng kāi shān,fǎ huá miào guǒ sēng zhōng xián。
当时十诏徵不起,神奇变化泥生莲。dāng shí shí zhào zhēng bù qǐ,shén qí biàn huà ní shēng lián。
山神谨护泥封诏,独有遗风传内教。shān shén jǐn hù ní fēng zhào,dú yǒu yí fēng chuán nèi jiào。
袈裟金缕照琉璃,时放祥光蔽云物。jiā shā jīn lǚ zhào liú lí,shí fàng xiáng guāng bì yún wù。
我来官守无时闲,著脚未历城南山。wǒ lái guān shǒu wú shí xián,zhù jiǎo wèi lì chéng nán shān。
区区俗眼空自翳,耿耿此意如循环。qū qū sú yǎn kōng zì yì,gěng gěng cǐ yì rú xún huán。
我心岂是真如石,惭愧新诗与推激。wǒ xīn qǐ shì zhēn rú shí,cán kuì xīn shī yǔ tuī jī。
自怜未到此山中,想见入山深未得。zì lián wèi dào cǐ shān zhōng,xiǎng jiàn rù shān shēn wèi dé。
要令攻俗如攻城,兹游约与秋风迎。yào lìng gōng sú rú gōng chéng,zī yóu yuē yǔ qiū fēng yíng。
吾曹岂办痴儿事,为君一醉南湖清。wú cáo qǐ bàn chī ér shì,wèi jūn yī zuì nán hú qīng。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

被旨许浦蒐兵道中冻合舍舟行陆二首

袁说友

已办轻舟著脚登,笑渠河伯故阴凝。yǐ bàn qīng zhōu zhù jiǎo dēng,xiào qú hé bó gù yīn níng。
征车政欲周阡陌,赢得天教一夜冰。zhēng chē zhèng yù zhōu qiān mò,yíng dé tiān jiào yī yè bīng。

被旨许浦蒐兵道中冻合舍舟行陆二首

袁说友

荒村十里展琉璃,依旧篮舆涉水湄。huāng cūn shí lǐ zhǎn liú lí,yī jiù lán yú shè shuǐ méi。
自是小臣怀恐惧,要令履薄但兢危。zì shì xiǎo chén huái kǒng jù,yào lìng lǚ báo dàn jīng wēi。

有感

袁说友

半生宦海几途穷,岁晚扁舟系此中。bàn shēng huàn hǎi jǐ tú qióng,suì wǎn biǎn zhōu xì cǐ zhōng。
料得江神知我意,明朝好赠一帆风。liào dé jiāng shén zhī wǒ yì,míng cháo hǎo zèng yī fān fēng。

解机政得请题归舟

袁说友

浮沉宦海笑童颠,好上鸱夷老子船。fú chén huàn hǎi xiào tóng diān,hǎo shàng chī yí lǎo zi chuán。
今日君恩赐骸骨,半篙秋水送归田。jīn rì jūn ēn cì hái gǔ,bàn gāo qiū shuǐ sòng guī tián。

常熟敲冰行舟三首

袁说友

岸头猛作敲冰势,船下俄闻戛玉声。àn tóu měng zuò qiāo bīng shì,chuán xià é wén jiá yù shēng。
寸进未应容退尺,要于此地卜平生。cùn jìn wèi yīng róng tuì chǐ,yào yú cǐ dì bo píng shēng。

常熟敲冰行舟三首

袁说友

画鹢悠悠辄退飞,一程百里两程归。huà yì yōu yōu zhé tuì fēi,yī chéng bǎi lǐ liǎng chéng guī。
天公若念羁怀恶,一夜东风便解围。tiān gōng ruò niàn jī huái è,yī yè dōng fēng biàn jiě wéi。

常熟敲冰行舟三首

袁说友

一枕更阑客梦回,冰声犹作浪声来。yī zhěn gèng lán kè mèng huí,bīng shēng yóu zuò làng shēng lái。
并刀曾剪松江水,更欲从渠为剪开。bìng dāo céng jiǎn sōng jiāng shuǐ,gèng yù cóng qú wèi jiǎn kāi。

舟行跨江之南北随流以行夜船多在淮西

袁说友

蜀道登天在一涯,乾旋坤转任推排。shǔ dào dēng tiān zài yī yá,qián xuán kūn zhuǎn rèn tuī pái。
此身已是萍游客,终日行江夜宿淮。cǐ shēn yǐ shì píng yóu kè,zhōng rì xíng jiāng yè sù huái。

渡杨子江遇颠风和霍希文韵三首

袁说友

危樯恰恰傍金山,风送船回势莫攀。wēi qiáng qià qià bàng jīn shān,fēng sòng chuán huí shì mò pān。
忘却波涛望金碧,无边阁上几层栏。wàng què bō tāo wàng jīn bì,wú biān gé shàng jǐ céng lán。

渡杨子江遇颠风和霍希文韵三首

袁说友

冲涛逐浪不禁寒,何止舟行百丈滩。chōng tāo zhú làng bù jìn hán,hé zhǐ zhōu xíng bǎi zhàng tān。
柂橹一声江已转,瓜州岸上报平安。yí lǔ yī shēng jiāng yǐ zhuǎn,guā zhōu àn shàng bào píng ān。

渡杨子江遇颠风和霍希文韵三首

袁说友

朝暾下接水光明,风激涛头浪卷层。cháo tūn xià jiē shuǐ guāng míng,fēng jī tāo tóu làng juǎn céng。
衮衮舟帆来复往,江心笑杀几闲僧。gǔn gǔn zhōu fān lái fù wǎng,jiāng xīn xiào shā jǐ xián sēng。

过赤壁

袁说友

几年青史说周郎,赤壁乌林在武昌。jǐ nián qīng shǐ shuō zhōu láng,chì bì wū lín zài wǔ chāng。
明日有人山下过,一樽容我吊兴亡。míng rì yǒu rén shān xià guò,yī zūn róng wǒ diào xīng wáng。

泊荆南二首

袁说友

荆州天险大江蟠,坐制金陵自不难。jīng zhōu tiān xiǎn dà jiāng pán,zuò zhì jīn líng zì bù nán。
却遣千艘沉赤壁,至今耆老笑曹瞒。què qiǎn qiān sōu chén chì bì,zhì jīn qí lǎo xiào cáo mán。

泊荆南二首

袁说友

可怜吴蜀爱荆州,胜赏相当卒罢休。kě lián wú shǔ ài jīng zhōu,shèng shǎng xiāng dāng zú bà xiū。
何地无城堪保障,此城端为据咽喉。hé dì wú chéng kān bǎo zhàng,cǐ chéng duān wèi jù yàn hóu。

金陵

袁说友

青衫往事几经秋,白首重来忆旧游。qīng shān wǎng shì jǐ jīng qiū,bái shǒu zhòng lái yì jiù yóu。
今夜台城无限月,更凭樽酒豁羁愁。jīn yè tái chéng wú xiàn yuè,gèng píng zūn jiǔ huō jī chóu。