古诗词

题天衣寺

袁说友

稽山道上多名迹,万顷湖光衬山色。jī shān dào shàng duō míng jì,wàn qǐng hú guāng chèn shān sè。
云蒸雾集累千年,屈指风流几人物。yún zhēng wù jí lèi qiān nián,qū zhǐ fēng liú jǐ rén wù。
平生佳处身曾经,赖此泉石供馀龄。píng shēng jiā chù shēn céng jīng,lài cǐ quán shí gōng yú líng。
爱山何惜买山费,明珠不博娉与婷。ài shān hé xī mǎi shān fèi,míng zhū bù bó pīng yǔ tíng。
我闻天衣最奇绝,万顷清凉扫烦热。wǒ wén tiān yī zuì qí jué,wàn qǐng qīng liáng sǎo fán rè。
持经夜半鸟鼠听,忽睹金仙起还灭。chí jīng yè bàn niǎo shǔ tīng,hū dǔ jīn xiān qǐ hái miè。
把茅从此成开山,法华妙果僧中贤。bǎ máo cóng cǐ chéng kāi shān,fǎ huá miào guǒ sēng zhōng xián。
当时十诏徵不起,神奇变化泥生莲。dāng shí shí zhào zhēng bù qǐ,shén qí biàn huà ní shēng lián。
山神谨护泥封诏,独有遗风传内教。shān shén jǐn hù ní fēng zhào,dú yǒu yí fēng chuán nèi jiào。
袈裟金缕照琉璃,时放祥光蔽云物。jiā shā jīn lǚ zhào liú lí,shí fàng xiáng guāng bì yún wù。
我来官守无时闲,著脚未历城南山。wǒ lái guān shǒu wú shí xián,zhù jiǎo wèi lì chéng nán shān。
区区俗眼空自翳,耿耿此意如循环。qū qū sú yǎn kōng zì yì,gěng gěng cǐ yì rú xún huán。
我心岂是真如石,惭愧新诗与推激。wǒ xīn qǐ shì zhēn rú shí,cán kuì xīn shī yǔ tuī jī。
自怜未到此山中,想见入山深未得。zì lián wèi dào cǐ shān zhōng,xiǎng jiàn rù shān shēn wèi dé。
要令攻俗如攻城,兹游约与秋风迎。yào lìng gōng sú rú gōng chéng,zī yóu yuē yǔ qiū fēng yíng。
吾曹岂办痴儿事,为君一醉南湖清。wú cáo qǐ bàn chī ér shì,wèi jūn yī zuì nán hú qīng。

袁说友

宋建宁建安人,流寓湖州,字起严,号东塘居士。孝宗隆兴元年进士。授溧阳主簿。历知池州、衢州、平江府,入为吏部尚书兼侍读。宁宗嘉泰三年,同知枢密院,进参知政事。罢以资政殿学士知镇江府。奉祠致仕。学问淹博,其疏奏多切时弊,诗文格调清新。任四川安抚使时,尝命属官辑蜀中诗文为《成都文类》。有《东塘集》。 袁说友的作品>>

猜您喜欢

峡路山行即事十首

袁说友

旌旗猎猎晓云风,扑面清微破午烘。jīng qí liè liè xiǎo yún fēng,pū miàn qīng wēi pò wǔ hōng。
更度幽香来细细,转头寻见野花红。gèng dù yōu xiāng lái xì xì,zhuǎn tóu xún jiàn yě huā hóng。

峡路山行即事十首

袁说友

跳山踏草笑迎逢,要识新侯过眼中。tiào shān tà cǎo xiào yíng féng,yào shí xīn hóu guò yǎn zhōng。
寄语山翁吾老矣,冬裘夏葛与伊同。jì yǔ shān wēng wú lǎo yǐ,dōng qiú xià gé yǔ yī tóng。

峡路山行即事十首

袁说友

双牛只叟一横犁,白水青秧透面肥。shuāng niú zhǐ sǒu yī héng lí,bái shuǐ qīng yāng tòu miàn féi。
是处喜经连夜雨,田家十口可无饥。shì chù xǐ jīng lián yè yǔ,tián jiā shí kǒu kě wú jī。

峡路山行即事十首

袁说友

老去纡行盍罢休,忙身闲虑足搔头。lǎo qù yū xíng hé bà xiū,máng shēn xián lǜ zú sāo tóu。
林烟岩雾鸟声远,独对遥山无限愁。lín yān yán wù niǎo shēng yuǎn,dú duì yáo shān wú xiàn chóu。

峡路山行即事十首

袁说友

鼙鼓鸣山绿叶摇,繁声嚣杂漫终朝。pí gǔ míng shān lǜ yè yáo,fán shēng xiāo zá màn zhōng cháo。
不如涧下一杯水,沃起行人心肺焦。bù rú jiàn xià yī bēi shuǐ,wò qǐ xíng rén xīn fèi jiāo。

峡路山行即事十首

袁说友

倚风修竹叶滋繁,穿石湍流浪吐吞。yǐ fēng xiū zhú yè zī fán,chuān shí tuān liú làng tǔ tūn。
薄暮柴门人影寂,晓风烟树鸟鸣喧。báo mù chái mén rén yǐng jì,xiǎo fēng yān shù niǎo míng xuān。

峡路山行即事十首

袁说友

浩荡东风晚更严,黄埃得得上霜髯。hào dàng dōng fēng wǎn gèng yán,huáng āi dé dé shàng shuāng rán。
细题今日山中景,更有前头万点尖。xì tí jīn rì shān zhōng jǐng,gèng yǒu qián tóu wàn diǎn jiān。

峡路山行即事十首

袁说友

千里山行一月程,攀层蹑级几宵征。qiān lǐ shān xíng yī yuè chéng,pān céng niè jí jǐ xiāo zhēng。
明朝猛入遂宁路,闻说夷途砥样平。míng cháo měng rù suì níng lù,wén shuō yí tú dǐ yàng píng。

和丁端叔月窟韵

袁说友

几度飘零满地金,移根堂下豁尘襟。jǐ dù piāo líng mǎn dì jīn,yí gēn táng xià huō chén jīn。
主翁自是曾修月,更为人间著翠阴。zhǔ wēng zì shì céng xiū yuè,gèng wèi rén jiān zhù cuì yīn。

瑞香亭和丁端叔韵

袁说友

拍手阑干看锦堆,留翁未肯十分开。pāi shǒu lán gàn kàn jǐn duī,liú wēng wèi kěn shí fēn kāi。
惜花惜别情相似,急急从今载酒来。xī huā xī bié qíng xiāng shì,jí jí cóng jīn zài jiǔ lái。

吕公亭

袁说友

仙翁何地不翱翔,底事三游只岳阳。xiān wēng hé dì bù áo xiáng,dǐ shì sān yóu zhǐ yuè yáng。
不是朗吟飞过疾,洞庭张乐要迎将。bù shì lǎng yín fēi guò jí,dòng tíng zhāng lè yào yíng jiāng。

用左康叔知府韵题龟溪左顾亭

袁说友

风下疏棂月下溪,愁边拓尽剖藩篱。fēng xià shū líng yuè xià xī,chóu biān tuò jǐn pōu fān lí。
平生漫说江湖客,未解人间手不龟。píng shēng màn shuō jiāng hú kè,wèi jiě rén jiān shǒu bù guī。

再至左顾亭用前韵二首

袁说友

春入桃花水涨溪,蔷薇隔屋粲成篱。chūn rù táo huā shuǐ zhǎng xī,qiáng wēi gé wū càn chéng lí。
湖山正为诗人好,早赋归欤要抵龟。hú shān zhèng wèi shī rén hǎo,zǎo fù guī yú yào dǐ guī。

再至左顾亭用前韵二首

袁说友

晓日摇光下钓溪,鸣舷布网竹编篱。xiǎo rì yáo guāng xià diào xī,míng xián bù wǎng zhú biān lí。
枯鱼泣与鲂鱼钓,要学亭前曳尾龟。kū yú qì yǔ fáng yú diào,yào xué tíng qián yè wěi guī。

用洪叔炳题左顾亭韵

袁说友

龟老一溪怀旧事,人亡千载尚虚名。guī lǎo yī xī huái jiù shì,rén wáng qiān zài shàng xū míng。
亭前独有山川在,付与诗人著语明。tíng qián dú yǒu shān chuān zài,fù yǔ shī rén zhù yǔ míng。