古诗词

童丱须知舅姑篇

史浩

女子年既笄,出适乃从夫。nǚ zi nián jì jī,chū shì nǎi cóng fū。
从夫始曰妇,将以事舅姑。cóng fū shǐ yuē fù,jiāng yǐ shì jiù gū。
舅姑生男儿,鼓舞更忻愉。jiù gū shēng nán ér,gǔ wǔ gèng xīn yú。
禀受胚胎成,身体洎发肤。bǐng shòu pēi tāi chéng,shēn tǐ jì fā fū。
玩之如美玉,宝之如明珠。wán zhī rú měi yù,bǎo zhī rú míng zhū。
觊其能立身,孝养勤朝晡。jì qí néng lì shēn,xiào yǎng qín cháo bū。
岂知壮有室,却使失欢娱。qǐ zhī zhuàng yǒu shì,què shǐ shī huān yú。
妇既恣狼戾,夫亦与之俱。fù jì zì láng lì,fū yì yǔ zhī jù。
翁妪有憎恶,导夫起嗟吁。wēng yù yǒu zēng è,dǎo fū qǐ jiē xū。
叔妹有异胞,俾夫肆欺诬。shū mèi yǒu yì bāo,bǐ fū sì qī wū。
及其享富贵,却云夫自图。jí qí xiǎng fù guì,què yún fū zì tú。
珍异私帑积,赀产别籍拘。zhēn yì sī tǎng jī,zī chǎn bié jí jū。
不念翁与妪,生尔夫之躯。bù niàn wēng yǔ yù,shēng ěr fū zhī qū。
不念叔与妹,尔夫当友于。bù niàn shū yǔ mèi,ěr fū dāng yǒu yú。
动辄生离间,岂不负心乎。dòng zhé shēng lí jiān,qǐ bù fù xīn hū。
天殃或人祸,舍尔其谁诛。tiān yāng huò rén huò,shě ěr qí shuí zhū。
我有为妇法,尔其听而孚。wǒ yǒu wèi fù fǎ,ěr qí tīng ér fú。
凡事舅姑礼,与事亲无殊。fán shì jiù gū lǐ,yǔ shì qīn wú shū。
唯当辅君子,相勉以相须。wéi dāng fǔ jūn zi,xiāng miǎn yǐ xiāng xū。
定省问安否,温凊视衣襦。dìng shěng wèn ān fǒu,wēn qìng shì yī rú。
俎豆奉燕乐,几杖供扶持。zǔ dòu fèng yàn lè,jǐ zhàng gōng fú chí。
出因侍坐席,入则临庖厨。chū yīn shì zuò xí,rù zé lín páo chú。
亲意或欲与,承命惟所需。qīn yì huò yù yǔ,chéng mìng wéi suǒ xū。
不作曾元养,问有必曰无。bù zuò céng yuán yǎng,wèn yǒu bì yuē wú。
亲意所爱敬,率行不敢渝。qīn yì suǒ ài jìng,lǜ xíng bù gǎn yú。
当以内则篇,终身为范模。dāng yǐ nèi zé piān,zhōng shēn wèi fàn mó。
其有疾病时,忧惶问医巫。qí yǒu jí bìng shí,yōu huáng wèn yī wū。
不眠衣带敝,不食形容枯。bù mián yī dài bì,bù shí xíng róng kū。
药饵必自试,宁敢离须臾。yào ěr bì zì shì,níng gǎn lí xū yú。
以至复初后,吾身方得苏。yǐ zhì fù chū hòu,wú shēn fāng dé sū。
其有贫困时,四壁立家徒。qí yǒu pín kùn shí,sì bì lì jiā tú。
夫既日负米,不惮涉崎岖。fū jì rì fù mǐ,bù dàn shè qí qū。
妇亦悯其劳,推食盈盘盂。fù yì mǐn qí láo,tuī shí yíng pán yú。
质贷如已尽,素手居穷途。zhì dài rú yǐ jǐn,sù shǒu jū qióng tú。
每务宽慈抱,何尝使向隅。měi wù kuān cí bào,hé cháng shǐ xiàng yú。
以其所以养,粗粝成甘腴。yǐ qí suǒ yǐ yǎng,cū lì chéng gān yú。
亲怒我勿怨,亲肥我独臞。qīn nù wǒ wù yuàn,qīn féi wǒ dú qú。
忘饥日反哺,岂不见慈乌。wàng jī rì fǎn bǔ,qǐ bù jiàn cí wū。
亲既感尔孝,祝尔多英雏。qīn jì gǎn ěr xiào,zhù ěr duō yīng chú。
佗日尔有妇,复与尔同符。tuó rì ěr yǒu fù,fù yǔ ěr tóng fú。
因知妇行孝,乃自立根株。yīn zhī fù xíng xiào,nǎi zì lì gēn zhū。
出尔反乎尔,曾不差锱铢。chū ěr fǎn hū ěr,céng bù chà zī zhū。
当时奉翁妪,后效收桑榆。dāng shí fèng wēng yù,hòu xiào shōu sāng yú。
时哉不可失,作诗劝踟蹰。shí zāi bù kě shī,zuò shī quàn chí chú。
史浩

史浩

史浩(1106年—1194年),字直翁,号真隐。明州鄞县人,南宋政治家、词人。高宗绍兴十五年(1144年)进士,由温州教授除太学正,升为国子博士。他向宋高宗建议立太子,以此受知于朝廷,绍兴三十二年,宋孝宗即位,授参知政事。隆兴元年,拜尚书右仆射。淳熙十年,除太保致仕,封魏国公。宋光宗御极,进太师。绍熙五年,薨,年八十九,封会稽郡王。宋宁宗登基,赐谥文惠。嘉定十四年,以子史弥远贵,追封越王,改谥忠定,配享孝宗庙庭。为昭勋阁二十四功臣之一。 史浩的作品>>

猜您喜欢

童丱须知张设八篇

史浩

衰残无似一臞儒,圣主恩容帝里居。shuāi cán wú shì yī qú rú,shèng zhǔ ēn róng dì lǐ jū。
每到传宣陪燕侍,东华门里赐肩舆。měi dào chuán xuān péi yàn shì,dōng huá mén lǐ cì jiān yú。

童丱须知张设八篇

史浩

帘帷聊欲障堂皇,有德何须锦绣光。lián wéi liáo yù zhàng táng huáng,yǒu dé hé xū jǐn xiù guāng。
四汉孝文真谊主,殿中只集上书囊。sì hàn xiào wén zhēn yì zhǔ,diàn zhōng zhǐ jí shàng shū náng。

童丱须知张设八篇

史浩

晋帝当时自不君,却将步障助骄臣。jìn dì dāng shí zì bù jūn,què jiāng bù zhàng zhù jiāo chén。
石崇不为绿珠死,天谴穷奢故殡身。shí chóng bù wèi lǜ zhū sǐ,tiān qiǎn qióng shē gù bìn shēn。

童丱须知张设八篇

史浩

嗜欲煎熬岂有穷,罗屏群幕围香风。shì yù jiān áo qǐ yǒu qióng,luó píng qún mù wéi xiāng fēng。
更添锦绮为华饰,不念寒家四壁空。gèng tiān jǐn qǐ wèi huá shì,bù niàn hán jiā sì bì kōng。

童丱须知张设八篇

史浩

蜗涎苔藓不能除,觅得碑文当壁衣。wō xián tái xiǎn bù néng chú,mì dé bēi wén dāng bì yī。
富贵一朝还自恣,尽将锦绣缭墙围。fù guì yī cháo hái zì zì,jǐn jiāng jǐn xiù liáo qiáng wéi。

童丱须知张设八篇

史浩

庶人屋壁施文绣,贾谊言之太息时。shù rén wū bì shī wén xiù,jiǎ yì yán zhī tài xī shí。
不独庶人须禁止,有官君子亦当知。bù dú shù rén xū jìn zhǐ,yǒu guān jūn zi yì dāng zhī。

童丱须知张设八篇

史浩

帷幕时间奉此身,当知流转会成尘。wéi mù shí jiān fèng cǐ shēn,dāng zhī liú zhuǎn huì chéng chén。
随缘且用遮空壁,莫较敷陈旧与新。suí yuán qiě yòng zhē kōng bì,mò jiào fū chén jiù yǔ xīn。

童丱须知张设八篇

史浩

绢帛鲜华由染工,红花紫草遂收功。juàn bó xiān huá yóu rǎn gōng,hóng huā zǐ cǎo suì shōu gōng。
若教明眼人猜破,始信浮生色是空。ruò jiào míng yǎn rén cāi pò,shǐ xìn fú shēng sè shì kōng。

童丱须知张设八篇

史浩

平时败壁旧泥空,芦席将来谩御风。píng shí bài bì jiù ní kōng,lú xí jiāng lái mán yù fēng。
不是君恩令仕进,何因满眼挂青红。bù shì jūn ēn lìng shì jìn,hé yīn mǎn yǎn guà qīng hóng。

童丱须知衾褥八篇

史浩

锦縠绫罗不足贪,无过紫绀与红蓝。jǐn hú líng luó bù zú tān,wú guò zǐ gàn yǔ hóng lán。
仁宗一味黄紬被,万古传扬作美谈。rén zōng yī wèi huáng chóu bèi,wàn gǔ chuán yáng zuò měi tán。

童丱须知衾褥八篇

史浩

贵家兽炭拥红炉,衾褥重重绮绣铺。guì jiā shòu tàn yōng hóng lú,qīn rù zhòng zhòng qǐ xiù pù。
当念蓬窗饥寒女,一针一缕用工夫。dāng niàn péng chuāng jī hán nǚ,yī zhēn yī lǚ yòng gōng fū。

童丱须知衾褥八篇

史浩

自古贤人起细微,王章涕泣卧牛衣。zì gǔ xián rén qǐ xì wēi,wáng zhāng tì qì wò niú yī。
若还遇主居温燠,勿忘当时处布韦。ruò hái yù zhǔ jū wēn yù,wù wàng dāng shí chù bù wéi。

童丱须知衾褥八篇

史浩

贫家何事苦劳心,终岁经营一布衾。pín jiā hé shì kǔ láo xīn,zhōng suì jīng yíng yī bù qīn。
男女夫妻同盖覆,依然冰冷过更深。nán nǚ fū qī tóng gài fù,yī rán bīng lěng guò gèng shēn。

童丱须知衾褥八篇

史浩

女子生来享富华,安知门外有寒家。nǚ zi shēng lái xiǎng fù huá,ān zhī mén wài yǒu hán jiā。
风严雪满多僵死,只为无钱买苎麻。fēng yán xuě mǎn duō jiāng sǐ,zhǐ wèi wú qián mǎi zhù má。

童丱须知衾褥八篇

史浩

被衣不要大温然,腠理开舒易感寒。bèi yī bù yào dà wēn rán,còu lǐ kāi shū yì gǎn hán。
譬似檐隈生草木,不禁霜雪便雕残。pì shì yán wēi shēng cǎo mù,bù jìn shuāng xuě biàn diāo cán。