古诗词

赠冯德之道士

潘阆

上清消息久不闻,紫鸾丹凤应离群。shàng qīng xiāo xī jiǔ bù wén,zǐ luán dān fèng yīng lí qún。
羲和纵辔日又曛,九衢旦暮徒纷纷。xī hé zòng pèi rì yòu xūn,jiǔ qú dàn mù tú fēn fēn。
谁识天书数行字,识者便是真仙子。shuí shí tiān shū shù xíng zì,shí zhě biàn shì zhēn xiān zi。
直言铅汞成还丹,炼之饵之身不死。zhí yán qiān gǒng chéng hái dān,liàn zhī ěr zhī shēn bù sǐ。
嵩阳道士早来别,才承天泽辞玉阙。sōng yáng dào shì zǎo lái bié,cái chéng tiān zé cí yù quē。
紫章深秘莫漏泄,他年华顶为君说。zǐ zhāng shēn mì mò lòu xiè,tā nián huá dǐng wèi jūn shuō。

潘阆

潘阆(?~1009)宋初著名隐士、文人。字梦空,一说字逍遥,号逍遥子,大名(今属河北)人,一说扬州(今属江苏)人。性格疏狂,曾两次坐事亡命。真宗时释其罪,任滁州参军。有诗名,风格类孟郊、贾岛,亦工词,今仅存《酒泉子》十首。 潘阆的作品>>

猜您喜欢

落花

潘阆

花残雨又风,飘紫复飘红。huā cán yǔ yòu fēng,piāo zǐ fù piāo hóng。
不到三春尽,都经数夜空。bù dào sān chūn jǐn,dōu jīng shù yè kōng。
绕阑仍聚散,逐水尚西东。rào lán réng jù sàn,zhú shuǐ shàng xī dōng。
可惜多情蝶,徘徊晚照中。kě xī duō qíng dié,pái huái wǎn zhào zhōng。

秋日旅舍感怀

潘阆

秋色入檐楹,闲门开复扃。qiū sè rù yán yíng,xián mén kāi fù jiōng。
愁长欲长醉,薄酒又还醒。chóu zhǎng yù zhǎng zuì,báo jiǔ yòu hái xǐng。
揽照头将白,逢谁眼暂青。lǎn zhào tóu jiāng bái,féng shuí yǎn zàn qīng。
只应南与北,唯此念飘零。zhǐ yīng nán yǔ běi,wéi cǐ niàn piāo líng。

孤山寺见从房留题

潘阆

宝塔孤峰顶,师居积翠中。bǎo tǎ gū fēng dǐng,shī jū jī cuì zhōng。
四边湖水绕,一径郭门通。sì biān hú shuǐ rào,yī jìng guō mén tōng。
香滴松梢雨,凉生竹簟风。xiāng dī sōng shāo yǔ,liáng shēng zhú diàn fēng。
闲吟与闲坐,此兴与谁同。xián yín yǔ xián zuò,cǐ xīng yǔ shuí tóng。

寄陈希夷

潘阆

不信先生语,刚来帝里游。bù xìn xiān shēng yǔ,gāng lái dì lǐ yóu。
清宵无好梦,白日有闲愁。qīng xiāo wú hǎo mèng,bái rì yǒu xián chóu。
世态既如此,壮心应已休。shì tài jì rú cǐ,zhuàng xīn yīng yǐ xiū。
求归归未得,吟上水边楼。qiú guī guī wèi dé,yín shàng shuǐ biān lóu。

暮春漳川闲居书事

潘阆

吟斋漳水滨,孤僻度残春。yín zhāi zhāng shuǐ bīn,gū pì dù cán chūn。
长喜诗无病,不忧家更贫。zhǎng xǐ shī wú bìng,bù yōu jiā gèng pín。
钟声来远寺,山色遍诸邻。zhōng shēng lái yuǎn sì,shān sè biàn zhū lín。
门有谁相访,僧过岂厌频。mén yǒu shuí xiāng fǎng,sēng guò qǐ yàn pín。

潘阆

野花成子落,江燕引雏飞。yě huā chéng zi luò,jiāng yàn yǐn chú fēi。
暗草薰苔径,晴杨拂石矶。àn cǎo xūn tái jìng,qíng yáng fú shí jī。

书璿公房牡丹

潘阆

寺中闻说牡丹花,多少人争耳傍夸。sì zhōng wén shuō mǔ dān huā,duō shǎo rén zhēng ěr bàng kuā。
潦倒参军来看晚,数枝已谢病僧家。lǎo dào cān jūn lái kàn wǎn,shù zhī yǐ xiè bìng sēng jiā。

九华山

潘阆

将齐华岳犹多六,若并巫山又欠三。jiāng qí huá yuè yóu duō liù,ruò bìng wū shān yòu qiàn sān。
好是雨馀江上望,白云堆里泼浓蓝。hǎo shì yǔ yú jiāng shàng wàng,bái yún duī lǐ pō nóng lán。

与道士冯德之话别

潘阆

一宿山房话别离,殷勤劝我酒盈卮。yī sù shān fáng huà bié lí,yīn qín quàn wǒ jiǔ yíng zhī。
更教弟子横琴送,弹彻悲风尽泪垂。gèng jiào dì zi héng qín sòng,dàn chè bēi fēng jǐn lèi chuí。

中秋与柳赞善开宗赞善坦寇学士准宿宋拾遗白宅不见月

潘阆

共约中秋来看月,一轮终不见清辉。gòng yuē zhōng qiū lái kàn yuè,yī lún zhōng bù jiàn qīng huī。
众人眠后唯孤坐,翻忆无云宿翠微。zhòng rén mián hòu wéi gū zuò,fān yì wú yún sù cuì wēi。

中秋月

潘阆

待月中秋上古城,迥然光掩别宵明。dài yuè zhōng qiū shàng gǔ chéng,jiǒng rán guāng yǎn bié xiāo míng。
野人望久翻惆怅,无奈浮云灭又生。yě rén wàng jiǔ fān chóu chàng,wú nài fú yún miè yòu shēng。

书诗卷末

潘阆

一卷诗成二十年,昼曾忘食夜忘眠。yī juǎn shī chéng èr shí nián,zhòu céng wàng shí yè wàng mián。
莫言不及相如赋,谁敢高吟汉帝前。mò yán bù jí xiāng rú fù,shuí gǎn gāo yín hàn dì qián。

过华山

潘阆

高爱三峰插太虚,掉头吟望倒骑驴。gāo ài sān fēng chā tài xū,diào tóu yín wàng dào qí lǘ。
旁人大笑从他笑,终拟移家向此居。páng rén dà xiào cóng tā xiào,zhōng nǐ yí jiā xiàng cǐ jū。

呈钱塘知府薛谏议

潘阆

再到钱塘眼暂清,骑驴看月又南行。zài dào qián táng yǎn zàn qīng,qí lǘ kàn yuè yòu nán xíng。
可怜一片西湖水,不得垂纶老此生。kě lián yī piàn xī hú shuǐ,bù dé chuí lún lǎo cǐ shēng。

到钱塘却寄姑苏太守

潘阆

姑苏太守义何长,东泛仙舟已不忘。gū sū tài shǒu yì hé zhǎng,dōng fàn xiān zhōu yǐ bù wàng。
更借洞庭湖上月,数宵相送到钱塘。gèng jiè dòng tíng hú shàng yuè,shù xiāo xiāng sòng dào qián táng。
6912345