古诗词

赠冯德之道士

潘阆

上清消息久不闻,紫鸾丹凤应离群。shàng qīng xiāo xī jiǔ bù wén,zǐ luán dān fèng yīng lí qún。
羲和纵辔日又曛,九衢旦暮徒纷纷。xī hé zòng pèi rì yòu xūn,jiǔ qú dàn mù tú fēn fēn。
谁识天书数行字,识者便是真仙子。shuí shí tiān shū shù xíng zì,shí zhě biàn shì zhēn xiān zi。
直言铅汞成还丹,炼之饵之身不死。zhí yán qiān gǒng chéng hái dān,liàn zhī ěr zhī shēn bù sǐ。
嵩阳道士早来别,才承天泽辞玉阙。sōng yáng dào shì zǎo lái bié,cái chéng tiān zé cí yù quē。
紫章深秘莫漏泄,他年华顶为君说。zǐ zhāng shēn mì mò lòu xiè,tā nián huá dǐng wèi jūn shuō。

潘阆

潘阆(?~1009)宋初著名隐士、文人。字梦空,一说字逍遥,号逍遥子,大名(今属河北)人,一说扬州(今属江苏)人。性格疏狂,曾两次坐事亡命。真宗时释其罪,任滁州参军。有诗名,风格类孟郊、贾岛,亦工词,今仅存《酒泉子》十首。 潘阆的作品>>

猜您喜欢

泊禹祠

潘阆

禹庙高高万木齐,蟾蜍影里月光低。yǔ miào gāo gāo wàn mù qí,chán chú yǐng lǐ yuè guāng dī。
出中不惯闻寒漏,一夜猿惊与鸟啼。chū zhōng bù guàn wén hán lòu,yī yè yuán jīng yǔ niǎo tí。

金陵禁林有感

潘阆

六代繁华难重问,此时兴废动吟情。liù dài fán huá nán zhòng wèn,cǐ shí xīng fèi dòng yín qíng。
空流一带秦淮水,朝暮惟闻鸣咽声。kōng liú yī dài qín huái shuǐ,cháo mù wéi wén míng yàn shēng。

送冯尊师德之出长安

潘阆

浩浩霜风万木寒,高吟大醉出长安。hào hào shuāng fēng wàn mù hán,gāo yín dà zuì chū zhǎng ān。
杖头一卷金丹诀,尘世何人借得看。zhàng tóu yī juǎn jīn dān jué,chén shì hé rén jiè dé kàn。

书璿公房牡丹寺中闻说牡丹花,多少人争耳傍夸。潦倒参军来看晚,数枝已谢病僧家送成库部肃建安监税

潘阆

万树青青带雨寒,离亭相别泪阑干。wàn shù qīng qīng dài yǔ hán,lí tíng xiāng bié lèi lán gàn。
莫将便作无情物,亦待抽身入建安。mò jiāng biàn zuò wú qíng wù,yì dài chōu shēn rù jiàn ān。

闻陈贽郎中下世

潘阆

有家数口寄伊川,孤宦东西二十年。yǒu jiā shù kǒu jì yī chuān,gū huàn dōng xī èr shí nián。
见说葬时无一物,空留满箧旧文编。jiàn shuō zàng shí wú yī wù,kōng liú mǎn qiè jiù wén biān。

旅舍秋夕书怀

潘阆

边鸿过尽背枕卧,弟侄无书忧胆破。biān hóng guò jǐn bèi zhěn wò,dì zhí wú shū yōu dǎn pò。
蛩声更苦不忍闻,半夜起来塞耳坐。qióng shēng gèng kǔ bù rěn wén,bàn yè qǐ lái sāi ěr zuò。

离滁阳

潘阆

长亭黄叶正纷纷,一曲骊歌酒十分。zhǎng tíng huáng yè zhèng fēn fēn,yī qū lí gē jiǔ shí fēn。
须信滁阳人有意,满城来送散参军。xū xìn chú yáng rén yǒu yì,mǎn chéng lái sòng sàn cān jūn。

宿灵隐寺

潘阆

绕寺千千万万峰,满天风雪打杉松。rào sì qiān qiān wàn wàn fēng,mǎn tiān fēng xuě dǎ shān sōng。
地炉火暖黄昏睡,更有何人似我慵。dì lú huǒ nuǎn huáng hūn shuì,gèng yǒu hé rén shì wǒ yōng。

寄石隐之

潘阆

独上危楼返照间,乱鸦群鸟噪回还。dú shàng wēi lóu fǎn zhào jiān,luàn yā qún niǎo zào huí hái。
故人岁暮在何处,空见千山与万山。gù rén suì mù zài hé chù,kōng jiàn qiān shān yǔ wàn shān。

谢寇员外准见示诗卷

潘阆

一轴新诗意转深,几回看了又重寻。yī zhóu xīn shī yì zhuǎn shēn,jǐ huí kàn le yòu zhòng xún。
最怜积水浮秋汉,闲望沧溟尽日吟。zuì lián jī shuǐ fú qiū hàn,xián wàng cāng míng jǐn rì yín。

曹娥庙

潘阆

曹娥庙前秋草平,曹娥庙里秋月明。cáo é miào qián qiū cǎo píng,cáo é miào lǐ qiū yuè míng。
扁舟一夜炯无寐,近听潮声似哭声。biǎn zhōu yī yè jiǒng wú mèi,jìn tīng cháo shēng shì kū shēng。

阙下留别孙丁二学士归旧山

潘阆

名利路万辙,我来意如何。míng lì lù wàn zhé,wǒ lái yì rú hé。
红尘三尺深,中有是非波。hóng chén sān chǐ shēn,zhōng yǒu shì fēi bō。
波翻几潜没,来者犹更过。bō fān jǐ qián méi,lái zhě yóu gèng guò。
归去感知泪,永洒青松柯。guī qù gǎn zhī lèi,yǒng sǎ qīng sōng kē。

中秋无月

潘阆

西风妒秋月,浮云重叠生。xī fēng dù qiū yuè,fú yún zhòng dié shēng。
一夕不见光,双目如失明。yī xī bù jiàn guāng,shuāng mù rú shī míng。
立恐疾足折,坐觉秋愁抱盈。lì kǒng jí zú zhé,zuò jué qiū chóu bào yíng。
况当百虫苦,绕阶千万声。kuàng dāng bǎi chóng kǔ,rào jiē qiān wàn shēng。

金山寺留题

潘阆

金山碧崔嵬,我泛扁舟来。jīn shān bì cuī wéi,wǒ fàn biǎn zhōu lái。
虚阁登还下,长廊去复回。xū gé dēng hái xià,zhǎng láng qù fù huí。
梵刹绝顶立,僧房八面开。fàn shā jué dǐng lì,sēng fáng bā miàn kāi。
波涛起蛟蜃,洞穴生风雷。bō tāo qǐ jiāo shèn,dòng xué shēng fēng léi。
千载有高松,万古无纤埃。qiān zài yǒu gāo sōng,wàn gǔ wú xiān āi。
葛衣惹秋云,草履黏苍苔。gé yī rě qiū yún,cǎo lǚ nián cāng tái。
孤城寒角动,片帆暮钟催。gū chéng hán jiǎo dòng,piàn fān mù zhōng cuī。
朗吟成此章,欲返犹徘徊。lǎng yín chéng cǐ zhāng,yù fǎn yóu pái huái。

送王长洲禹称赴阙

潘阆

蒿兰不并香,泾渭安同流。hāo lán bù bìng xiāng,jīng wèi ān tóng liú。
小人有千险,君子生百忧。xiǎo rén yǒu qiān xiǎn,jūn zi shēng bǎi yōu。
名重圣主徵,道光史策收。míng zhòng shèng zhǔ zhēng,dào guāng shǐ cè shōu。
一鹗秋空飞,鸟雀徒啾啾。yī è qiū kōng fēi,niǎo què tú jiū jiū。
6912345