古诗词

遣兴

邓肃

醉中飞梦到神清,夜半高楼借水明。zuì zhōng fēi mèng dào shén qīng,yè bàn gāo lóu jiè shuǐ míng。
下瞰寒溪凝水晶,孺子相呼同濯缨。xià kàn hán xī níng shuǐ jīng,rú zi xiāng hū tóng zhuó yīng。
楼上天人百宝璎,瑞色天香充栋楹。lóu shàng tiān rén bǎi bǎo yīng,ruì sè tiān xiāng chōng dòng yíng。
步云一曲语春莺,千山洗空烟雾横。bù yún yī qū yǔ chūn yīng,qiān shān xǐ kōng yān wù héng。
酒醒帘外竹阴行,夜风更为芭蕉生。jiǔ xǐng lián wài zhú yīn xíng,yè fēng gèng wèi bā jiāo shēng。
愁肠起向谪仙呈,梦境凭君指顾成。chóu cháng qǐ xiàng zhé xiān chéng,mèng jìng píng jūn zhǐ gù chéng。
一开后堂花柳盈,香肌可万六出霙。yī kāi hòu táng huā liǔ yíng,xiāng jī kě wàn liù chū yīng。
佩玉步莲不自轻,寒眼那能更指令。pèi yù bù lián bù zì qīng,hán yǎn nà néng gèng zhǐ lìng。
春葱斜捧玉壶倾,真珠红滴浓无声。chūn cōng xié pěng yù hú qīng,zhēn zhū hóng dī nóng wú shēng。
一醉花间岂易营,归来十日寸心萦。yī zuì huā jiān qǐ yì yíng,guī lái shí rì cùn xīn yíng。
兰亭家风类帝京,为余亦复出花城。lán tíng jiā fēng lèi dì jīng,wèi yú yì fù chū huā chéng。
柳腰随风万里征,安焉不复数归程。liǔ yāo suí fēng wàn lǐ zhēng,ān yān bù fù shù guī chéng。
坐令铁心宋广平,夜揩醉眼赏梅英。zuò lìng tiě xīn sòng guǎng píng,yè kāi zuì yǎn shǎng méi yīng。
歌燕舞赵艺更精,遏云回雪未可评。gē yàn wǔ zhào yì gèng jīng,è yún huí xuě wèi kě píng。
人间不复数娥嬴,神仙游戏肉眼惊。rén jiān bù fù shù é yíng,shén xiān yóu xì ròu yǎn jīng。
我生不顾万钟荣,对花有酒即蓬瀛。wǒ shēng bù gù wàn zhōng róng,duì huā yǒu jiǔ jí péng yíng。
高会何须四者并,赤脚亦能写高情。gāo huì hé xū sì zhě bìng,chì jiǎo yì néng xiě gāo qíng。
最恨苏公世公卿,家声往往九夷倾。zuì hèn sū gōng shì gōng qīng,jiā shēng wǎng wǎng jiǔ yí qīng。
风流阵中却寝兵,酒瓯但借邻姬擎。fēng liú zhèn zhōng què qǐn bīng,jiǔ ōu dàn jiè lín jī qíng。
何日高堂钟鼓鸣,如我心醉如春酲。hé rì gāo táng zhōng gǔ míng,rú wǒ xīn zuì rú chūn chéng。

邓肃

宋南剑州沙县人,字志宏。徽宗时入太学。时贡花石纲,肃赋诗言守令搜求扰民,被摒出学。钦宗立,授鸿胪寺簿。金兵攻宋,受命诣金营,留五十日而还。后擢右正言,不三月,连上二十疏,言皆切当,多见采纳。李纲罢相,上疏争之,触怒执政,罢归。有《栟榈集》。 邓肃的作品>>

猜您喜欢

次韵王信州游栖云

邓肃

胜游出林杪,参天仅一分。shèng yóu chū lín miǎo,cān tiān jǐn yī fēn。
从君如附骥,顾我愿为云。cóng jūn rú fù jì,gù wǒ yuàn wèi yún。
野色连空碧,幽香袭露薰。yě sè lián kōng bì,yōu xiāng xí lù xūn。
耦耕当卜此,横笛夜相闻。ǒu gēng dāng bo cǐ,héng dí yè xiāng wén。

凝翠阁陪李梁溪次韵

邓肃

栏前碧玉四围宽,满座清风文字欢。lán qián bì yù sì wéi kuān,mǎn zuò qīng fēng wén zì huān。
霜气袭人秋更爽,溪光耿月夜生寒。shuāng qì xí rén qiū gèng shuǎng,xī guāng gěng yuè yè shēng hán。
登临顾我那能赋,姓字从公遂不漫。dēng lín gù wǒ nà néng fù,xìng zì cóng gōng suì bù màn。
此景此时难再得,相思但把锦囊看。cǐ jǐng cǐ shí nán zài dé,xiāng sī dàn bǎ jǐn náng kàn。

谢见招者

邓肃

机锋不契更何图,便合浮杯出上都。jī fēng bù qì gèng hé tú,biàn hé fú bēi chū shàng dōu。
此去定须安短褐,平生那肯曳长裾。cǐ qù dìng xū ān duǎn hè,píng shēng nà kěn yè zhǎng jū。
回天傥是奇男子,绾印原非大丈夫。huí tiān tǎng shì qí nán zi,wǎn yìn yuán fēi dà zhàng fū。
挥手出门殊不恶,一帆秋水及鲈鱼。huī shǒu chū mén shū bù è,yī fān qiū shuǐ jí lú yú。

谢朱乔年

邓肃

归帽纳毫真得策,要笺留带计何疏。guī mào nà háo zhēn dé cè,yào jiān liú dài jì hé shū。
公如买莱苦求益,我已忘要何用渠。gōng rú mǎi lái kǔ qiú yì,wǒ yǐ wàng yào hé yòng qú。
闭户羽衣聊自适,堆窗柿叶对人书。bì hù yǔ yī liáo zì shì,duī chuāng shì yè duì rén shū。
帝都声价君知否,寄付新传折槛朱。dì dōu shēng jià jūn zhī fǒu,jì fù xīn chuán zhé kǎn zhū。

哭陈兴宗先生三首

邓肃

森森松竹锁春风,半掩柴门一径通。sēn sēn sōng zhú suǒ chūn fēng,bàn yǎn chái mén yī jìng tōng。
独步水云情似鹤,对人谈论气如虹。dú bù shuǐ yún qíng shì hè,duì rén tán lùn qì rú hóng。
诗书当日三冬富,光燄他时万丈雄。shī shū dāng rì sān dōng fù,guāng yàn tā shí wàn zhàng xióng。
忽驭冷风径归去,长庚依旧耿秋空。hū yù lěng fēng jìng guī qù,zhǎng gēng yī jiù gěng qiū kōng。

哭陈兴宗先生三首

邓肃

齑盐昔者谩儒宫,苇白茅黄处处同。jī yán xī zhě mán rú gōng,wěi bái máo huáng chù chù tóng。
十载从公烦点铁,寸毫令我稍披聋。shí zài cóng gōng fán diǎn tiě,cùn háo lìng wǒ shāo pī lóng。
一泓渐笑牛蹄水,万里初观羊角风。yī hóng jiàn xiào niú tí shuǐ,wàn lǐ chū guān yáng jiǎo fēng。
欲反三隅嗟已矣,两行衰泪付春风。yù fǎn sān yú jiē yǐ yǐ,liǎng xíng shuāi lèi fù chūn fēng。

哭陈兴宗先生三首

邓肃

满腹悲辛谁与言,叩门不应更依然。mǎn fù bēi xīn shuí yǔ yán,kòu mén bù yīng gèng yī rán。
一斑昔我尝窥豹,五色还公自补天。yī bān xī wǒ cháng kuī bào,wǔ sè hái gōng zì bǔ tiān。
新陇只今堪挂剑,枯桐从此不调弦。xīn lǒng zhǐ jīn kān guà jiàn,kū tóng cóng cǐ bù diào xián。
典刑今有阿戎在,定与相从对白莲。diǎn xíng jīn yǒu ā róng zài,dìng yǔ xiāng cóng duì bái lián。

无题

邓肃

风行水上偶成文,暖入园林自在春。fēng xíng shuǐ shàng ǒu chéng wén,nuǎn rù yuán lín zì zài chūn。
换国虽工非我有,呕心得句为谁珍。huàn guó suī gōng fēi wǒ yǒu,ǒu xīn dé jù wèi shuí zhēn。
三生戒老诗堪画,千古长庚笔有神。sān shēng jiè lǎo shī kān huà,qiān gǔ zhǎng gēng bǐ yǒu shén。
不用临风叹奔逸,箪瓢一笑舜何人。bù yòng lín fēng tàn bēn yì,dān piáo yī xiào shùn hé rén。

西庵饯春

邓肃

傍水禅房半掩门,乍晴帘幕卷黄昏。bàng shuǐ chán fáng bàn yǎn mén,zhà qíng lián mù juǎn huáng hūn。
风驱红雨春何在,酒入香肌玉自温。fēng qū hóng yǔ chūn hé zài,jiǔ rù xiāng jī yù zì wēn。
勿笑饥肠充笋蕨,须将醉眼盖乾坤。wù xiào jī cháng chōng sǔn jué,xū jiāng zuì yǎn gài qián kūn。
杖头更有百钱在,明日还寻未到村。zhàng tóu gèng yǒu bǎi qián zài,míng rì hái xún wèi dào cūn。

喜雨二章

邓肃

万里炎洲政郁蒸,阿香捶鼓忽砰轰。wàn lǐ yán zhōu zhèng yù zhēng,ā xiāng chuí gǔ hū pēng hōng。
云驱铁骑千山合,雨挽银河一夜倾。yún qū tiě qí qiān shān hé,yǔ wǎn yín hé yī yè qīng。
龟坼有田皆灌灌,猬毛无稻不生生。guī chè yǒu tián jiē guàn guàn,wèi máo wú dào bù shēng shēng。
高楼破晓朱帘卷,六合无尘万象清。gāo lóu pò xiǎo zhū lián juǎn,liù hé wú chén wàn xiàng qīng。

喜雨二章

邓肃

旸虫赫赫欲流金,夹岸垂杨失翠阴。yáng chóng hè hè yù liú jīn,jiā àn chuí yáng shī cuì yīn。
已恐人间被汤旱,谁从天上作商霖。yǐ kǒng rén jiān bèi tāng hàn,shuí cóng tiān shàng zuò shāng lín。
崇墉定有千箱积,果腹同倾四海心。chóng yōng dìng yǒu qiān xiāng jī,guǒ fù tóng qīng sì hǎi xīn。
我亦不须忧脱粟,聊赓既醉入瑶琴。wǒ yì bù xū yōu tuō sù,liáo gēng jì zuì rù yáo qín。

再和宰公二首

邓肃

谁向人间脱甑蒸,烦公大句激雷轰。shuí xiàng rén jiān tuō zèng zhēng,fán gōng dà jù jī léi hōng。
高才自是百夫特,出语当令四座倾。gāo cái zì shì bǎi fū tè,chū yǔ dāng lìng sì zuò qīng。
霖雨虽从天上降,烟云要自笔端生。lín yǔ suī cóng tiān shàng jiàng,yān yún yào zì bǐ duān shēng。
吹嘘六合无凡骨,例欲乘风款太清。chuī xū liù hé wú fán gǔ,lì yù chéng fēng kuǎn tài qīng。

再和宰公二首

邓肃

斗枢不见走蛇金,万里晴空无寸阴。dòu shū bù jiàn zǒu shé jīn,wàn lǐ qíng kōng wú cùn yīn。
郗扇虽交更挥汗,嵩车才出辄成霖。xī shàn suī jiāo gèng huī hàn,sōng chē cái chū zhé chéng lín。
诗如翻水惊黄绢,力可回天在赤心。shī rú fān shuǐ jīng huáng juàn,lì kě huí tiān zài chì xīn。
百里敢烦天下手,丰年无事但鸣琴。bǎi lǐ gǎn fán tiān xià shǒu,fēng nián wú shì dàn míng qín。

次韵龙学丈

邓肃

水色山光入画屏,浩然相对自由身。shuǐ sè shān guāng rù huà píng,hào rán xiāng duì zì yóu shēn。
芳菲莫恨无情去,天地常藏不尽春。fāng fēi mò hèn wú qíng qù,tiān dì cháng cáng bù jǐn chūn。
傥得江河化酒醴,何须瓦砾点金银。tǎng dé jiāng hé huà jiǔ lǐ,hé xū wǎ lì diǎn jīn yín。
花开花谢两休问,且向樽前一笑频。huā kāi huā xiè liǎng xiū wèn,qiě xiàng zūn qián yī xiào pín。

和姜季资

邓肃

入手新诗夺化机,一天星斗夜无辉。rù shǒu xīn shī duó huà jī,yī tiān xīng dòu yè wú huī。
想君佳思真泉涌,索我强辞似箭飞。xiǎng jūn jiā sī zhēn quán yǒng,suǒ wǒ qiáng cí shì jiàn fēi。
平昔端为覆酱用,临时那得锦囊归。píng xī duān wèi fù jiàng yòng,lín shí nà dé jǐn náng guī。
不如且遣长须去,兀坐冥搜更下帷。bù rú qiě qiǎn zhǎng xū qù,wù zuò míng sōu gèng xià wéi。
2461234567»