古诗词

啸亭纳凉

刘敞

翻翻竹梢叶,习习蘋末风。fān fān zhú shāo yè,xí xí píng mò fēng。
水气稍澄澈,云阴反蒙笼。shuǐ qì shāo chéng chè,yún yīn fǎn méng lóng。
解襟面虚旷,幽兴欲飞冲。jiě jīn miàn xū kuàng,yōu xīng yù fēi chōng。
得意耻独善,慨然环堵中。dé yì chǐ dú shàn,kǎi rán huán dǔ zhōng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

春日作

刘敞

天王城西金明池,三月欲尽花菲菲。tiān wáng chéng xī jīn míng chí,sān yuè yù jǐn huā fēi fēi。
游人白马黄金羁,騑骖结驷来金堤。yóu rén bái mǎ huáng jīn jī,fēi cān jié sì lái jīn dī。
禁城恩波无远迩,清光面面均流水。jìn chéng ēn bō wú yuǎn ěr,qīng guāng miàn miàn jūn liú shuǐ。

赏阁后小桃同景纯作

刘敞

仆本山野之生民,不堪刺促拘冠绅。pū běn shān yě zhī shēng mín,bù kān cì cù jū guān shēn。
江湖自放老将至,岂悟岁月如驰轮。jiāng hú zì fàng lǎo jiāng zhì,qǐ wù suì yuè rú chí lún。
谬随多士贡王府,浪得虚名通紫宸。miù suí duō shì gòng wáng fǔ,làng dé xū míng tōng zǐ chén。
遽从下列居第一,当时颇似称平津。jù cóng xià liè jū dì yī,dāng shí pǒ shì chēng píng jīn。
感激更恩报天子,黾勉从事希涓尘。gǎn jī gèng ēn bào tiān zi,mǐn miǎn cóng shì xī juān chén。
滥书闺籍比朝旧,骤上天禄均儒臣。làn shū guī jí bǐ cháo jiù,zhòu shàng tiān lù jūn rú chén。
肖躬顾影每自愧,譬如蒿艾参松筠。xiào gōng gù yǐng měi zì kuì,pì rú hāo ài cān sōng yún。
未能引分拂衣往,正用饱食惭悬鹑。wèi néng yǐn fēn fú yī wǎng,zhèng yòng bǎo shí cán xuán chún。
太平中外虽少事,贤哲驰骛犹辛勤。tài píng zhōng wài suī shǎo shì,xián zhé chí wù yóu xīn qín。
幸无官守逃吏责,自可昏醉穷青春。xìng wú guān shǒu táo lì zé,zì kě hūn zuì qióng qīng chūn。
夭桃花繁高倚楼,似若有意娱佳宾。yāo táo huā fán gāo yǐ lóu,shì ruò yǒu yì yú jiā bīn。
浩歌大笑忘检局,座客欢倒知吾真。hào gē dà xiào wàng jiǎn jú,zuò kè huān dào zhī wú zhēn。
东风瞥来能几时,况子东西南北人。dōng fēng piē lái néng jǐ shí,kuàng zi dōng xī nán běi rén。
人间会合常苦少,击鲜举白毋羞贫。rén jiān huì hé cháng kǔ shǎo,jī xiān jǔ bái wú xiū pín。
林端啼鴂风雨夕,异方相忆空酸辛。lín duān tí jué fēng yǔ xī,yì fāng xiāng yì kōng suān xīn。

土牛行

刘敞

立春自昔为土牛,古人设象今人愁。lì chūn zì xī wèi tǔ niú,gǔ rén shè xiàng jīn rén chóu。
岂有范泥作头角,便可代天熙九畴。qǐ yǒu fàn ní zuò tóu jiǎo,biàn kě dài tiān xī jiǔ chóu。
村夫田妇初不知,缤纷围绕争相祈。cūn fū tián fù chū bù zhī,bīn fēn wéi rào zhēng xiāng qí。
皆云宜蚕又宜谷,拜跪满前同致词。jiē yún yí cán yòu yí gǔ,bài guì mǎn qián tóng zhì cí。
由来人事常反覆,久立要津宁尔福。yóu lái rén shì cháng fǎn fù,jiǔ lì yào jīn níng ěr fú。
请看今者拜跪徒,少选分张取其肉。qǐng kàn jīn zhě bài guì tú,shǎo xuǎn fēn zhāng qǔ qí ròu。
牛实无知何用祭,牛能有情岂不愧。niú shí wú zhī hé yòng jì,niú néng yǒu qíng qǐ bù kuì。
化育万物非尔才,世人资尔聊为戏。huà yù wàn wù fēi ěr cái,shì rén zī ěr liáo wèi xì。

胡九龄画牛歌

刘敞

书契已来有绘事,画牛著牛今始二。shū qì yǐ lái yǒu huì shì,huà niú zhù niú jīn shǐ èr。
胡生戴氏虽异时,形似之间实兄弟。hú shēng dài shì suī yì shí,xíng shì zhī jiān shí xiōng dì。
鬼神易写狗马难,古人旧语乃信然。guǐ shén yì xiě gǒu mǎ nán,gǔ rén jiù yǔ nǎi xìn rán。
不尔寥寥千万年,笔墨旷绝无比肩。bù ěr liáo liáo qiān wàn nián,bǐ mò kuàng jué wú bǐ jiān。
胡生曾画百一牛,变态曲尽称为尤。hú shēng céng huà bǎi yī niú,biàn tài qū jǐn chēng wèi yóu。
翰林主人题辞古,四海文士歌赋优。hàn lín zhǔ rén tí cí gǔ,sì hǎi wén shì gē fù yōu。
俗情护前喜排后,此事戴嵩未曾有。sú qíng hù qián xǐ pái hòu,cǐ shì dài sōng wèi céng yǒu。
会知诵玩无已时,画与胡生俱不朽。huì zhī sòng wán wú yǐ shí,huà yǔ hú shēng jù bù xiǔ。

同邻几观中道家书画

刘敞

宋公好古天下闻,法书奇画多求真。sòng gōng hǎo gǔ tiān xià wén,fǎ shū qí huà duō qiú zhēn。
独将文雅遗后世,官虽贵达家尤贫。dú jiāng wén yǎ yí hòu shì,guān suī guì dá jiā yóu pín。
近自唐室远及秦,上下略数千馀春。jìn zì táng shì yuǎn jí qín,shàng xià lüè shù qiān yú chūn。
丹青翰墨著名者,一二收拾忘辛勤。dān qīng hàn mò zhù míng zhě,yī èr shōu shí wàng xīn qín。
象贤济美声不坠,手泽钜细皆如新。xiàng xián jì měi shēng bù zhuì,shǒu zé jù xì jiē rú xīn。
朝廷交游累千百,未尝肯示寻常人。cháo tíng jiāo yóu lèi qiān bǎi,wèi cháng kěn shì xún cháng rén。
蔡侯江翁与梅伯,于今磊落称绝伦。cài hóu jiāng wēng yǔ méi bó,yú jīn lěi luò chēng jué lún。
退朝相从得尽见,更觉清门无杂宾。tuì cháo xiāng cóng dé jǐn jiàn,gèng jué qīng mén wú zá bīn。
鉴微赏异极毫发,四座若获千金珍。jiàn wēi shǎng yì jí háo fā,sì zuò ruò huò qiān jīn zhēn。
往往发狂或大叫,咏诗落笔争纷纶。wǎng wǎng fā kuáng huò dà jiào,yǒng shī luò bǐ zhēng fēn lún。
我随众人久碌碌,学殖欲落衣生尘。wǒ suí zhòng rén jiǔ lù lù,xué zhí yù luò yī shēng chén。
愿登群玉探禹穴,不惮山海驰舟轮。yuàn dēng qún yù tàn yǔ xué,bù dàn shān hǎi chí zhōu lún。
此君家近未宜后,率然欲往怀逡巡。cǐ jūn jiā jìn wèi yí hòu,lǜ rán yù wǎng huái qūn xún。
淹留只觉岁月老,复恐异物潜通神。yān liú zhǐ jué suì yuè lǎo,fù kǒng yì wù qián tōng shén。
但传妙唱想绝迹,诵叹慷慨书搢绅。dàn chuán miào chàng xiǎng jué jì,sòng tàn kāng kǎi shū jìn shēn。

西戎行

刘敞

吾闻圣人之兵有不战,不战之胜善之善。wú wén shèng rén zhī bīng yǒu bù zhàn,bù zhàn zhī shèng shàn zhī shàn。
况复良将握天威,西戎虽强安得擅。kuàng fù liáng jiāng wò tiān wēi,xī róng suī qiáng ān dé shàn。
忆昔属国羽书闻,中宴彻酒诏图勋。yì xī shǔ guó yǔ shū wén,zhōng yàn chè jiǔ zhào tú xūn。
丞相陈谋御史请,独可遣将诛其君。chéng xiāng chén móu yù shǐ qǐng,dú kě qiǎn jiāng zhū qí jūn。
吏民诖误不足治,我以威德周无垠。lì mín guà wù bù zú zhì,wǒ yǐ wēi dé zhōu wú yín。
尚书侍郎尽明哲,秉钺载旆如火烈。shàng shū shì láng jǐn míng zhé,bǐng yuè zài pèi rú huǒ liè。
羽林积卒明号令,贼兵蹙戚忧巢穴。yǔ lín jī zú míng hào lìng,zéi bīng cù qī yōu cháo xué。
方春缓诛已偷息,天不假易行剿绝。fāng chūn huǎn zhū yǐ tōu xī,tiān bù jiǎ yì xíng jiǎo jué。
太常请献象功舞,史臣愿勒西山岊。tài cháng qǐng xiàn xiàng gōng wǔ,shǐ chén yuàn lēi xī shān jié。
悬头稿街敕狂慢,积粟金城抚疲苶。xuán tóu gǎo jiē chì kuáng màn,jī sù jīn chéng fǔ pí nié。
西戎行,告尔勿逆果自坑,百蛮来威天下平。xī róng xíng,gào ěr wù nì guǒ zì kēng,bǎi mán lái wēi tiān xià píng。

题浙西新学

刘敞

文翁昔时理蜀土,能令蜀人似邹鲁。wén wēng xī shí lǐ shǔ tǔ,néng lìng shǔ rén shì zōu lǔ。
范公今者镇江东,亦云教化似文翁。fàn gōng jīn zhě zhèn jiāng dōng,yì yún jiào huà shì wén wēng。
文翁范公本同志,蜀人吴人有殊异。wén wēng fàn gōng běn tóng zhì,shǔ rén wú rén yǒu shū yì。
蜀人之先自鱼凫,不闻道德能过吴。shǔ rén zhī xiān zì yú fú,bù wén dào dé néng guò wú。
吴前泰伯后季札,礼让继为天下师。wú qián tài bó hòu jì zhá,lǐ ràng jì wèi tiān xià shī。
迄今遗风未全灭,得逢贤侯益昭晰。qì jīn yí fēng wèi quán miè,dé féng xián hóu yì zhāo xī。
本之旧俗已相百,况乃磨砻皆俊杰。běn zhī jiù sú yǐ xiāng bǎi,kuàng nǎi mó lóng jiē jùn jié。
当时文翁化蜀者,独有扬雄及司马。dāng shí wén wēng huà shǔ zhě,dú yǒu yáng xióng jí sī mǎ。
后生可畏不可诬,安知不在吴公下。hòu shēng kě wèi bù kě wū,ān zhī bù zài wú gōng xià。
吴人于今歌且仰,我公去矣安所仿。wú rén yú jīn gē qiě yǎng,wǒ gōng qù yǐ ān suǒ fǎng。
愿公上佐天王明,姬文孔术从兹行。yuàn gōng shàng zuǒ tiān wáng míng,jī wén kǒng shù cóng zī xíng。

戏金壶道士法墨走笔杂言寄邻几圣俞

刘敞

狂鲸荡海海逆潮,巨鳌抃山山动摇。kuáng jīng dàng hǎi hǎi nì cháo,jù áo biàn shān shān dòng yáo。
疾雷劲风自相薄,潜鳞伏介俱不聊。jí léi jìn fēng zì xiāng báo,qián lín fú jiè jù bù liáo。
我无巨曲复藉糟,无思远人心忉忉。wǒ wú jù qū fù jí zāo,wú sī yuǎn rén xīn dāo dāo。

送刘泾州

刘敞

刘侯之弓三百斤,壮气可以摧浮云。liú hóu zhī gōng sān bǎi jīn,zhuàng qì kě yǐ cuī fú yún。
不忍区区事狐兔,自请治郡当胡尘。bù rěn qū qū shì hú tù,zì qǐng zhì jùn dāng hú chén。
天子外家异恩礼,秋庙旧鼎多功勋。tiān zi wài jiā yì ēn lǐ,qiū miào jiù dǐng duō gōng xūn。
少虽侍中贵省士,匈奴宜避飞将军。shǎo suī shì zhōng guì shěng shì,xiōng nú yí bì fēi jiāng jūn。
忆昔汝南始相得,十年见君我发白。yì xī rǔ nán shǐ xiāng dé,shí nián jiàn jūn wǒ fā bái。
可怜日月如过翼,我诚儒生犹恨惜。kě lián rì yuè rú guò yì,wǒ chéng rú shēng yóu hèn xī。
腰间宝刀手中策,驰骛万里须努力。yāo jiān bǎo dāo shǒu zhōng cè,chí wù wàn lǐ xū nǔ lì。

种桐

刘敞

东园方树盈百株,四桐晚种皆丈馀。dōng yuán fāng shù yíng bǎi zhū,sì tóng wǎn zhǒng jiē zhàng yú。
不缘桃李斗颜色,不为琴瑟养肌肤。bù yuán táo lǐ dòu yán sè,bù wèi qín sè yǎng jī fū。
霜秋要成万叶子,他日与致丹山雏。shuāng qiū yào chéng wàn yè zi,tā rì yǔ zhì dān shān chú。
野人此意真不诬,凤鸟不至吾已夫。yě rén cǐ yì zhēn bù wū,fèng niǎo bù zhì wú yǐ fū。

怀归操二章

刘敞

蟋蟀在堂岁云除,今我不乐郁以纡。xī shuài zài táng suì yún chú,jīn wǒ bù lè yù yǐ yū。
岂不怀归畏简书。qǐ bù huái guī wèi jiǎn shū。

怀归操二章

刘敞

蟋蟀在堂岁云逝,今我不乐濡以滞。xī shuài zài táng suì yún shì,jīn wǒ bù lè rú yǐ zhì。
岂不怀归朋友畏。qǐ bù huái guī péng yǒu wèi。

新滩行

刘敞

忆昔秭归之山崩,震惊千里如雷霆。yì xī zǐ guī zhī shān bēng,zhèn jīng qiān lǐ rú léi tíng。
江水逆流洞庭竭,至今蓄怒犹腾凌。jiāng shuǐ nì liú dòng tíng jié,zhì jīn xù nù yóu téng líng。
洄渊沈沈色如墨,仿佛半露峰峦形。huí yuān shěn shěn sè rú mò,fǎng fú bàn lù fēng luán xíng。
悬波一泻三百仞,鱼鳖蛟龙俱不宁。xuán bō yī xiè sān bǎi rèn,yú biē jiāo lóng jù bù níng。
天公高居漏天隔,无故设险忧群生。tiān gōng gāo jū lòu tiān gé,wú gù shè xiǎn yōu qún shēng。
时无伯禹真已矣,坐念疏凿何由能。shí wú bó yǔ zhēn yǐ yǐ,zuò niàn shū záo hé yóu néng。

灵椿馆风折椿树

刘敞

野人独爱灵椿馆,馆前灵椿耸危干。yě rén dú ài líng chūn guǎn,guǎn qián líng chūn sǒng wēi gàn。
风柔雨练三月馀,奕奕中庭荫华伞。fēng róu yǔ liàn sān yuè yú,yì yì zhōng tíng yīn huá sǎn。
清阴及物不自惜,赤日当天损炎旱。qīng yīn jí wù bù zì xī,chì rì dāng tiān sǔn yán hàn。
危檐密牖清有馀,翠竹猗桐何足算。wēi yán mì yǒu qīng yǒu yú,cuì zhú yī tóng hé zú suàn。
南山白虎啸狂飙,孤根易动枝条散。nán shān bái hǔ xiào kuáng biāo,gū gēn yì dòng zhī tiáo sàn。
芳华寂寞未及衰,萎迟遂比沟中断。fāng huá jì mò wèi jí shuāi,wēi chí suì bǐ gōu zhōng duàn。
君不见月中紫桂天上榆,有名无实安自如。jūn bù jiàn yuè zhōng zǐ guì tiān shàng yú,yǒu míng wú shí ān zì rú。
天河均涧易生植,甘露洒叶长扶疏。tiān hé jūn jiàn yì shēng zhí,gān lù sǎ yè zhǎng fú shū。
结根得所应自贵,庇荫虽远真徒虚。jié gēn dé suǒ yīng zì guì,bì yīn suī yuǎn zhēn tú xū。
灵椿乎,庄子浪叟诚尔徒。líng chūn hū,zhuāng zi làng sǒu chéng ěr tú。
尔当自取八千岁,今颠蹶矣人谁扶。ěr dāng zì qǔ bā qiān suì,jīn diān jué yǐ rén shuí fú。

观林洪范禹贡山川图

刘敞

若昔文命熙帝虞,大龟浮洛出元谟。ruò xī wén mìng xī dì yú,dà guī fú luò chū yuán mó。
翍山泻泽魑魅走,四海砥定由天扶。pī shān xiè zé chī mèi zǒu,sì hǎi dǐ dìng yóu tiān fú。
周摧嬴仆乱疆理,壁中但得司空书。zhōu cuī yíng pū luàn jiāng lǐ,bì zhōng dàn dé sī kōng shū。
先生始病学者惑,为画盈尺山川图。xiān shēng shǐ bìng xué zhě huò,wèi huà yíng chǐ shān chuān tú。
职方舆地在眼下,地势天文高下殊。zhí fāng yú dì zài yǎn xià,dì shì tiān wén gāo xià shū。
始惊六合可舒卷,吾道指掌何难乎。shǐ jīng liù hé kě shū juǎn,wú dào zhǐ zhǎng hé nán hū。
先生当时持此艺,欲以稽古开天意。xiān shēng dāng shí chí cǐ yì,yù yǐ jī gǔ kāi tiān yì。
命乖时背竟何为,于今传者为张宜。mìng guāi shí bèi jìng hé wèi,yú jīn chuán zhě wèi zhāng yí。
宜生五十头已白,连蹇不为州郡辟。yí shēng wǔ shí tóu yǐ bái,lián jiǎn bù wèi zhōu jùn pì。
朝廷何时举行河,合笑平当未精赜。cháo tíng hé shí jǔ xíng hé,hé xiào píng dāng wèi jīng zé。