古诗词

啸亭纳凉

刘敞

翻翻竹梢叶,习习蘋末风。fān fān zhú shāo yè,xí xí píng mò fēng。
水气稍澄澈,云阴反蒙笼。shuǐ qì shāo chéng chè,yún yīn fǎn méng lóng。
解襟面虚旷,幽兴欲飞冲。jiě jīn miàn xū kuàng,yōu xīng yù fēi chōng。
得意耻独善,慨然环堵中。dé yì chǐ dú shàn,kǎi rán huán dǔ zhōng。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

樱桃花开留徐二饮

刘敞

晨晖照屋清露晞,樱桃花房开欲齐。chén huī zhào wū qīng lù xī,yīng táo huā fáng kāi yù qí。
繁花先得造物巧,不与众卉争高低。fán huā xiān dé zào wù qiǎo,bù yǔ zhòng huì zhēng gāo dī。
参差萼萼相照耀,恍惚满眼令人迷。cān chà è è xiāng zhào yào,huǎng hū mǎn yǎn lìng rén mí。
鸟惊风过若无意,云起雪飞空满蹊。niǎo jīng fēng guò ruò wú yì,yún qǐ xuě fēi kōng mǎn qī。
仰攀浓香俯玩影,应接不暇昏鸦栖。yǎng pān nóng xiāng fǔ wán yǐng,yīng jiē bù xiá hūn yā qī。
流光易失动壮士,斗酒相劳和天倪。liú guāng yì shī dòng zhuàng shì,dòu jiǔ xiāng láo hé tiān ní。
浩歌直欲并日夜,醉耳不能分鼓鼙。hào gē zhí yù bìng rì yè,zuì ěr bù néng fēn gǔ pí。
人间出处未尝定,暂虽会合终当暌。rén jiān chū chù wèi cháng dìng,zàn suī huì hé zhōng dāng kuí。
子今跃马至万里,脱略尘土排云霓。zi jīn yuè mǎ zhì wàn lǐ,tuō lüè chén tǔ pái yún ní。
豫知明年花复发,怅望君子无由携。yù zhī míng nián huā fù fā,chàng wàng jūn zi wú yóu xié。
少年且作后日意,更使封植惊淮西。shǎo nián qiě zuò hòu rì yì,gèng shǐ fēng zhí jīng huái xī。

万卷

刘敞

白头书生南国贤,读书万卷夜忘眠。bái tóu shū shēng nán guó xián,dú shū wàn juǎn yè wàng mián。
陋巷箪瓢未曾饱,苦心独行竟谁怜。lòu xiàng dān piáo wèi céng bǎo,kǔ xīn dú xíng jìng shuí lián。
翻经遍穷十二等,陈力夐过三千年。fān jīng biàn qióng shí èr děng,chén lì xiòng guò sān qiān nián。
莫笑青袍学士老,太平能颂连中弦。mò xiào qīng páo xué shì lǎo,tài píng néng sòng lián zhōng xián。

九月十四日于雍熙院为舅氏斋设作

刘敞

他时伤远别,渭北遽成悲。tā shí shāng yuǎn bié,wèi běi jù chéng bēi。
今作终天恨,悠悠奈我思。jīn zuò zhōng tiān hèn,yōu yōu nài wǒ sī。
平生华屋处,回首不胜悲。píng shēng huá wū chù,huí shǒu bù shèng bēi。
寂寞西州路,何堪再到时。jì mò xī zhōu lù,hé kān zài dào shí。

刘敞

柏生如拳柳如把,同时移根种庭下。bǎi shēng rú quán liǔ rú bǎ,tóng shí yí gēn zhǒng tíng xià。
柏根未活柳已荣,春风飞飞意融冶。bǎi gēn wèi huó liǔ yǐ róng,chūn fēng fēi fēi yì róng yě。
青条眼看千尺馀,疏荫朦胧乃惊诧。qīng tiáo yǎn kàn qiān chǐ yú,shū yīn méng lóng nǎi jīng chà。

古风

刘敞

子欲富矣,何用为富。zi yù fù yǐ,hé yòng wèi fù。
农不苦工,工不若贾。nóng bù kǔ gōng,gōng bù ruò jiǎ。
子欲贵矣,何用为贵。zi yù guì yǐ,hé yòng wèi guì。
德不若名,名不若势。dé bù ruò míng,míng bù ruò shì。
粹兮纯兮,三五之人兮。cuì xī chún xī,sān wǔ zhī rén xī。
终窭且贫兮,孰知其珍兮。zhōng jù qiě pín xī,shú zhī qí zhēn xī。

奉同永叔于刘功曹家听杨直讲女奴弹啄木见寄之作

刘敞

空林多风霜霰零,啄木朝饥悲长鸣。kōng lín duō fēng shuāng xiàn líng,zhuó mù cháo jī bēi zhǎng míng。
口虽能呼心不平,谁弹琵琶象其声。kǒu suī néng hū xīn bù píng,shuí dàn pí pá xiàng qí shēng。
雌雄切直相丁嘤,欲飞未飞皆有情。cí xióng qiè zhí xiāng dīng yīng,yù fēi wèi fēi jiē yǒu qíng。
琵琶八十有四调,此曲独得传玄妙。pí pá bā shí yǒu sì diào,cǐ qū dú dé chuán xuán miào。
翠鬟小女眉目殊,能承主欢供客娱。cuì huán xiǎo nǚ méi mù shū,néng chéng zhǔ huān gōng kè yú。
转关挥拨意澹如,坐人虽多旁若无。zhuǎn guān huī bō yì dàn rú,zuò rén suī duō páng ruò wú。
醉翁引觞不汝馀,歌诗弹铗归来乎。zuì wēng yǐn shāng bù rǔ yú,gē shī dàn jiá guī lái hū。
两君韵高尚如此,何况枥上之马渊中鱼。liǎng jūn yùn gāo shàng rú cǐ,hé kuàng lì shàng zhī mǎ yuān zhōng yú。
我生不晓世俗乐,顷卧江城更寂寞。wǒ shēng bù xiǎo shì sú lè,qǐng wò jiāng chéng gèng jì mò。
园中有时闻啄木,虽有高下无宫角。yuán zhōng yǒu shí wén zhuó mù,suī yǒu gāo xià wú gōng jiǎo。
木声梨然当人心,猋氏之风殆可学。mù shēng lí rán dāng rén xīn,biāo shì zhī fēng dài kě xué。
渊明无弦非无意,白发秋来自少乐。yuān míng wú xián fēi wú yì,bái fā qiū lái zì shǎo lè。
得公新诗濯我愁,因问杨子更借不,我欲醉听江城楼。dé gōng xīn shī zhuó wǒ chóu,yīn wèn yáng zi gèng jiè bù,wǒ yù zuì tīng jiāng chéng lóu。

自入北界虏人候迓供帐每进益恭少尝至契丹者皆云异他日示陈副使希元

刘敞

和亲虽复用诸儒,圣德由来北服胡。hé qīn suī fù yòng zhū rú,shèng dé yóu lái běi fú hú。
天子今成大父行,匈奴自号儿单于。tiān zi jīn chéng dà fù xíng,xiōng nú zì hào ér dān yú。
女真守燎羯圉马,渤海西道奚前驱。nǚ zhēn shǒu liáo jié yǔ mǎ,bó hǎi xī dào xī qián qū。
塞外始知汉使贵,留犁挠酒直区区。sāi wài shǐ zhī hàn shǐ guì,liú lí náo jiǔ zhí qū qū。

农哀

刘敞

阴阳失常度,水旱互为灾。yīn yáng shī cháng dù,shuǐ hàn hù wèi zāi。
岁暮不成耕,闾里自相哀。suì mù bù chéng gēng,lǘ lǐ zì xiāng āi。
相哀竟何奈,田亩弃污莱。xiāng āi jìng hé nài,tián mǔ qì wū lái。
欲行关租急,欲居兵赋催。yù xíng guān zū jí,yù jū bīng fù cuī。
同知罗忧患,谁复念婴孩。tóng zhī luó yōu huàn,shuí fù niàn yīng hái。
往往遗渠沟,顾之泪如颓。wǎng wǎng yí qú gōu,gù zhī lèi rú tuí。
国庾须积粟,国帑须羡财。guó yǔ xū jī sù,guó tǎng xū xiàn cái。
大臣职富国,尔命自宜哉。dà chén zhí fù guó,ěr mìng zì yí zāi。

宿乌沙

刘敞

朝离巴陵岸,暮投乌沙汀。cháo lí bā líng àn,mù tóu wū shā tīng。
大江屡回环,反顾犹洞庭。dà jiāng lǚ huí huán,fǎn gù yóu dòng tíng。
月色夺暗日,舟人各宵征。yuè sè duó àn rì,zhōu rén gè xiāo zhēng。
东南浮云际,极望都冥冥。dōng nán fú yún jì,jí wàng dōu míng míng。
不辨水与天,高低皆见星。bù biàn shuǐ yǔ tiān,gāo dī jiē jiàn xīng。
分明银河流,来与江汉并。fēn míng yín hé liú,lái yǔ jiāng hàn bìng。
安得数尺槎,漂然向天庭。ān dé shù chǐ chá,piāo rán xiàng tiān tíng。

读列子赠几

刘敞

五岳穷云霓,沧海不可游。wǔ yuè qióng yún ní,cāng hǎi bù kě yóu。
玉台焜朝日,珠华媚飞虬。yù tái kūn cháo rì,zhū huá mèi fēi qiú。
飘飖群仙子,来往何其稠。piāo yáo qún xiān zi,lái wǎng hé qí chóu。
咫尺视千里,俯仰移九秋。zhǐ chǐ shì qiān lǐ,fǔ yǎng yí jiǔ qiū。
潮波有时起,势若空中浮。cháo bō yǒu shí qǐ,shì ruò kōng zhōng fú。
禺彊受帝命,巨鳌举其头。yú jiàng shòu dì mìng,jù áo jǔ qí tóu。
迩来百万祀,无复迁播忧。ěr lái bǎi wàn sì,wú fù qiān bō yōu。
龙伯何为者,修干曳长钩。lóng bó hé wèi zhě,xiū gàn yè zhǎng gōu。
不知意谁憾,似与鳌为仇。bù zhī yì shuí hàn,shì yǔ áo wèi chóu。
六鳞既潜举,二山忽飘流。liù lín jì qián jǔ,èr shān hū piāo liú。
众真失其常,荡析不自谋。zhòng zhēn shī qí cháng,dàng xī bù zì móu。
孰云飞升乐,奔迫良可愁。shú yún fēi shēng lè,bēn pò liáng kě chóu。
盈虚诚难必,藏壑有亡舟。yíng xū chéng nán bì,cáng hè yǒu wáng zhōu。
至人纵大观,夷险固悠悠。zhì rén zòng dà guān,yí xiǎn gù yōu yōu。
如闻帝凭怒,侵减龙伯俦。rú wén dì píng nù,qīn jiǎn lóng bó chóu。
且欲招群仙,复还故时丘。qiě yù zhāo qún xiān,fù hái gù shí qiū。
勉哉凌云迹,永谢北极幽。miǎn zāi líng yún jì,yǒng xiè běi jí yōu。

和张景纯初置馆中

刘敞

张也湖海士,心与迹并真。zhāng yě hú hǎi shì,xīn yǔ jì bìng zhēn。
语默或不常,时以为狂人。yǔ mò huò bù cháng,shí yǐ wèi kuáng rén。
蹉跎太仓史,奔走京华尘。cuō tuó tài cāng shǐ,bēn zǒu jīng huá chén。
颇如丧家狗,累累敝精神。pǒ rú sàng jiā gǒu,lèi lèi bì jīng shén。
虽游公卿间,望绝要路津。suī yóu gōng qīng jiān,wàng jué yào lù jīn。
感激自上书,生当致青云。gǎn jī zì shàng shū,shēng dāng zhì qīng yún。
天光回日月,圣泽熙阳春。tiān guāng huí rì yuè,shèng zé xī yáng chūn。
禁林给笔札,中府紬典坟。jìn lín gěi bǐ zhá,zhōng fǔ chóu diǎn fén。
群玉连帝居,东壁临北辰。qún yù lián dì jū,dōng bì lín běi chén。
飞腾怪清切,寓直怀珍群。fēi téng guài qīng qiè,yù zhí huái zhēn qún。
慷慨气益遒,咏歌思逾新。kāng kǎi qì yì qiú,yǒng gē sī yú xīn。
昔贤稽古力,利禄不足云。xī xián jī gǔ lì,lì lù bù zú yún。
登瀛以为荣,襆被宁厌频。dēng yíng yǐ wèi róng,fú bèi níng yàn pín。
君乃鸾凤姿,方当极逢辰。jūn nǎi luán fèng zī,fāng dāng jí féng chén。
岂若杨执戟,白头专校文。qǐ ruò yáng zhí jǐ,bái tóu zhuān xiào wén。

壶公祠大树

刘敞

壶公飞升向千岁,兹树悬壶今尚在。hú gōng fēi shēng xiàng qiān suì,zī shù xuán hú jīn shàng zài。
繁根郁屈蟠蛟龙,冗干呺嚎作天籁。fán gēn yù qū pán jiāo lóng,rǒng gàn xiāo háo zuò tiān lài。
樛枝入土又旁出,四面童童若车盖。jiū zhī rù tǔ yòu páng chū,sì miàn tóng tóng ruò chē gài。
大钧播物信容易,父老相传谩惊骇。dà jūn bō wù xìn róng yì,fù lǎo xiāng chuán mán jīng hài。
孔明庙前千丈柏,老子庭中左纽桧。kǒng míng miào qián qiān zhàng bǎi,lǎo zi tíng zhōng zuǒ niǔ guì。
天资正直本当寿,地养坚强自宜大。tiān zī zhèng zhí běn dāng shòu,dì yǎng jiān qiáng zì yí dà。
嗟尔朽质名弗闻,虽能所生世何赖。jiē ěr xiǔ zhì míng fú wén,suī néng suǒ shēng shì hé lài。
雷霆不及斤斧遗,但恐狐狸假为怪。léi tíng bù jí jīn fǔ yí,dàn kǒng hú lí jiǎ wèi guài。

伏日寻邻几不见

刘敞

朝日出东北,青云散朱晖。cháo rì chū dōng běi,qīng yún sàn zhū huī。
坚金为之铄,信此庚气微。jiān jīn wèi zhī shuò,xìn cǐ gēng qì wēi。
吾子善闭关,今何冒炎威。wú zi shàn bì guān,jīn hé mào yán wēi。
流汗正被面,飞尘常满衣。liú hàn zhèng bèi miàn,fēi chén cháng mǎn yī。
忆君若冰雪,无以慰渴饥。yì jūn ruò bīng xuě,wú yǐ wèi kě jī。
伏日万鬼行,至如早旋归。fú rì wàn guǐ xíng,zhì rú zǎo xuán guī。

种麦

刘敞

禹稷躬稼穑,春秋重麦禾。yǔ jì gōng jià sè,chūn qiū zhòng mài hé。
劝耕聊及暇,称力焉俟多。quàn gēng liáo jí xiá,chēng lì yān qí duō。
霜风虽凄紧,日晏更清和。shuāng fēng suī qī jǐn,rì yàn gèng qīng hé。
轻裘颇自姿,扶杖勤来过。qīng qiú pǒ zì zī,fú zhàng qín lái guò。
青青已布陇,芃芃在伐柯。qīng qīng yǐ bù lǒng,péng péng zài fá kē。
农功欣嗣岁,节物嗟腾波。nóng gōng xīn sì suì,jié wù jiē téng bō。
怅然念归田,自顾将婆娑。chàng rán niàn guī tián,zì gù jiāng pó suō。

魏京诗

刘敞

皇作大都,大都雄雄。huáng zuò dà dōu,dà dōu xióng xióng。
奄定北国,四方来同。yǎn dìng běi guó,sì fāng lái tóng。