古诗词

得汝州舍弟新诗

刘敞

鲁人贵韶濩,海鸟眩以忧。lǔ rén guì sháo huò,hǎi niǎo xuàn yǐ yōu。
岂不盛钟鼓,性违理自愁。qǐ bù shèng zhōng gǔ,xìng wéi lǐ zì chóu。
忆在田野时,终岁颇优游。yì zài tián yě shí,zhōng suì pǒ yōu yóu。
食鱼出有车,夏葛冬亦裘。shí yú chū yǒu chē,xià gé dōng yì qiú。
弄翰不自量,著书望孔周。nòng hàn bù zì liàng,zhù shū wàng kǒng zhōu。
处身笑汲汲,视世良悠悠。chù shēn xiào jí jí,shì shì liáng yōu yōu。
误及时君门,过缘名字求。wù jí shí jūn mén,guò yuán míng zì qiú。
轩冕非已好,簿书反自羞。xuān miǎn fēi yǐ hǎo,bù shū fǎn zì xiū。
因欲饰所短,强为妻子谋。yīn yù shì suǒ duǎn,qiáng wèi qī zi móu。
精神敝蹇浅,学殖谁劝修。jīng shén bì jiǎn qiǎn,xué zhí shuí quàn xiū。
归卧常喟然,岁月屡以流。guī wò cháng kuì rán,suì yuè lǚ yǐ liú。
愧尔从军诗,气完语更遒。kuì ěr cóng jūn shī,qì wán yǔ gèng qiú。
岂独古人风,远与王粲俦。qǐ dú gǔ rén fēng,yuǎn yǔ wáng càn chóu。
实为平生赏,若慰钟仪囚。shí wèi píng shēng shǎng,ruò wèi zhōng yí qiú。
我年向四十,苍发已满头。wǒ nián xiàng sì shí,cāng fā yǐ mǎn tóu。
箧中无寸书,磨灭悲蜉蝣。qiè zhōng wú cùn shū,mó miè bēi fú yóu。
念此可以惊,如何复淹留。niàn cǐ kě yǐ jīng,rú hé fù yān liú。
昔买吴下田,颇闻利锄耰。xī mǎi wú xià tián,pǒ wén lì chú yōu。
汝宦何时归,相与寻沧洲。rǔ huàn hé shí guī,xiāng yǔ xún cāng zhōu。
处使有茅屋,出使有渔舟。chù shǐ yǒu máo wū,chū shǐ yǒu yú zhōu。
知命赞易篇,没身记春秋。zhī mìng zàn yì piān,méi shēn jì chūn qiū。
但令文章显,不愧时俗偷。dàn lìng wén zhāng xiǎn,bù kuì shí sú tōu。
世事非所了,咄哉无夷犹。shì shì fēi suǒ le,duō zāi wú yí yóu。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

清平乐

刘敞

小山丛桂。xiǎo shān cóng guì。
最有留人意。zuì yǒu liú rén yì。
拂叶攀花无限思。fú yè pān huā wú xiàn sī。
雨湿浓香满袂。yǔ shī nóng xiāng mǎn mèi。
别来过了秋光。bié lái guò le qiū guāng。
翠帘昨夜新霜。cuì lián zuó yè xīn shuāng。
多少月宫闲地,姮娥与借微芳。duō shǎo yuè gōng xián dì,héng é yǔ jiè wēi fāng。

踏莎行

刘敞

蜡炬高高,龙烟细细。là jù gāo gāo,lóng yān xì xì。
玉楼十二门初闭。yù lóu shí èr mén chū bì。
疏帘不卷水晶寒,小屏半掩琉璃翠。shū lián bù juǎn shuǐ jīng hán,xiǎo píng bàn yǎn liú lí cuì。
桃叶新声,榴花美味。táo yè xīn shēng,liú huā měi wèi。
南山宾客东山妓。nán shān bīn kè dōng shān jì。
利名不肯放人闲,忙中偷取工夫醉。lì míng bù kěn fàng rén xián,máng zhōng tōu qǔ gōng fū zuì。

雨后城下

刘敞

雨馀百川涨,远水浮林梢。yǔ yú bǎi chuān zhǎng,yuǎn shuǐ fú lín shāo。
忽怪有帆席,何为出鸟巢。hū guài yǒu fān xí,hé wèi chū niǎo cháo。
登临非吾土,虚爽慰南交。dēng lín fēi wú tǔ,xū shuǎng wèi nán jiāo。
稍见暝烟起,阴虫啼草茅。shāo jiàn míng yān qǐ,yīn chóng tí cǎo máo。

城下

刘敞

秋成雨更绿,高下共萋萋。qiū chéng yǔ gèng lǜ,gāo xià gòng qī qī。
浮烟晚自起,归鸟暝争栖。fú yān wǎn zì qǐ,guī niǎo míng zhēng qī。
山谷入幽想,茅茨多旧蹊。shān gǔ rù yōu xiǎng,máo cí duō jiù qī。
日涉遂成趣,身将麋鹿齐。rì shè suì chéng qù,shēn jiāng mí lù qí。

凉夜

刘敞

疏雨洗明月,清风生晚凉。shū yǔ xǐ míng yuè,qīng fēng shēng wǎn liáng。
动摇星辰影,泛澹河汉光。dòng yáo xīng chén yǐng,fàn dàn hé hàn guāng。
萤变觉草腐,虫吟知境荒。yíng biàn jué cǎo fǔ,chóng yín zhī jìng huāng。
端忧易远感,不眠疑夜长。duān yōu yì yuǎn gǎn,bù mián yí yè zhǎng。

毕吏部冢

刘敞

蓬蒿道旁冢,云是晋时贤。péng hāo dào páng zhǒng,yún shì jìn shí xián。
名声与陵谷,共尽一千年。míng shēng yǔ líng gǔ,gòng jǐn yī qiān nián。
惟昔纵达观,死生同蜕蝉。wéi xī zòng dá guān,sǐ shēng tóng tuì chán。
安知泉下魄,非复瓮间眠。ān zhī quán xià pò,fēi fù wèng jiān mián。

月夜期江梅两君不至闻在李二审言家饮

刘敞

日入更洒扫,翛然庭槛空。rì rù gèng sǎ sǎo,xiāo rán tíng kǎn kōng。
酒杯落明月,白羽来清风。jiǔ bēi luò míng yuè,bái yǔ lái qīng fēng。
佳兴自不浅,幽人无与同。jiā xīng zì bù qiǎn,yōu rén wú yǔ tóng。
徘徊卧林下,重露沾兰丛。pái huái wò lín xià,zhòng lù zhān lán cóng。

金山东崖北望海门

刘敞

凭高仍一望,北固何崔嵬。píng gāo réng yī wàng,běi gù hé cuī wéi。
地形东吴越,江险通邛崃。dì xíng dōng wú yuè,jiāng xiǎn tōng qióng lái。
英雄既已矣,壮观空在哉。yīng xióng jì yǐ yǐ,zhuàng guān kōng zài zāi。
寂寥寒潮上,孤帆当槛来。jì liáo hán cháo shàng,gū fān dāng kǎn lái。

永兴军作

刘敞

凉风响高树,清露坠明河。liáng fēng xiǎng gāo shù,qīng lù zhuì míng hé。
谁谓夏夜短,已觉秋气多。shuí wèi xià yè duǎn,yǐ jué qiū qì duō。
艳肤丽华烛,皓齿扬清歌。yàn fū lì huá zhú,hào chǐ yáng qīng gē。
临觞不作意,奈此粲者何。lín shāng bù zuò yì,nài cǐ càn zhě hé。

雪后城上作

刘敞

雪后原野旷,春生风气和。xuě hòu yuán yě kuàng,chūn shēng fēng qì hé。
蔼蔼林表色,辉辉池上波。ǎi ǎi lín biǎo sè,huī huī chí shàng bō。
形闲境逾静,望远意更多。xíng xián jìng yú jìng,wàng yuǎn yì gèng duō。
年华适可玩,不醉将谓何。nián huá shì kě wán,bù zuì jiāng wèi hé。

寄因甫

刘敞

君虽委计吏,官似宣尼公。jūn suī wěi jì lì,guān shì xuān ní gōng。
贫贱更何恨,优游聊与同。pín jiàn gèng hé hèn,yōu yóu liáo yǔ tóng。
忘怀鸱夷酒,乘兴松江风。wàng huái chī yí jiǔ,chéng xīng sōng jiāng fēng。
此亦隐柱下,何用卧隆中。cǐ yì yǐn zhù xià,hé yòng wò lóng zhōng。

寄圣俞

刘敞

徘徊帝城里,独咏有所思。pái huái dì chéng lǐ,dú yǒng yǒu suǒ sī。
故人昔别此,秋风今若兹。gù rén xī bié cǐ,qiū fēng jīn ruò zī。
流水去不已,新雁来有期。liú shuǐ qù bù yǐ,xīn yàn lái yǒu qī。
寄声可相及,一见慰天涯。jì shēng kě xiāng jí,yī jiàn wèi tiān yá。

同谢十三赋盆池

刘敞

碧沼含白水,动摇明镜光。bì zhǎo hán bái shuǐ,dòng yáo míng jìng guāng。
浮沉见鱼乐,舒卷闻荷香。fú chén jiàn yú lè,shū juǎn wén hé xiāng。
赏玩兹有适,纷嚣因以忘。shǎng wán zī yǒu shì,fēn xiāo yīn yǐ wàng。
多君江湖意,不复疑坳堂。duō jūn jiāng hú yì,bù fù yí ào táng。

刘敞

冉冉东南美,托根郡在兹。rǎn rǎn dōng nán měi,tuō gēn jùn zài zī。
凤凰不可待,岁月方屡移。fèng huáng bù kě dài,suì yuè fāng lǚ yí。
非复山林意,空馀霜霰姿。fēi fù shān lín yì,kōng yú shuāng xiàn zī。
清风有时至,独与幽人期。qīng fēng yǒu shí zhì,dú yǔ yōu rén qī。

啸亭纳凉

刘敞

翻翻竹梢叶,习习蘋末风。fān fān zhú shāo yè,xí xí píng mò fēng。
水气稍澄澈,云阴反蒙笼。shuǐ qì shāo chéng chè,yún yīn fǎn méng lóng。
解襟面虚旷,幽兴欲飞冲。jiě jīn miàn xū kuàng,yōu xīng yù fēi chōng。
得意耻独善,慨然环堵中。dé yì chǐ dú shàn,kǎi rán huán dǔ zhōng。
15871234567»