古诗词

豫章儒者

刘敞

豫章有儒者,读书三十年。yù zhāng yǒu rú zhě,dú shū sān shí nián。
但识上古风,不知时俗迁。dàn shí shàng gǔ fēng,bù zhī shí sú qiān。
一闻西戎叛,有意摧群顽。yī wén xī róng pàn,yǒu yì cuī qún wán。
诣阙上封章,臣知用兵权。yì quē shàng fēng zhāng,chén zhī yòng bīng quán。
不在劳士卒,不须役戈鋋。bù zài láo shì zú,bù xū yì gē chán。
要先正其本,本正末自安。yào xiān zhèng qí běn,běn zhèng mò zì ān。
臣观朝廷中,或有可废员。chén guān cháo tíng zhōng,huò yǒu kě fèi yuán。
臣观草泽中,或有可用贤。chén guān cǎo zé zhōng,huò yǒu kě yòng xián。
国家既失此,奸吏随矫虔。guó jiā jì shī cǐ,jiān lì suí jiǎo qián。
吏奸万事隳,外患随因缘。lì jiān wàn shì huī,wài huàn suí yīn yuán。
所以子玉存,文公积愁颜。suǒ yǐ zi yù cún,wén gōng jī chóu yán。
所以汲黯亡,淮南为无难。suǒ yǐ jí àn wáng,huái nán wèi wú nán。
天子览表叹,当朝常拳拳。tiān zi lǎn biǎo tàn,dāng cháo cháng quán quán。
回头谓群公,可付史馆编。huí tóu wèi qún gōng,kě fù shǐ guǎn biān。
可使靡好爵,以补风化源。kě shǐ mí hǎo jué,yǐ bǔ fēng huà yuán。
岂知贵臣忌,投尔南海壖。qǐ zhī guì chén jì,tóu ěr nán hǎi ruán。
不得面指陈,胸襟曷由宣。bù dé miàn zhǐ chén,xiōng jīn hé yóu xuān。
卒走驱使行,行行酌贪泉。zú zǒu qū shǐ xíng,xíng xíng zhuó tān quán。
名与囚隶俱,位乃胥校联。míng yǔ qiú lì jù,wèi nǎi xū xiào lián。
九重竟不知,犹谓列王官。jiǔ zhòng jìng bù zhī,yóu wèi liè wáng guān。
奈何乐尧舜,乃是取危颠。nài hé lè yáo shùn,nǎi shì qǔ wēi diān。
谁云遇明主,未免遭弃捐。shuí yún yù míng zhǔ,wèi miǎn zāo qì juān。
遂令天下士,齰舌戒勿言。suì lìng tiān xià shì,zé shé jiè wù yán。
宁有死壑中,安有议君前。níng yǒu sǐ hè zhōng,ān yǒu yì jūn qián。
浮云蔽白日,自古同所叹。fú yún bì bái rì,zì gǔ tóng suǒ tàn。
岂为此生悲,我歌愿胪传。qǐ wèi cǐ shēng bēi,wǒ gē yuàn lú chuán。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

寄隐直

刘敞

俱为异乡客,似伴老僧禅。jù wèi yì xiāng kè,shì bàn lǎo sēng chán。
虚室矜生白,时流笑草玄。xū shì jīn shēng bái,shí liú xiào cǎo xuán。
岁寒差自若,生理直翛然。suì hán chà zì ruò,shēng lǐ zhí xiāo rán。
无术能乘兴,苍茫欲雪天。wú shù néng chéng xīng,cāng máng yù xuě tiān。

寄张献臣

刘敞

缔交从若水,百里绝相过。dì jiāo cóng ruò shuǐ,bǎi lǐ jué xiāng guò。
平日相离索,期年见揣摩。píng rì xiāng lí suǒ,qī nián jiàn chuāi mó。
从容席上客,清绝郢中歌。cóng róng xí shàng kè,qīng jué yǐng zhōng gē。
拟属阳春和,伊予独在薖。nǐ shǔ yáng chūn hé,yī yǔ dú zài kē。

寄张晋卿时弃官还家

刘敞

闻道新安尉,清羸只自如。wén dào xīn ān wèi,qīng léi zhǐ zì rú。
归来陶令赋,养性子真书。guī lái táo lìng fù,yǎng xìng zi zhēn shū。
情在交游厚,心于仕进疏。qíng zài jiāo yóu hòu,xīn yú shì jìn shū。
人忧弃妻子,独入剡中居。rén yōu qì qī zi,dú rù shàn zhōng jū。

寄范佑之

刘敞

范子三年别,长安北望深。fàn zi sān nián bié,zhǎng ān běi wàng shēn。
相知非势利,寄信各浮沉。xiāng zhī fēi shì lì,jì xìn gè fú chén。
勇锐百夫敌,轩昂万里心。yǒng ruì bǎi fū dí,xuān áng wàn lǐ xīn。
何时杀群贼,自取肘边金。hé shí shā qún zéi,zì qǔ zhǒu biān jīn。

寄梅山阴

刘敞

县与吴门近,居家识旧游。xiàn yǔ wú mén jìn,jū jiā shí jiù yóu。
山回江表尽,水入鉴中流。shān huí jiāng biǎo jǐn,shuǐ rù jiàn zhōng liú。
胜事皆高古,诗怀易满眸。shèng shì jiē gāo gǔ,shī huái yì mǎn móu。
春风花又发,能寄北人不。chūn fēng huā yòu fā,néng jì běi rén bù。

寄苏颂兄弟

刘敞

秋风生眼前,客子思悠然。qiū fēng shēng yǎn qián,kè zi sī yōu rán。
羁旅独无友,别离私自怜。jī lǚ dú wú yǒu,bié lí sī zì lián。
赋甘伧父诮,诗许俗人传。fù gān cāng fù qiào,shī xǔ sú rén chuán。
他日梁王客,偏怀太子贤。tā rì liáng wáng kè,piān huái tài zi xián。

寄因甫

刘敞

昔别大梁下,至今三岁馀。xī bié dà liáng xià,zhì jīn sān suì yú。
岂无万里使,不寄一行书。qǐ wú wàn lǐ shǐ,bù jì yī xíng shū。
风俗与时薄,交游于义疏。fēng sú yǔ shí báo,jiāo yóu yú yì shū。
知君淡如水,非是故忘予。zhī jūn dàn rú shuǐ,fēi shì gù wàng yǔ。

寄张仲谋

刘敞

张也真吾友,今年见老成。zhāng yě zhēn wú yǒu,jīn nián jiàn lǎo chéng。
自彊虽不息,积习亦诸兄。zì jiàng suī bù xī,jī xí yì zhū xiōng。
曲讲闻师泛,题诗使客惊。qū jiǎng wén shī fàn,tí shī shǐ kè jīng。
莫如班定远,投笔笑诸生。mò rú bān dìng yuǎn,tóu bǐ xiào zhū shēng。

和直孺夜凉

刘敞

急雨逐云过,微风吹月生。jí yǔ zhú yún guò,wēi fēng chuī yuè shēng。
寥寥天宇阔,粲粲葛衣轻。liáo liáo tiān yǔ kuò,càn càn gé yī qīng。
展转漏将永,昭回河正横。zhǎn zhuǎn lòu jiāng yǒng,zhāo huí hé zhèng héng。
秋槎旧有信,忽忆泛沧瀛。qiū chá jiù yǒu xìn,hū yì fàn cāng yíng。

送楘州王学士

刘敞

春草碧将歇,江南莺乱飞。chūn cǎo bì jiāng xiē,jiāng nán yīng luàn fēi。
王孙去有适,彩服粲生辉。wáng sūn qù yǒu shì,cǎi fú càn shēng huī。
古郡富山水,斯人歌海沂。gǔ jùn fù shān shuǐ,sī rén gē hǎi yí。
惟应布宽诏,谈笑树风徽。wéi yīng bù kuān zhào,tán xiào shù fēng huī。

素屏

刘敞

简拙违时好,丹青谢尔工。jiǎn zhuō wéi shí hǎo,dān qīng xiè ěr gōng。
坐看居士室,想见古人风。zuò kàn jū shì shì,xiǎng jiàn gǔ rén fēng。
当户月常入,过春霜未融。dāng hù yuè cháng rù,guò chūn shuāng wèi róng。
物情忌太白,少自晦尘中。wù qíng jì tài bái,shǎo zì huì chén zhōng。

城楼望春

刘敞

高楼新雪后,春意已端倪。gāo lóu xīn xuě hòu,chūn yì yǐ duān ní。
绕石泉声急,围城柳色齐。rào shí quán shēng jí,wéi chéng liǔ sè qí。
滞流贪适兴,幽僻懒招携。zhì liú tān shì xīng,yōu pì lǎn zhāo xié。
旧种桃千树,春游豫恐迷。jiù zhǒng táo qiān shù,chūn yóu yù kǒng mí。

送邵武张学士

刘敞

待诏勤穿履,承明厌直庐。dài zhào qín chuān lǚ,chéng míng yàn zhí lú。
一麾从此去,千骑上头居。yī huī cóng cǐ qù,qiān qí shàng tóu jū。
岁事畬田早,风谣鴂舌馀。suì shì shē tián zǎo,fēng yáo jué shé yú。
班春急乘传,知不为鲈鱼。bān chūn jí chéng chuán,zhī bù wèi lú yú。

野思

刘敞

野色行行远,春辉树树繁。yě sè xíng xíng yuǎn,chūn huī shù shù fán。
看花频落帽,听鸟久忘言。kàn huā pín luò mào,tīng niǎo jiǔ wàng yán。
遣兴惟诗句,开怀独酒樽。qiǎn xīng wéi shī jù,kāi huái dú jiǔ zūn。
谁能顾名利,终岁不窥园。shuí néng gù míng lì,zhōng suì bù kuī yuán。

访杨异寺丞

刘敞

三径向松菊,始疑元亮居。sān jìng xiàng sōng jú,shǐ yí yuán liàng jū。
但多柳五树,复对隼双旟。dàn duō liǔ wǔ shù,fù duì sǔn shuāng yú。
相识是倾盖,剧谈能起予。xiāng shí shì qīng gài,jù tán néng qǐ yǔ。
樵苏不用爨,耳目且清虚。qiáo sū bù yòng cuàn,ěr mù qiě qīng xū。
15871234567»