古诗词

豫章儒者

刘敞

豫章有儒者,读书三十年。yù zhāng yǒu rú zhě,dú shū sān shí nián。
但识上古风,不知时俗迁。dàn shí shàng gǔ fēng,bù zhī shí sú qiān。
一闻西戎叛,有意摧群顽。yī wén xī róng pàn,yǒu yì cuī qún wán。
诣阙上封章,臣知用兵权。yì quē shàng fēng zhāng,chén zhī yòng bīng quán。
不在劳士卒,不须役戈鋋。bù zài láo shì zú,bù xū yì gē chán。
要先正其本,本正末自安。yào xiān zhèng qí běn,běn zhèng mò zì ān。
臣观朝廷中,或有可废员。chén guān cháo tíng zhōng,huò yǒu kě fèi yuán。
臣观草泽中,或有可用贤。chén guān cǎo zé zhōng,huò yǒu kě yòng xián。
国家既失此,奸吏随矫虔。guó jiā jì shī cǐ,jiān lì suí jiǎo qián。
吏奸万事隳,外患随因缘。lì jiān wàn shì huī,wài huàn suí yīn yuán。
所以子玉存,文公积愁颜。suǒ yǐ zi yù cún,wén gōng jī chóu yán。
所以汲黯亡,淮南为无难。suǒ yǐ jí àn wáng,huái nán wèi wú nán。
天子览表叹,当朝常拳拳。tiān zi lǎn biǎo tàn,dāng cháo cháng quán quán。
回头谓群公,可付史馆编。huí tóu wèi qún gōng,kě fù shǐ guǎn biān。
可使靡好爵,以补风化源。kě shǐ mí hǎo jué,yǐ bǔ fēng huà yuán。
岂知贵臣忌,投尔南海壖。qǐ zhī guì chén jì,tóu ěr nán hǎi ruán。
不得面指陈,胸襟曷由宣。bù dé miàn zhǐ chén,xiōng jīn hé yóu xuān。
卒走驱使行,行行酌贪泉。zú zǒu qū shǐ xíng,xíng xíng zhuó tān quán。
名与囚隶俱,位乃胥校联。míng yǔ qiú lì jù,wèi nǎi xū xiào lián。
九重竟不知,犹谓列王官。jiǔ zhòng jìng bù zhī,yóu wèi liè wáng guān。
奈何乐尧舜,乃是取危颠。nài hé lè yáo shùn,nǎi shì qǔ wēi diān。
谁云遇明主,未免遭弃捐。shuí yún yù míng zhǔ,wèi miǎn zāo qì juān。
遂令天下士,齰舌戒勿言。suì lìng tiān xià shì,zé shé jiè wù yán。
宁有死壑中,安有议君前。níng yǒu sǐ hè zhōng,ān yǒu yì jūn qián。
浮云蔽白日,自古同所叹。fú yún bì bái rì,zì gǔ tóng suǒ tàn。
岂为此生悲,我歌愿胪传。qǐ wèi cǐ shēng bēi,wǒ gē yuàn lú chuán。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

李太傅挽词三首

刘敞

数闻伏阁议,屡上荐贤书。shù wén fú gé yì,lǚ shàng jiàn xián shū。
任重道空远,名荣身反疏。rèn zhòng dào kōng yuǎn,míng róng shēn fǎn shū。
异乡悲鵩鸟,清诏隔公车。yì xiāng bēi fú niǎo,qīng zhào gé gōng chē。
招隐真虚语,江湖万里馀。zhāo yǐn zhēn xū yǔ,jiāng hú wàn lǐ yú。

李太傅挽词三首

刘敞

报国念推毂,逢忧甘噬脐。bào guó niàn tuī gǔ,féng yōu gān shì qí。
孤鸣一垂翅,举俗竞吹赍。gū míng yī chuí chì,jǔ sú jìng chuī jī。
山鬼离居远,灵魂失路迷。shān guǐ lí jū yuǎn,líng hún shī lù mí。
天高不可问,愁意日凄凄。tiān gāo bù kě wèn,chóu yì rì qī qī。

李太傅挽词三首

刘敞

识理未曾误,疾邪惟过深。shí lǐ wèi céng wù,jí xié wéi guò shēn。
岂忘事反覆,不忍俗浮沉。qǐ wàng shì fǎn fù,bù rěn sú fú chén。
去国尚回顾,埋名方自今。qù guó shàng huí gù,mái míng fāng zì jīn。
异时山水意,恻恻吊鸣琴。yì shí shān shuǐ yì,cè cè diào míng qín。

鲁拾遗挽词二首

刘敞

市朝非故日,年代属传闻。shì cháo fēi gù rì,nián dài shǔ chuán wén。
始兆滕公室,来观季子坟。shǐ zhào téng gōng shì,lái guān jì zi fén。
埋名书故事,编简属遗文。mái míng shū gù shì,biān jiǎn shǔ yí wén。
苦恨相如赋,俱随谏草焚。kǔ hèn xiāng rú fù,jù suí jiàn cǎo fén。

鲁拾遗挽词二首

刘敞

西晋登贤日,东堂第一人。xī jìn dēng xián rì,dōng táng dì yī rén。
竞推天下士,争辟幕中宾。jìng tuī tiān xià shì,zhēng pì mù zhōng bīn。
故国无乔木,流风及搢绅。gù guó wú qiáo mù,liú fēng jí jìn shēn。
新阡广陵上,荒草欲含春。xīn qiān guǎng líng shàng,huāng cǎo yù hán chūn。

庶几堂

刘敞

闭门吾自足,况亦近墙东。bì mén wú zì zú,kuàng yì jìn qiáng dōng。
滴滴阶鸣雨,梢梢竹过风。dī dī jiē míng yǔ,shāo shāo zhú guò fēng。
绿苔侵杖屦,秋色近梧桐。lǜ tái qīn zhàng jù,qiū sè jìn wú tóng。
高卧殊多兴,诗成寂寞中。gāo wò shū duō xīng,shī chéng jì mò zhōng。

延州沈待制挽词

刘敞

诗书谋国体,谈笑却边尘。shī shū móu guó tǐ,tán xiào què biān chén。
已矣今成昔,归来悲故人。yǐ yǐ jīn chéng xī,guī lái bēi gù rén。
馀忠焚谏草,遗恨画麒麟。yú zhōng fén jiàn cǎo,yí hèn huà qí lín。
禁角闻鼙鼓,能无忆虎臣。jìn jiǎo wén pí gǔ,néng wú yì hǔ chén。

祠部王郎中送山水枕屏作

刘敞

枕上万峰合,苍苍惊梦魂。zhěn shàng wàn fēng hé,cāng cāng jīng mèng hún。
如浮武林水,卧向桃花源。rú fú wǔ lín shuǐ,wò xiàng táo huā yuán。
杖屦几时士,茅茨何处村。zhàng jù jǐ shí shì,máo cí hé chù cūn。
悠然独往意,欲问复忘言。yōu rán dú wǎng yì,yù wèn fù wàng yán。

城楼望水

刘敞

远水全无地,高城略近天。yuǎn shuǐ quán wú dì,gāo chéng lüè jìn tiān。
龙吟忽半见,虹饮竞相鲜。lóng yín hū bàn jiàn,hóng yǐn jìng xiāng xiān。
鱼鳖争乘渚,儿童狭济川。yú biē zhēng chéng zhǔ,ér tóng xiá jì chuān。
秋风只昨日,物意已萧然。qiū fēng zhǐ zuó rì,wù yì yǐ xiāo rán。

送南昌郭主簿

刘敞

楚剑炟照地,梅真从吏乡。chǔ jiàn dá zhào dì,méi zhēn cóng lì xiāng。
簿书非急务,鸿雁试高翔。bù shū fēi jí wù,hóng yàn shì gāo xiáng。
狸品牛尾贵,茶牙鹰瓜长。lí pǐn niú wěi guì,chá yá yīng guā zhǎng。
因君访风土,游子不能忘。yīn jūn fǎng fēng tǔ,yóu zi bù néng wàng。

戏和同年时在荐福寺

刘敞

逃暑涓涓酒,开襟细细风。táo shǔ juān juān jiǔ,kāi jīn xì xì fēng。
过云催急雨,落日澹秋空。guò yún cuī jí yǔ,luò rì dàn qiū kōng。
树影经行熟,泉声笑语通。shù yǐng jīng xíng shú,quán shēng xiào yǔ tōng。
少年兴不浅,宁与老人同。shǎo nián xīng bù qiǎn,níng yǔ lǎo rén tóng。

炼丹井

刘敞

丹成人已去,泉在月空沉。dān chéng rén yǐ qù,quán zài yuè kōng chén。
轻举非吾事,泓澄似客心。qīng jǔ fēi wú shì,hóng chéng shì kè xīn。
饮虽资一腹,贪不近千金。yǐn suī zī yī fù,tān bù jìn qiān jīn。
更爱双桐好,曾非恶木阴。gèng ài shuāng tóng hǎo,céng fēi è mù yīn。

水斋

刘敞

野塘春水平,间客自扬舲。yě táng chūn shuǐ píng,jiān kè zì yáng líng。
鸥鹭时相近,波涛亦俯听。ōu lù shí xiāng jìn,bō tāo yì fǔ tīng。
榜歌渔父曲,醉读屈平经。bǎng gē yú fù qū,zuì dú qū píng jīng。
便欲从兹去,秋河泛客星。biàn yù cóng zī qù,qiū hé fàn kè xīng。

长芦口

刘敞

泱漭东流白,微茫远屿青。yāng mǎng dōng liú bái,wēi máng yuǎn yǔ qīng。
风飙万里浪,性命一浮萍。fēng biāo wàn lǐ làng,xìng mìng yī fú píng。
飞鸟戢倦翼,潜蛟浮暗腥。fēi niǎo jí juàn yì,qián jiāo fú àn xīng。
由来限南北,天意亦冥冥。yóu lái xiàn nán běi,tiān yì yì míng míng。

登东城楼二首

刘敞

摇落客愁乱,登临秋色空。yáo luò kè chóu luàn,dēng lín qiū sè kōng。
溪流寒更碧,霜树晚增红。xī liú hán gèng bì,shuāng shù wǎn zēng hóng。
旷野驻残日,虚轩来朔风。kuàng yě zhù cán rì,xū xuān lái shuò fēng。
怀归复感别,不语向征鸿。huái guī fù gǎn bié,bù yǔ xiàng zhēng hóng。